Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đấu La Thế Giới : Thiên Biến Vạn Hóa

Chương 51 Rủi Ro Thường Đi Đôi Với Lợi Ích....




Chương 51 Rủi Ro Thường Đi Đôi Với Lợi Ích....

“ Thôn Phệ ~ ”

Phan Vũ lạnh lùng cất tiếng.

Chỉ thấy toàn bộ Tà Khí của Tà Vương bắt đầu chuyển biến, dần dần hóa thành ngàn vạn tinh điểm dung nhập vào Phan Vũ.

Cùng lúc ấy, Vạn Biến từng bước một xuất hiện, mở lời cất tiếng.

“ Ta chờ người lâu quá rồi đấy! ”

Âm thanh phát ra của Biến Vạn nào ngờ lại giống với Phan Vũ.

Linh Hồn của Phan Vũ dần dần hiện nguyên hình, và Vạn Biến cũng trở về với hình dạng thật.

Cả hai liền tráo đổi vị trí cho nhau.

Tàn niệm của Tà Vương kinh ngạc, âm thanh run rẩy nói: “ Chuyện này là sao? ”

“ Nói cho ngươi biết cũng không sao! ” Phan Vũ nở nụ cười mỉm, bắt đầu kể lại.

Thực ra, kể từ khi đạt được hồn hoàn đầu tiên, Vạn Biến đã từng cảnh báo hắn từ trước, và cho tới khi đến Nặc Đinh Học Viện.

Thì điều này lại diễn ra còn mãnh hơn khi chưa ở Nặc Đinh Sơ Cấp Học Viện.

Vạn Biến lúc ấy cảnh báo dữ dội hơn, ban đầu hắn nghĩ là do Đường Hạo đang trong bóng tối quan sát.

Nhưng khi Vạn Biến dần dần hình thành được ý thức, hắn biết được có một kẻ còn nguy hiểm hơn đang theo dõi lấy Phan Vũ.

Và tới khi vào trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, để lịch luyện cùng Tiểu Vũ, Vạn Biến lại rung động nhiều hơn.

Cho tới khi đá·m s·át thủ kia đuổi tới, Phan Vũ đã cảm nhận một con mắt tà ác đang dõi theo cả trận đánh của Phan Vũ.

Vì vậy, mà Phan Vũ đã quyết định chơi lớn, thử dụ kẻ trong bóng tối ra.

Nhưng Phan Vũ không ngờ tới được là con cá này quá lớn, sợ hắn không tiêu được, rất may mắn trước khi hắn bị lật xe.

Vạn Biến, đã truyền cho hắn một thông tin cực kỳ quan trọng, đó là hoán đổi vị trí.

Vì thế mà mới có cảnh Vạn Biến hóa thành Phan Vũ, mà Phan Vũ biến thành Vạn Biến.

“ Khó trách, tại sao ban nãy gần như ta đã có thể chiếm được toàn bộ linh hồn của ngươi! ”

" Vậy mà, lại bị ngươi lừa Ha ha.. "



Tà Vương lộ ra vẻ mặt tiếc nuối nói.

“ Quả thực, nếu không hy sinh ý thức của Vạn Biến, chắc ta đã bị ngươi đoạt xá mất rồi! ”

Phan Vũ trong lòng còn may mắn đạo.

Nhưng hắn lại đau buồn vì, mất đi ý thức của Vũ Hồn điều này đồng nghĩa với việc Vạn Biến sẽ mãi mãi chỉ là Vũ Hồn mà thôi.

“ Ta thua rồi… ” Tà Vương nản chí nói.

“ Nhưng có điều này, ta muốn ngươi giúp ta! Không biết có được không ? ”

Tà Vương dùng một chút lý trí còn sót lại trong sát khí của mình, nhờ cậy Phan Vũ nói.

Phan Vũ chỉ nhíu mày, đang suy nghĩ lợi và hại, kẻ này vừa mới suýt mạt sát đi linh hồn của hắn.

Vì thế mà, những lời của tên này Phan Vũ phải hết sức cẩn trọng mà suy nghĩ.

“ Nói đi, ta phải biết trước đó là gì, thì mới có thể đồng ý hay không! ” Phan Vũ lạnh giọng nói.

Nhìn Tà Vương dần dần tan biến, và dung nhập vào Vạn Biến. Phan Vũ, hạ thầm quyết định tin tưởng tên này một lần.

“ Cảm ơn ngươi đã tin tưởng ta… điều mà ta muốn nhờ đó chính là hãy giúp hồn thú giới thoát khỏi kiếp nạt của đám người Thần Giới gây ra! ”

“ Và điều hai là, mong ngươi giúp ta trị thương cho Ngân Long Vương! ”

Khi Tà Vương nói tới Ngân Long Vương, nét mặt của hắn có đôi chút cảm tình xen lẫn tiếc nuối.

“ Còn Ngân Long Vương là ai! Đây là một phần mảnh vỡ ký ức của ta và nàng, chỉ cần ngươi giúp ta hai điều này. ” Tà Vương từ trong đầu hắn bắn ra một mảnh gương nhỏ.

Đưa tới trước mặt của Phan Vũ, rồi mới nói tiếp.

“ Ta sẽ giúp ngươi có Hồn Hoàn của hồn thú 6 vạn năm, nó là một thú nuôi của ta! ”

“ Ám Ma Tà Thần Hổ! ”

Phan Vũ nói ra cái tên mà hắn đã nghĩ tới.

“ Ô, ngươi biết nó sao! ”

Tà Vương bất ngờ về kiến thức của Phan Vũ.

“ … ”



Phan Vũ không trả lời mà im lặng, đợi cho Tà Vương nói tiếp.

“ Đấy là những gì ta muốn ngươi trợ giúp, nếu ngươi làm được ta cũng sẽ không để ngươi thiệt thòi đâu! ” Tà Vương ranh mãnh nói.

“ Đồng thời, nhắc ngươi một vài điều đó là tên trọng sinh kia có mang hơi thở của Hải Thần nhưng tên tiểu thần đó không đáng ngại, mà còn có một khí tức khác còn đáng sợ hơn. ”

“ Đó là Tu La Thần, tên này thuộc chấp pháp thực lực có thể gọi là mạnh nhất nhì thần giới, hãy chú ý! ”

Tà Vương thiện ý nhắc nhở.

Không chờ Tà Vương kịp thầm vui, Phan Vũ liền dùng ý niệm ra lệnh cho Vạn Biến.

Ầm ~

Chỉ thấy Vạn Biến, nổ tung hóa thành ức vạn quang đoàn cắn nuốt lấy Tà Vương lẫn tà khí của tên Tà Vương kia.

Bao gồm cả ý thức của tên đó.

“ Hết rồi sao, vậy ngươi có thể c·hết được rồi! ” Phan Vũ đã biết những điều đó, hắn chán ghét nói.



“ Không… sao có thể như vậy chứ! ”

Tà Vương tưởng rằng với sự nhắc nhở có thiện ý, thì Phan Vũ sẽ khoan dung cho hắn con đường sống, nào ngờ Phan Vũ cắn nuốt tới tận nơi sâu thẳm của tàn niệm của hắn.

“ Ta cũng chưa quên, là ngươi có ý định mạt sát ta đâu! ”Phan Vũ khinh thường nói.

Muốn hắn giúp tên vừa định g·iết mình sao, Phan Vũ cũng không cao thượng tới vậy.

“ Thu! ”

Chỉ thấy, Phan Vũ ngồi khoanh chân, ức vạn năng lương thể hóa thành sao trời dung nhập vào linh hồn.

Cùng lúc ấy, Phan Vũ dần dần trở lại với thân thể, cái thế giới hư vô này cũng dần nát tan.

Răng rắc ~

“ Hả, sao khí tức của hắn đã biến mất rồi, chẳng lẽ hắn đã thật bại rồi sao! ”

Ở một nơi xa, Hồn thú có chứa hắc Ám khí tức mở miệng lên tiếng.

Âm thanh ngọt ngào, làm cho người ta có thể liên tưởng tới một vị đại mỹ nhân.



Nó chính là Ám Ma Tà Thần Hổ, mang thuộc tính hắc ám cũng là phần một nhỏ sức mạnh của Tà Vương, để lại trong loài hổ hồn thú.

….

Rầm ~

Rào rào ~

Từng giọt mưa như chút nước từ trên bầu trời đổ xuống, Tiểu Vũ đứng ở một bên vẻ mặt có phần giãn ra.

Nàng chăm chú nhìn Phan Vũ, dần dần trở về như cũ. Ở sau Tiểu Vũ, là Chu Trúc Thanh nàng cũng đã được Tiểu Vũ kể lại cho mọi chuyện.

“ Vậy là, hắn đã cứu ta sao! ” Âm thanh lạnh lùng của Chu Trúc Thanh thì thầm nói.

Rào rào ~

Từng giọt mưa rơi trên gò má của các nàng, điều này không làm cho Tiểu Vũ phải bận tâm.

Chợt từ trong cơ thể của Phan Vũ bắn ra luồng sức mạnh khổng lồ.

Vù vù ~

Luồng sức mạnh này, chỉ thổi bay nước mưa đi, không hề tác động lên Tiểu Vũ hay là Chu Trúc Thanh.

Ong ~

Tứ đạo Hồn Hoàn dưới thân hắn xuất hiện, ba tím, một đen…

Lấp lánh, cùng lúc đấy trên trán của Phan Vũ xuất hiện một đạo ấn kí có hình ngọn lửa màu xanh lam.

Sáng lên.

Đồng thời Vũ hồn Vạn Biến hiện ra, giờ đây nó không còn là hình tiểu nguyên anh nữa mà thay vào đó là bản thể của Phan Vũ.

Cao lớn đứng đằng sau của Phan Vũ.

Từ từ Phan Vũ, mở cặp mắt ra đập vào mặt hắn là vẻ mặt lo lắng, hoảng sợ của Tiểu Vũ.

“ Phan ca… ”

Khí tức có phần xa lạ, lại có phần quen thuộc làm cho Tiểu Vũ không biết người trước mặt có phải là Phan Vũ hay không.

Phan Vũ chỉ nở một nụ cười nhẹ, mở miệng nói:

“ Con thỏ ngốc, là ta đây! ”

“ Phan ca..hu hu…”