Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đấu La Thế Giới : Thiên Biến Vạn Hóa

Chương 37 Tăng Niên Hạn Hồn Hoàn, Hấp Thu.




Chương 37 Tăng Niên Hạn Hồn Hoàn, Hấp Thu.

Tố Vân Đào liền cảm ứng thử xung quanh, sau khi cảm nhận được khí tức khủng bố đó đã đi qua.

Vẻ mặt hắn liền trở lên cổ quái.

Chả lẽ, cái tên cường giả lại phô trương như vậy sao, chỉ có đi qua thôi mà cũng thả ra uy áp của bản thân.

Đừng tưởng là cường giả thì muốn cái gì cũng được !!!

Tố Vân Đào trong lòng bất mãn, nhưng hắn cũng không làm gì được.

“ Thế nào, Vân ca ta nói có đúng không!” Phan Vũ nở nụ cười sáng lạng nói.

“ Hừm! Đệ lạc quan quá nhỉ.”

“ Thì biết sao được. ” Phan Vũ nhún vai.

“ Lệ ~ ” Phong Vũ Kim Yến liền lấy lại tinh thần, lắc đầu chim.

Nó hót vang lên tính trở lại lên không trung.

“ Hống ”

Chợt sau lưng của nó, lại xuất hiện một tiếng gầm rống.

Rồi một móng vuốt sắc nhọn, cắt qua cánh của nó.

“ Lệ ~ ”

Lập tức, máu tươi cháy ra, thân hình của nó cũng lảo đảo ngã xuất.

“ Không ổn, đám U Nguyệt Lang kia đang tính vây công Phong Vũ Kim Yến! ”

Phan Vũ quay đầu lại, ánh mắt hắn nứt ra, có kẻ đang hớt tay trên của hắn.

“ Khốn kh·iếp ~ ”

“ Đại Ngọc – La Toàn Hoàn ~ ”

Sưu ~

Thân ảnh hắn đạp mạnh, rồi lấy đà trực tiếp lao thẳng vào vòng vây.

“ Hống ~ ”

Lũ U nguyệt lang, chỉ kịp khè lên một tiếng liền bị “ Đại Ngọc ” bao trọn lấy.

Ầm ~

Ầm ~



Bùm ~

Đại ngọc, mang toàn bộ sự giận dữ của Phan Vũ, kèm lấy một nửa hồn lực của phan Vũ đổ vào.

Trực tiếp đánh vào cả đám U nguyệt Lang và Phong Vũ Kim Yến.

“ Lệ ~ ” Nó chỉ kịp vang lên tiếng hót cuối cùng của đời mình, rồi bị đại ngọc nhấm chìm.

Xoạt ~

Phan Vũ nhảy ra khỏi vùng ảnh hưởng, một quả cầu lớn xuất hiện, phá tan cả một khu vực cách nó 3 – 4 mét.

Đồng thời, t·hi t·hể của đám hồn thú bị cắt xé ra thành trăm mảnh.

Chỉ còn lại vài bộ phận để nhận biết ra chúng là loại hồn thú nào, kèm theo đó là sóng hồn lực phát ra từ vài bộ phận t·hi t·hể ấy.

Dần dần, tụ lại thành 5 đạo hồn hoàn, 3 trắng 2 vàng.

Hai đạo trăm năm là của Phong Vũ Kim Yến, nó có thiên hướng đậm và có vài phần bị màu tím hóa.

Điều này có nghĩa là đạo hồn hoàn ấy đạt 900 năm niên hạn.

Còn lại là một vàng ba trắng, đạo hồn hoàn màu trắng thì khỏi nói, còn đạo hồn hoàn màu vàng kia vẫn còn có vài phần màu trắng vây quanh.

Có nghĩa là nó mới chỉ đạt được trăm năm mà thôi.

“ Chậc chậc chậc… Cú đánh đó đẹp mắt lắm, lực đạo vừa đủ, không tung hết toàn lực, lưu lại để đề phòng! ” Tố Vân Đào chét miệng, khen ngợi thành quả của Phan Vũ.

“ E hèm, chuyện đó ai cũng biết, chỉ có Vân ca vẫn mù tịt thôi! ” Phan Vũ phủi bụi, miệng trang bức nói.

Tố Vân Đào liền lắc đầu, biết vậy chả khen tên nhóc này.

Cứ khen nó là nó không biết đâu là trời đâu là đất nữa vậy.

“ Vù vù ~ ”

Sóng hồn lực từ năm đạo hồn hoàn kéo lại sự chú ý của cả hai, Phan Vũ và Tố Vân Đào đi tới lại gần.

“ Hả? ”

Chợt nhánh Lam Ngân Thảo bị hắn phái đi lưu ý chỗ Tiểu Vũ, liền tự mình quay trở lại.

Kèm theo đó, Vũ hồn Vạn Biến tự mình quay trở lại hình dáng ban đầu, chạy thật nhanh tới 4 đạo hồn hoàn của U Nguyệt Lang.

“ Vạn Biến, ngươi làm gì vậy? ”

Phan Vũ, giật mình nghi hoặc quát lớn.

“ Chi Chi… ”



“ Có chuyện gì sao, Tiểu Phan! ” Tố Vân Đào liếc nhìn Phan Vũ nói.

Hắn lắc đầu không biết giải thích sao cho Tố Vân Đào hiểu, Phan Vũ hướng mắt về Vạn Biến.

Chỉ thấy, Vạn Biến nhảy lên không trung, rồi sau đấy nó bắt đầu ngồi xếp bằng, hai cánh tay chụm này vào nhau kết thành dấu Dần.

Sau rồi, toàn bộ hồn lực xung quanh liền bị hút lấy vào trong cơ thể của nó, kèm theo bốn đạo hồn hoàn của U Nguyệt Lang.

Cả bốn đạo hồn hoàn liền bị nó kéo nát, hóa thành tinh thuần hồn lực, từ từ rót vào cơ thể.

“ Tiểu Phan, nó đang tự hấp thu hồn hoàn sao? ”

“ Đệ nghĩ chắc là vậy! ” Phan Vũ cũng hoang mang trả lời lại.

Hắn không nghĩ là Vũ Hồn của mình lại mạnh mẽ tới vậy, kể từ khi nó có hình dạng là một tiểu nguyên ảnh chi bi thì dương như trí tuệ lẫn tâm tính.

Ngày càng giống người hơn, cụ thể là “ hắn ”.

Vù ~

Vù ~

“ Chi ”

Đợi khi toàn bộ cả bốn đạo hồn hoàn đều bị hấp thu hết, Vạn Biến liền quát lên, hai bàn tay đang kết ấn dấu “ Dần ” liền biến đổi vỗ mạnh vào nhau.

“ Chi ~ ”

Lập tức, hồn lực của nó và Phan Vũ tăng mạnh.

Cơ thể của Vạn Biến đắm chìm trong hồn lực, vẻ mặt nó thỏa mãn, sảng khoái mà vùng vẫy trong biển hồn lực.

“ Ơ? ” cùng lúc đó dưới chân của Phan Vũ liền xuất hiện hồn hoàn, nó lơ lửng.

Phan Vũ, cũng nhân cơ hội này mà hấp thu Hồn Hoàn của Phong Vũ Kim Yến.

“ Vân Ca, hộ pháp giúp ta! ”

“ Ừ, đệ an tâm đi! ” Tố Vân Đào vỗ ngực nói.

Phan Vũ nhập định, liền vỗ chụp hai bàn tay lại vào nhau, lập tức quang hoàn màu vàng đi tới phía trên đỉnh đầuhắn.

Có kinh nghiệm hấp thu hồn hoàn của Ám Kim Hùng lần trước, vì thế mà hắn rất thành thục dẫn dắt đạo hồn hoàn của Phong Vũ Kim Yến.

“ Chi chi… ”

Vạn Biến quay đầu lại, nó nhìn thấy Phan Vũ đã bắt đầu hấp thu hồn hoàn, nó cũng quay trở lại.

Nó liền hóa thành Vũ hồn bình thường, lơ lửng trước ngực của Phan Vũ, lập tức Hồn Hoàn thứ hai liền co rút lại, biến thành kích cỡ như một cái vòng tay nhưng vô cùng ngưng thật.



Trực tiếp rơi xuống hợp với Vạn Biến vũ hồn đang lơ lửng trước mặt của hắn.

Rắc ~

Trong cơ thể hắn, một đạo gông cùm xiềng xích bị phá vỡ, kinh mạch cũng được mở rộng ra, để có thể chứa được nhiều hồn lực hơn.

Cùng lúc đấy, hồn lực bị dừng lại ở cấp 20 liền bắt đầu tăng lên…21….22….23….26 cấp liền dừng lại.

“ Hả! Hồn lực của Tiểu Phan tăng nhanh vậy…26 cấp không thể nào! ” Tố Vân Đào nét mặt cứng lại.

Khóe miệng giật giật !!!

Xoạt ~

“ Ai. ”

Chợt có tiếng bước chân vang lên, làm cho Tố Vân Đào cảnh giác lên.

Hắn hướng về phía phát ra tiếng động, quát lớn nói.

Vù ~

“ Là ta Vân ca! ”

Lúc này, một thân ảnh nhỏ nhắn linh hoạt nhảy ra khỏi lùm cây.

Thấy được dáng vẻ quen thuộc, hắn liền thở nhẹ ra.

“ Phù ~ ”

“ Muội có b·ị t·hương ở đâu không! Sao lại có thể bất cẩn như thế chứ! ” Tố Vân Đào liền hỏi thăm nàng có sao không.

Rồi mới lớn giọng giáo huấn, hắn không dám tưởng tượng nếu Tiểu Vũ gặp nguy hiểm, chắc Ti Ti sẽ g·iết hắn mất.

“ Hì hì, xin lỗi Vân ca là do ta quá háo thắng! ” Nàng thè lưỡi đáng yêu, ngốc manh nói.

“ Hazz, không nói nổi hai đứa này! ” Tố Vân Đào mệt lòng thở ra.

“ Nãy muội có cảm nhận được khí tức khủng bố đó không! ” Hắn vẻ mặt ngưng trọng khi nhắc tới người đó.

“ Ách ~ ” Tiểu Vũ lo lắng, không biết Tố Vân Đào có hoài nghi nàng không nữa.

“ Phù, may chỉ là đi ngang qua! Giờ mọi chuyện không sao nữa rồi. Muội trở về an toàn là ta yên tâm rồi! ” Tố Vân Đào xoa đầu nàng nói.

“ Vân ca! ” quả thực ở với gia đình của Phan Vũ, nàng đã quen với sự che trở của người nhà, và sự quan tâm.

Nàng chợt nhớ tới mẹ của mình, ánh mắt có phần ướt đi….

...

P/S: thăm dò ý kiến: các đạo hữu cho tác hỏi, mọi người muốn tác đăng một lúc nhiều chương mà phải đợi vài ngày, hay là cứ một ngày 2 c như này.

Các đạo hữu hãy cmt ý kiến của mình, để cho tác biết mà thay đổi lịch ra chương.