Chương 15 Lại Chiến Đấu Tiếp, Giảo Hoạt
Hống ~
Ám Kim Hùng gầm lên hướng về hai tên nhân loại, chỉ thấy nó sử dụng bàn tay gấu lớn đập mạnh xuống đất
Ầm ầm ầm…
Mặt đất nứt ra, từ dưới đấy đâm lên các gai nhọn bằng đất đâm về phía hai người Phan Vũ và Tố Vân Đào.
Tố Vân Đào đang hăng say vừa né tránh v·a c·hạm của Ám Kim Hùng, vừa kể về lai lịch của Ám Kim Hùng. Thì nhìn thấy đòn t·ấn c·ông của nó, hắn liền hô lớn nói: “ Mau tránh ra, đây là chiêu thức gây nổ khi chạm vào! ”
Phan Vũ cũng không để mất cảnh giác, mắt của hắn vẫn luôn dõi nhìn nhất cử nhất động của Ám Kim Hùng, mà tai thì vẫn nghe Tố Vân Đào nói.
Ầm ~
Oanh…
Tiếng nổ lớn vang lên, một đường thẳng do chiêu thức của Ám Kim Hùng tạo lên, biển đổi cả một khu vực nhỏ, khỏi bụi bay mù mịt.
“ Khục ~ ”
Từ trong đám bụi đó, thân ảnh hai người Tố Vân Đào và Phan Vũ lao nhanh ra, sau đấy là sự truy đuổi gắt gao của Ám Kim Hùng nó lao như điên về phía của cả hai.
“ Vân ca, huynh biết lý do nó truy đuổi chúng ta không? ” Phan Vũ vắt dò lên cổ mà chạy.
“ Ta đoán con Hỏa Nguyệt Lang 1 ngàn năm kia, chắc là con mồi của nó! Chúng ta đã g·iết con mồi của nó vì thấy mà nó giận dữ đuổi theo chúng ta! ” Tố Vân Đào nói lên suy nghĩ của mình.
“ Đệ cũng nghĩ vậy trước khi chúng ta thấy nó, nó đã b·ị t·hương chắc do giao chiến với Ám Kim Hùng! ”
“ Theo như ta quan sát, con Ám Kim Hùng này chắc là 600 năm hoặc 900 năm! ” Tố Vân Đào quay lại sau nhìn, rồi lại hướng về Phan Vũ đạo.
“ Sao huynh biết hay vậy! ” Phan Vũ bất ngờ vì loại Hồn Thú này mà Tố Vân Đào có thể nhìn ra niên hạn.
“ Khục... Đều từ sách của Đại sư mà ra, trong sách viết Ám Kim Hùng khi đạt tới 1 nghìn năm sẽ cao tới 6 – 10 mét. Mà con đang t·ruy s·át chúng ta chỉ mới cao tầm 3 – 5 mét ” Tố Vân Đào suy luận nói.
“ Lại là Ngọc Tiểu Cương sao? ”
“ Hống ~ ” Ám Kim Hùng tức giận, hai tên nhân loại này chẳng sợ nó mà còn vừa tránh các đòn công kích của nó, lại vừa trò chuyện.
Chả lẽ Hùng bảo bảo không đáng sợ sao?
“ Đệ quyết định nó sẽ là Hồn Hoàn đầu tiên! ” Phan Vũ chợt dừng lại, chỉ tay vào ám kim hùng nói.
Dứt câu, hắn giơ hai cánh tay lên, Đại Ngọc La Toàn Hoàn cấp tốc hình thành, dựa theo màu của hồn lực mà phát ra ánh sáng màu đó.
“ Đại Ngọc – La Toàn Hoàn ”
Phan Vũ nhún chân rồi đạp thật mạnh để lấy đà, hắn phi như t·ên l·ửa lao tới Ám Kim Hùng, cánh tay hắn giơ thẳng phía trước trước diện t·ấn c·ông về phía Ám Kim Hùng.
“ Hống ~ ” Thấy Phan Vũ lao tới Ám Kim Hùng cũng không sợ, nó liền đứng chờ lấy đòn t·ấn c·ông của hắn.
Chỉ thấy Ám Kim Hùng giơ vuốt gấu lên, chụm lại vào nhau tạo thành hộ thuẫn đỡ lấy đòn Đại Ngọc trực diện.
Ám Kim Hộ Thể ~
Một đạo kiên năng lượng màu thổ sắc, kèm lẫn những hoa văn kì dị dần dần to ra bao trùm lấy thân thể đằng trước của Ám Kim Hùng.
Oanh ~
“ Arggg!!! ” Phan Vũ dùng hết sức đẩy Đại Ngọc về phía trước nhằm phá tan lớp hộ thuẫn.
“ Hống ~ ” Ám Kim Hùng cũng không yếu, nó dồn hồn lực về hộ thuẫn nhằm đỡ lấy.
Ầm ầm ầm…
Tiếng vang chạm của Đại Ngọc và Hộ Thuẫn vang lên, trong lúc đó dư ba của đòn đánh tạo thành hai luồng sóng hồn lực bao vây lấy một người một thú.
“ Ngay lúc này! ” Phan Vũ nở nụ cười đắc ý, hắn liền quát lớn.
“ Đã sẵn sàng! Đệ Tam hồn kỹ: Liệt Hỏa Chưởng ”
Không biết từ bao giờ mà Tố Vân Đào đã xuất hiện từ sau lưng của Ám Kim Hùng, hắn chỉ cần lấy thời cơ ra đòn chí mạng đằng sau của Ám Kim Hùng là được.
Phanh ~
Đòn đánh của Tố Vân Đào liền làm cho Ám Kim Hùng bị xáo trộn hồn lực, đồng thời gây ra lượng sát thương khá lớn.
“ Phốc ~ Hống ~ ” Bị Tố Vân Đào cắn trộm phát, làm cho cuộc giằng co của Phan Vũ và nó bị đảo lộn.
Răng rắc ~
Tâm khiên dần hiện lên vết nứt, rồi chỉ chịu được một lúc thì bị phá vỡ và Đại Ngọc trực tiếp đánh vào hai lợi trảo của Ám Kim Hùng.
“ Chưa hết đâu! Đệ Nhị Hồn Kỹ… Đệ Tam Hồn Kỹ…” Tố Vân Đào điên cuồng thi triển Hồn kỹ, tựa như không cần hồn lực mà điên cuồng đánh vào sau lưng Ám Kim Hùng.
Dù có là Phòng ngự gần như tốt cường trong giới hồn thú, nhưng khi bị ăn quả hai Đại Ngọc cũng làm cho Ám Kim Hùng toát mồ hôi, nay lại bị Tố Vân Đào cắn trộm điên cuồng thả hồn kỹ.
“ Ahh… ” Phan Vũ dồn toàn lực của hai cánh tay thẳng tiến lên phá vỡ hai bàn tay lợi trảo của Ám Kim Hùng.
“ Hống ~ ” Nó chỉ kịp rên lên một tiếng sau đó là bị hai người Phan Vũ và Tố Vân Đào điên cuồng ngược sát.
Một người phía trên một người phía sau, còn Ám Kim Hùng bị kẹp ở giữa tựa như là đang *** vậy.
“ Hống ~ ” Không can tâm nó liền dùng sức lực còn thừa, vùng thân thể đánh bay hai người Phan Vũ và Tố Vân Đào ra xa.
“ Phốc ~ ”
Bịch ~
Cả hai b·ị đ·ánh bay ra rồi đập mạnh dưới đất, khóe miệng chảy búm máu.
Còn về Ám Kim Hùng nó quỳ một chân xuống mặt đất, miệng không ngừng chảy máu, hai bàn tay là lợi trảo của nó đã b·ị đ·ánh nát hiện giờ hai cánh tay ấy treo lủng lẳng, về sau lưng thì tổn thương nặng nề kèm lấy những v·ết t·hương hình bàn tay của Tố Vân Đào.
Không ngừng bị thiêu cháy hòa lẫn với máu tươi, thực sự thảm trạng còn ghê hơn cả Hỏa Nguyệt Lang.
“ Hống ~ ” Nó chỉ có thể rống lên đầy uất ức, chỉ vì khinh thường hai tên nhân loại yếu đuối, muốn ăn bọn chúng vì c·ướp đi con mồi của nó vậy mà thành ra lại bồi cái mạng của nó.
“ Khục… tựa hồ nó vẫn còn sức, Tiểu Vũ đệ còn sử dụng được La Toàn Hoàn đó không? ” Tố Vân Đào ngượng dậy, ho ra búm máu rồi lau nó đi hỏi Phan Vũ.
“ Hộc, không chỉ trăm năm thôi vậy mà còn mạnh hơn Hỏa Nguyệt Lang! ” Phan Vũ thở mạnh, miệng cảm thán. Rồi nhìn xuống lòng bàn tay đang run vì sử dụng Đại Ngọc quá đà.
Nếu sử dụng lần nữa không chỉ hồn lực hắn về đáy, mà lòng bàn tay của hắn cũng sẽ bị tổn thương nặng dẫn tới vỡ các khớp xương lòng bàn tay.
Nhưng Phan Vũ vẫn trả lời: “ Nếu cố thì sẽ được! ”
“ Mạng của chúng ta là trên hết. ” Tố Vân Đào đứng lên rồi nói một câu.
Kèm theo đó là Đệ Nhị, Đệ Tam hồn hoàn liền sáng lên báo hiện hắn sắp sử dụng nó.
Lòng bàn tay của Phan Vũ cũng dần ngưng tụ lại quả cầu La Toàn Hoàn, nhưng lần này nhỏ hơn chỉ bằng một quả bóng bi – a mà thôi.
“ Hống ~ ” Ám Kim Hùng chỉ gầm nhẹ trong cổ họng, rồi tựa như mất đi sinh cơ mà lăn đùng c·hết.
Nó nằm xuống với tư thể úp mặt, hai cánh tay liền đứt ra sau đó để lộ ra sau lưng bị Tố Vân Đào cắn trộm.
“ Tựa hồ nó c·hết rồi? ” Tố Vân Đào run run giọng nói.
“ Đệ cũng không dám chắc? ” Phan Vũ cũng không quá tin vào sự thực nói.
Cả hai liền đi từ từ lại gần t·hi t·hể của Ám Kim Hùng, Tố Vân Đào không dám chắc, nếu nó vùng dậy liều c·hết một kích không. Nhưng hắn không dám đánh cược, vì vậy mà liền thả ra đệ tam hồn kỹ thăm dò.
Hồn Hoàn sáng lên, Tố Vân Đào vung ra Liệt Hỏa Chưởng về vai phải của Ám Kim Hùng.
Phốc ~
Một chưởng liền cắt đứt vai phải của nó, chợt đầu của Ám Kim Hùng ngẩng lên, há miệng bắn ra công kích.
“ Vân ca cẩn thận…”