[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 351




Đại Miêu nói: "Nhưng mà ... Tổ đình bên kia, các ngươi nhất định bị nhằm vào, sẽ rất nguy hiểm. Ta hẳn là nên thủ hộ bên cạnh ngươi, đây là hứa hẹn của chúng ta."

Đường Tam khoát khoát tay nói: "Ta dám đi tất nhiên là có biện pháp tự vệ, cái này ngươi có thể yên tâm. Ngược lại vấn đề của ngươi cần nhanh chóng giải quyết. Ta kỳ thật vẫn luôn chờ đợi huyết mạch trong cơ thể ngươi mạnh hơn một chút. Ngươi bây giờ đã là Cửu giai đỉnh phong, ta có thể cảm giác được ngươi vẫn luôn áp chế tu vi của mình, mà rất nhanh thôi ngươi sẽ không áp chế được nữa. Một khi không áp chế được thì không phải là đột phá, mà là bạo thể. Nhưng cách ranh giới đó càng gần, huyết mạch chi lực của ngươi áp súc càng mạnh, khi chuyển hoá cũng sẽ có hiệu quả tốt hơn, có thể tồn tại nhiều lực lượng hơn, cho nên ta mới không nóng lòng chuyển hoá cho ngươi. Nhưng cũng không nên kéo dài quá lâu. Còn việc bảo hộ ta, trước thì ngươi thành tựu Thần cấp thì ta không cần ngươi thủ hộ. Chuyện dung hợp huyết mạch trước khi ngươi đạt đến Thần cấp thì không nên để lộ ra ngoài, tránh cho Sư tộc và Hổ tộc phát hiện. Một khi bị phát hiện, chỉ sợ ngươi sẽ bị bắt về làm vật thí nghiệm, nói không chừng còn lấy ngươi đi giao phối a."

Khoé miệng Đại Miêu co giật một chút, nói: "Không thể nào, Tiểu Miêu sẽ gϊếŧ ta. Ta cũng không dám."

Đường Tam bật cười nói: "Ánh mắt của ngươi nói cho ta biết, ngươi có chút mong chờ đâu."

Đại Miêu giật nảy mình, "Ngươi đừng nói đùa như vậy. Tiểu Miêu cái gì cũng tốt, chỉ là thích ăn dấm. Ngươi đừng ở trước mặt nàng nói như vậy a!"

Đường Tam nói: "Không đùa ngươi nữa. Quyết định như vậy đi, ngày mai ta sẽ dung hợp huyết mạch cho ngươi. Sau khi dung hợp, dựa theo suy đoán của ta, tu vi của ngươi còn thừa lại khoảng ba, bốn phần, đại khái là Lục giai hoặc Thất giai. Trong quá trình khôi phục, ngươi cũng cần nghiên cứu xem huyết mạch chi lực mới này mang lại cho ngươi lực lượng gì. Tương lai khi ngươi đột phá thành Thần thì thủ hộ ta mới có ý nghĩa."

"Được. Ta nghe ngươi." Giải quyết xong bối rối trong lòng, Đại Miêu lập tức tỏ ra hưng phấn. Đối với Sư Hổ Kim Cương chân chính, hắn thật là mong chờ a!

"Được rồi, vậy ngươi trở về sớm nghỉ ngơi đi, ta cũng về đây. Khoảng một tuần nữa ta sẽ khởi hành về Tổ đình. Trước lúc đó, ta sẽ tận lực giúp các tộc nhân đang gặp nguy hiểm chuyển hoá."

"Được."

Tạm biệt Sư Hổ Kiếm Thánh, Đường Tam dùng Truyền Tống trận trở về chỗ ở, hôm nay hắn có chuyện quan trọng cần làm. Sắp đi đến Tổ đình rồi, hắn cần để thực lực của mình tiến thêm một bước. Đúng vậy, hôm nay hắn chuẩn bị dung hợp huyết mạch chi lực Sư Hổ tộc.

Những ngày này hắn luôn chuyển hoá huyết mạch của Sư Hổ tộc, sau quá trình đó những tộc nhân này suy yếu nên hắn không thể hấp thu quá nhiều. Mỗi người hắn chỉ hấp thu một tia huyết mạch chi lực. Góp gió thành bão, cuối cùng cũng có thể đạt tới trình độ Bát giai.

Đối với huyết mạch rất có thể là chuẩn cấp một này, Đường Tam vẫn luôn mong chờ. Nhiều hơn một loại huyết mạch cấp một, thực lực của hắn sẽ bay vọt. Hắn áp chế Huyền Thiên Công ở tầng thứ tám, là vì tránh nhanh chóng tăng lên tầng thứ chín và khó áp chế hơn. Nhưng huyết mạch lạc ấn thì không gặp phải vấn đề như vậy.

Không chỉ có Sư Hổ Kiếm Thánh mong đợi dung hợp huyết mạch, bản thân Đường Tam sao lại không mong chờ chứ?

Trở lại chỗ ở, đã là đêm khuya.

Bên ngoài yên tĩnh. Cẩn thận lắng nghe mới có thể nghe thấy hô hấp bình ổn của các đồng bạn đang minh tưởng.

Một tháng này đối với bốn người khác trong chiến đội Sử Lai Khắc cũng không tiến bộ quá nhiều. Chuyện này cũng bình thường, dù sao trước đó bọn họ liên tục đột phá, đã tăng lên nhiều rồi. Nhưng một tháng lắng đọng này lại làm bọn họ chậm rãi tiêu hoá và hấp thu những kinh nghiệm từ Đấu Thú Tràng, đồng thời hiểu rõ hơn về năng lực của bản thân.

Khoanh chân ngồi trên giường minh tưởng, Đường Tam khép hai mắt lại. Huyền Thiên Công vận chuyển, năng lượng cuồn cuộn không dứt, sinh sôi không ngừng và nhu hoà lan khắp cơ thể.

Trong đan điền, từng lạc ấn lần lượt được thắp sáng, phát quang rực rỡ.

Lạc ấn Lục giai Linh Tê Thiên Nhãn cấp độ tuy không phải cao nhất, nhưng ánh sáng mà nó phát ra là chói mắt nhất, các lạc ấn khác trước mặt nó đều thu liễm lại một chút.

Sau đó chính là Bát giai Khổng Tước Biến, chân chính là lạc ấn mạnh nhất hiện tại của Đường Tam. Tiếp theo là Bát giai Kim Bằng Biến, Thất giai Thì Quang Biến, Bát giai Tượng Yêu biến, Bát giai Lam Ngân Hoàng cùng Bát giai Phong Hổ biến.

Không hề nghi ngờ, trong bảy lạc ấn này, nhỏ yếu nhất chính là Phong Hổ biến loé ra thanh quang. Lam Ngân Hoàng mặc dù bây giờ không đủ mạnh, nhưng sau khi Đường Tam dung hợp nhiều loại huyết mạch thực vật, không ngừng tích luỹ cũng đã có huyết mạch cấp ba. Chỉ có Phong Hổ biến có thể coi là cấp bốn.

Huyết mạch cấp bốn, dù có tu vi Bát giai thì thực tế ngày càng vô dụng, chỉ có tác dụng che giấu. Vấn đề duy nhất của Đường Tam là sau khi Phong Hổ biến tiến hoá thì làm cách nào để che giấu nhiều loại năng lực. Vấn đề này hắn đã suy nghĩ kỹ, hắn gọi đó là biến dị. Khí tức Sư Hổ Biến dù sao cũng có huyết mạch loài hổ, với năng lực khống chế huyết mạch chi lực hiện tại, trong lúc thi triển mà che giấu, thì chỉ cần không phải là người đặc biệt quen thuộc với hắn sẽ không phát hiện ra mánh khoé. Còn có Phá Thiên Chuỳ. Phá Thiên Chuỳ là vũ khí, huyết mạch chi lực ẩn chứa trong đó cũng không dễ dàng nhận ra.

Đường Tam thu lại suy nghĩ, lạc ấn Sư Hổ Kim Cương được dẫn dắt chậm rãi đi qua đè ép lạc ấn Phong Hổ biến.

Khi lạc ấn Sư Hổ Biến tiếp xúc với lạc ấn Phong Hổ biến, lạc ấn Phong Hổ biến lập tức đại phóng thanh quang, rất muốn phản công lại. Tuy nhiên, gần như ngay lập tức, thanh quang bắt đầu tiêu biến trước mặt ánh sáng màu bạch kim. Đúng vậy, tiêu biến, hoàn toàn tiêu biến.

Điều này khiến Đường Tam không khỏi hồi tưởng lại lần đầu tiên nhìn thấy hiệu quả đặc biệt của Hoàng Kim Thánh Hoả. Điểm cường đại nhất của Hoàng Kim Thánh Hoả là đồng hoá, thôn phệ huyết mạch của địch nhân, lúc này, tác dụng kia dường như cũng xuất hiện trên Sư Hổ Biến, mà còn bá đạo hơn.

Phong Hổ biến trước mặt nó căn bản không có sức chống cự, lạc ấn Phong Hổ biến giống như là nhiên liệu, thắp sáng lên hào quang màu bạch kim của Sư Hổ Biến. Quang diễm màu bạch kim kia trong nháy mắt đã mạnh hơn nhiều.

Mà một tình huống Đường Tam không dự đoán được lại xuất hiện. Sau khi lạc ấn Phong Hổ biến biến mất, lạc ấn Sư Hổ Biến giống như tu hú chiếm tổ chim sâu, vững chắc ngưng tụ ở trong đan điền. Nhưng quang diễm màu bạch kim nó bắn ra không có ý muốn thu liễm, mà tiếp tục khuếch trương ra bên ngoài, có ý muốn chiếm trọn đan điền của Đường Tam.

Bá đạo như vậy sao?

Đường Tam vừa nghĩ đến đây thì hào quang bạch kim đã biến thành ngọn lửa bạch kim, trong nháy mắt nở rộ. Đứng mũi chịu sào chính là lạc ấn Tượng Yêu gần nó nhất. Đây chính là Bát giai Tượng Yêu Biến a! Nhưng ngay khi tiếp xúc với quang diễm bạch kim, nó cơ hồ trong nháy mắt đã bị đồng hoá. Đường Tam lập tức không còn liên hệ với Tượng Yêu Biến nữa.

Cái này ...

Lạc ấn Sư Hổ Biến thôn phệ một cái Phong Hổ biến đúng là không vừa lòng, còn phải thôn phệ thêm một cái khác, hơn nữa còn có mấy phần muốn xưng bá toàn bộ đan điền.

Trong chớp mắt này, Đường Tam hoàn toàn có thể khẳng định lạc ấn Sư Hổ Biến tuyệt đối là huyết mạch cấp một. Cảm giác bá đạo này giống hệt lần trước Linh Tê Thiên Nhãn mang đến cho hắn.

Khi phát hiện tình huống không ổn, Đường Tam lập tức khống chế mấy đại lạc ấn trong cơ thể mình.

Lạc ấn Lam Ngân Hoàng cấp tốc lùi lại, với cường độ của nó hiển nhiên là không thể chống lại lạc ấn Sư Hổ Biến. Toạ trấn ở trung ương là lạc ấn cao cao tại thượng Lục giai Linh Tê Thiên Nhãn. Dưới sự dẫn động của Đường Tam, nó lập tức bạo phát bạch quang mãnh liệt.