Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 749




Có hồn đạo khí trên không uy hiếp, hồn đạo khí phi hành cộng thêm hồn kỹ Mô Phỏng, khiến Hoắc Vũ Hạo thật có cảm giác giống như cá gặp nước.

Nhưng sau khi hắn nhảy lên tới năm trăm mét trên không, loại cảm giác thoải mái này liền nhanh chóng biến mất.

Hắn thấy rõ ràng, ở phương Bắc đang có từng đạo ám lam sắc quang ảnh nhanh chóng từ không trung đáp xuống phụ cận thành Bắc. Tuy tổng số lượng của ám lam sắc quang ảnh mặc dù chỉ có mấy trăm, nhưng mà một luồng áp lực vô hình lại cho hắn một loại cảm giác có chút không thở nổi.

Nhìn thấy ám lam sắc quang ảnh, Hoắc Vũ Hạo lập tức biến sắc. Mặc dù hắn cũng không chân chính nhìn thấy qua quân đoàn hồn đạo sư mạnh nhất của đế quốc Nhật Nguyệt, nhưng mà, cảm giác tinh thần của hắn cực kỳ cường đại, dự đoán đối với nguy hiểm vẫn tương đối chính xác. Mấy trăm đạo thân ảnh này mang cho hắn áp bách vượt xa quân đoàn hồn đạo sư đóng giữ ở ngoại thành.

Hộ Quốc Chi Thủ, chỉ có ngũ đại quân đoàn hồn đạo sư của đế quốc Nhật Nguyệt hộ mới có thể mang đến áp lực như vậy.

Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư Đoàn phải bảo vệ Minh Đô, trừ phi Hoàng Đế xuất hành, nếu không thì sẽ không khinh động. Mỗi một đạo thân ảnh trước mắt đều tản ra ám lam sắc ánh sáng, hiển nhiên là một trong bốn quân đoàn hồn đạo sư cấp Thú Vương, bất luận là cái nào cũng có thể mang đến cục diện mang tính hủy diệt!

Quân đoàn hồn đạo sư hai trăm năm mươi người trú đóng bên ngoài Nhật Thăng Thành có thực lực chủ yếu là Đại Hồn Sư, Hồn Tôn, chuẩn nhập môn của bọn hắn là Đại Hồn Sư. Thực lực tổng hợp của bọn hắn sở dĩ cường đại, đa phần là dựa vào hồn đạo khí phối hợp lẫn nhau, hiệp đồng tác chiến, trận địa hồn đạo khí mà thành.

Mà quân đoàn hồn đạo sư cấp Thú Vương, tất cả đều do Hồn Tông cùng cường giả đẳng cấp cao hơn tạo thành, từng người đều có thể sử dụng hồn đạo khí phi hành. Hơn nữa đoàn trưởng chính là hồn đạo sư cấp chín. Toàn bộ ba trăm người có thể nói là cường giả như rừng a! Lực bộc phát, sức chiến đấu của một chi quân đoàn hồn đạo sư cấp Thú Vương, thậm chí vượt qua mấy chi trọng binh kỵ sĩ đoàn vạn người.

Chiến lực của bọn hắn đã rất đáng sợ, lại thêm tính cơ động cao, một khi khởi xướng truy kích, con tin có thể chạy được bao nhiêu?

Làm sao lại nhanh như vậy? Làm sao có thể nhanh như vậy?

Hoắc Vũ Hạo đang khiếp sợ trong lòng, đồng thời đột nhiên cảm thấy tín hiệu đến từ Hòa Thái Đầu. Tuy Hòa Thái Đầu cũng không có hồn kỹ như Tinh Thần Tham Trắc, nhưng bọn hắn lại có biện pháp liên hệ đặc thù của hồn đạo sư. Đơn giản lắp đặt một máy phát hồn lực có tần số riêng, sau khi kích hoạt là Hoắc Vũ Hạo liền có thể tìm tới vị trí chính xác của hắn.

Sau khi lặng yên hạ xuống, Hoắc Vũ Hạo tìm được Hòa Thái Đầu cách cửa thành không xa.

Lúc này sắc mặt của Hòa Thái Đầu cũng vô cùng ngưng trọng:

- Vũ Hạo, thế nào? Đã cứu được người ra ngoài chưa?

Hoắc Vũ Hạo nhẹ gật đầu, lên tiếng:

- Đang dựa theo kế hoạch xông ra ngoài. Nhưng đoán chừng còn cần một chút thời gian.

Hòa Thái Đầu trầm giọng nói:

- Viện quân bên Minh Đô tới thật nhanh, hồn đạo khí tham trắc trên không của chúng ta bị hủy đầu tiên.

Hoắc Vũ Hạo nhẹ gật đầu, lên tiếng:

- Ta thấy được. Không biết thành Bắc bạo tạc có thể ngăn cản bọn hắn bao lâu. Nhị sư huynh, ngươi mau đi tụ hợp cùng mọi người. Ta đi tìm Thu Thu. Nhất định phải dùng tốc độ nhanh nhất thoát đi. Không cần để ý đến chúng ta.

Hòa Thái Đầu chần chờ một chút, lên tiếng:

- Vũ Hạo. . .

Hoắc Vũ Hạo giơ tay lên chặn lời hắn, sáng sủa cười một tiếng:

- Nhị sư huynh, tin tưởng ta.

Hòa Thái Đầu hít sâu một hơi, hắn biết, lúc này từng giây từng phút rất quan trọng, dùng sức gật đầu:

- Hết thảy cẩn thận, chuyện không thể làm thì tuyệt không nên miễn cưỡng, ta đi trước một bước.

Nói xong câu đó, ánh sáng sau lưng hắn sáng lên, ngay sau đó lại là một đạo ám sắc ánh sáng lấp lóe, sau khi ẩn dấu ánh sáng từ hồn đạo khí phi hành, lập tức phóng lên trời cao. Trong nháy mắt lập tức biến mất giữa không trung.

Hành động lần này có điều kiện tiên quyết là hồn đạo khí tham trắc trên không của bản thân. Nếu không, bọn hắn sao có thể phi hành trên không trung thuận lợi như thế.

Lúc này Vận Mệnh Nhãn trên trán Hoắc Vũ Hạo lần nữa mở ra, Tinh Thần Tham Trắc hướng không trung mở ra đến trình độ mạnh nhất. Bao trùm một mảng lớn không gian trên bầu trời Nhật Thăng Thành. Ý niệm tinh thần của hắn cũng theo đó nhanh chóng khuếch trương ra.

Sau khi làm xong, hắn mới nhanh chóng đi về hướng đã ước định với Nam Thu Thu.

Mới đi không được mấy bước, hắn lập tức ngừng lại, nhìn về một phương hướng trên không. Ngay sau đó, trong Vận Mệnh Nhãn bạo phát ra một hào quang màu tử kim. Cách đó không xa, giữa không trung cao mấy trăm thước, một tiếng kêu đau vang lên, một bóng người lập tức cong vẹo từ trên trời giáng xuống, rơi vào hướng phương xa nội thành.

Với tư cách là một quan chỉ huy hợp cách, sau khi tới cứu viện, phát hiện tình huống hỗn loạn tưng bừng, thì thứ đầu tiên cần là tình báo. Coi như thành Bắc bên đó động tĩnh rất lớn, cũng không có khả năng không phái người ra dò xét. Hoắc Vũ Hạo hiện tại chính là muốn chặn đường những người này, cho đồng bạn nhiều một chút thời gian.

Mặc dù hắn rất rõ ràng bản thân cũng không có cách nào trễ nãi quá lâu, nhưng cũng đành phải như thế.

- Chết tiệt! Các ngươi trông coi con tin như thế nào hả?

Mã Tiểu Đào nhìn vào Chung Ly tam huynh đệ đang đứng trước mặt, nghiêm nghị phẫn nộ quát.

Đừng thấy niên kỷ của Chung Ly tam huynh đệ đều rất lớn, nhưng ở trước mặt nàng lại không có chút nào dám phát tác, tất cả đều cúi đầu, mấy chục tên tà hồn sư còn lại cũng câm như hến. Sắc mặt của tứ trưởng lão đứng sau lưng Mã Tiểu Đào cũng có chút tái nhợt.

Bọn hắn mới từ thành Bắc trở về. Sau khi đến thành Bắc, nhìn thấy vụ nổ lớn ở ngoại thành, bọn hắn cũng không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh. Tam trưởng lão phán đoán đây ít nhất là lực phá hoại do Định Trang Hồn Đạo Pháo Đạn cấp tám tạo thành. Toàn bộ trận địa hồn đạo sư thành Bắc toàn quân bị diệt, ít nhất hơn hai trăm tên hồn đạo sư tử trận. Chỉ có một ít hồn đạo sư tu vi tương đối cao, đồng thời chớp được thời cơ mới có thể đào thoát.

Tường thành Đông, tường thành Tây cũng đồng thời bị phá hoại. Ngay lúc này, Mã Tiểu Đào phát ra mệnh lệnh dò xét địch nhân. Nhưng tam trưởng lão và tứ trưởng lão đều là hạng người tuổi già thành tinh, lập tức liền nhận thấy có người giương đông kích tây, mục tiêu khẳng định vẫn là con tin.

Bị hai người bọn hắn thúc giục, Mã Tiểu Đào không thể không theo bọn hắn cùng trở về. Nhưng cũng ngay lúc này, tường thành Bắc lại phát sinh vụ nổ lớn. Lần này, Mã Tiểu Đào đường hoàng mang theo hai vị trưởng lão lăn qua lăn lại thêm một vòng. Thẳng đến khi bọn hắn nhìn thấy từng đạo ám lam sắc thân ảnh xuất hiện, trong lòng Mã Tiểu Đào mới trở nên trầm thấp. Biết sự tình chỉ sợ có chút phiền phức.

Quả nhiên, tam trưởng lão, tứ trưởng lão nhìn thấy viện quân đến, lập tức yêu cầu trở về thành Nam bên này giám sát con tin. Bọn hắn lúc này mới lần nữa xuất phát, lúc này cũng vừa về tới.

Tường thành Nam bị Hoắc Vũ Hạo dùng nước sông hộ thành thi triển Băng Bạo Thuật nổ tung, tất cả con tin đều đã xông ra ngoại thành. Tam huynh đệ ngay cả truy kích đều không làm, liền ở chỗ này chờ bọn hắn trở về. Mã Tiểu Đào sao có thể không dựa thế phát tác.

Chung Ly Thiên cười khổ nói:

- Thánh Nữ, không phải chúng ta không muốn đuổi theo. Người cũng biết, số lượng con tin vượt qua năm trăm, ít nhất cũng có tu vi Hồn Tông trở lên, Hồn Đấu La, Hồn Thánh, Hồn Đế cũng có một nhóm lớn, chúng ta đuổi theo chỉ có thể chịu chết a!

Mã Tiểu Đào cả giận nói:

- Ngươi không phải một mực nói phân lượng Diệt Hồn Tán đủ dùng sao? Bọn hắn như thế nào tìm được phương pháp giải độc? Giải dược của Diệt Hồn Tán chỉ có giáo chủ mới có, chỉ có tình huống không đủ liều lượng mới có thể mất đi tác dụng. Ngươi trông coi con tin như thế nào vậy hả?

Chung Ly Thiên một mặt ủy khuất lên tiếng:

- Thánh Nữ, người cũng không thể oan uổng thuộc hạ a! Người có thể hỏi những người phía sau một chút, liều lượng Diệt Hồn Tán chúng ta dùng tuyệt đối không ít. Trước đó tay chân của con tin còn mềm oặt ra...

Mã Tiểu Đào lạnh lùng nói:

- Đi, lấy nước trong thủy lao lại đây, kiểm tra nồng độ Diệt Hồn Tán trong đó. Tới lúc đó ta còn có thể oan uổng ngươi hay sao?

- Chờ một chút, Thánh Nữ.

Tam trưởng lão trầm giọng nói:

- Bây giờ không phải là lúc truy cứu trách nhiệm. Việc cấp bách là đem con tin bắt trở lại. Chúng ta lập tức động thủ đi. Mặc dù trong số con tin có không ít cường giả, nhưng vô luận nói như thế nào, bị nhốt trong thủy lao lâu như vậy, trạng thái thân thể của bọn hắn cũng không thể nào khôi phục hoàn hảo. Chúng ta bây giờ lập tức đuổi bắt, chỉ cần ngăn chặn bọn hắn, đợi đến khi viện quân đuổi tới, bọn hắn một người cũng không chạy thoát.

Ánh mắt của Mã Tiểu Đào hơi lóe lên một chút, lên tiếng:

- Được, tất cả mọi người cùng ta truy kích.

Nàng hiện tại đã không còn cách nào trì hoãn, nếu không sẽ bị hoài nghi có vấn đề. Trong lòng Mã Tiểu Đào đã động sát cơ, nàng cũng đã chuẩn bị xong, chờ một đuổi theo con tin, nàng sẽ trực tiếp đánh lén hai vị trưởng lão. Chỉ cần hai vị Phong Hào Đấu La này bị thương, với chỉnh thể thực lực của con tin, đối phó đám tà hồn sư còn lại cũng không gặp vấn đề gì lớn. Hiện tại phiền toái nhất chính là quân viện trợ sẽ rất nhanh đến đây.

- Đi!

Mã Tiểu Đào mang theo tam trưởng lão, tứ trưởng lão, cùng Chung Ly tam huynh đệ, sáu đại cường giả đồng thời bay lên không, đuổi ra bên ngoài.

Thời điểm bọn hắn bay ra khỏi tường thành, sắc mặt của hai vị trưởng lão và Chung Ly tam huynh đệ lập tức trở nên khó coi. Bởi vì, hết thảy ngoại thành dường như đã trở nên yên tĩnh, mấy trăm con tin lại bỏ đi không một dấu vết, hoàn toàn không thấy tung tích. Chỉ còn lại một mảnh chiến trường đổ nát.

- Điều đó không có khả năng! Bọn hắn vừa mới lao ra không đến một khắc đồng hồ, làm sao lại, làm sao lại nhanh như vậy. . .

Chung Ly tam huynh đệ hoàn toàn trợn tròn mắt.

Vô luận nói như thế nào, bên ngoài cũng còn tới hai trăm năm mươi tên hồn đạo sư tạo thành trận địa! Trong đó còn có hồn đạo sư cấp sáu, cấp bảy tồn tại. Bọn hắn coi như ngăn không được, nhưng cũng có thể kiên trì một đoạn thời gian mới đúng.

Nhưng bọn hắn làm sao biết được, bốn người Từ Tam Thạch dùng truyền tống cự ly xa trực tiếp dịch chuyển người ra, phát động công kích từ trong ra ngoài. Hơn nữa quân đoàn hồn đạo sư đã chia binh, nhóm hồn đạo sư mạnh nhất đều đã bị Hoắc Vũ Hạo phối hợp con tin tiêu diệt toàn bộ. Tuyệt đại đa số còn lại đều chỉ có hồn đạo sư tu vi Đại Hồn Sư, Hồn Tông, làm sao có thể chống đỡ được lượng lớn con tin như lang như hổ a! Về phần con tin vì sao lại biến mất nhanh như vậy. Đây chính là một bố cục khác của Hoắc Vũ Hạo.