Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đấu La Chi Nghiên Cứu Sinh

Chương 97: Thỏa hiệp, thỏa hiệp lại thỏa hiệp




Chương 97: Thỏa hiệp, thỏa hiệp lại thỏa hiệp

Không để Tuyết Mặc Quân chờ quá lâu, Ninh Quý Tiên nhanh chóng xuất hiện.

Ninh Quý Tiên chân trước bước vào tiểu viện, chân sau đã bị lời nói của Tuyết Mặc Quân làm cứng người lại.

"Thế nào Ninh trưởng lão? Đề nghị của ta hôm trước ngươi cân nhắc làm sao?" Tuyết Mặc Quân tươi cười hỏi.

"Hiện tại ngươi không tin cũng phải tin rồi. Chỉ cần ta tự tàn, Thất Bảo Lưu Ly Tông đối đầu cũng không chỉ là hai vị Hồn Đấu La."

"Một khi cha mẹ ta xuất thủ, phát hiện Lãnh Cô Sơn trưởng lão trọng thương, Thất Bảo Lưu Ly Tông đỉnh phong chiến lực không có. Cha mẹ ta chỉ cần liên hệ một chút, tuyệt đối sẽ xuất hiện rất nhiều tông môn hướng các ngươi thăm dò. Chỉ riêng vậy đã đủ đau đầu rồi. Hơn nữa, nếu thăm dò được Thất Sát Tông cùng các ngươi chiến lực không có khoa trương như vậy, e rằng... Chậc chậc chậc."

Ninh Quý Tiên vẫn còn đứng tại ngoài cửa, còn chưa bước vào tiểu viện, cửa vẫn còn mở to. Tuyết Mặc Quân lớn tiếng chế giễu như vậy, không chỉ là cho Ninh Quý Tiên nghe, cũng là cho các đệ tử canh giữ phía ngoài nghe được.

Một đồn mười mà mười đồn trăm, tuyệt đối khiến đại đa số đệ tử hoang mang, ảnh hưởng rất lớn.

Ninh Quý Tiên vẫn còn chưa từ chấn động ngày hôm qua thoát ra, còn không phản ứng kịp. Nghe Tuyết Mặc Quân nói như vậy, hắn tâm thần bất định đi vào trong tiểu viện.

Ngồi xuống bàn đá, Ninh Quý Tiên quyết định làm ra nhún nhường: "Đề nghị hôm trước của ngươi, ta đồng ý. Hiện tại ngươi đưa nốt phần còn lại của phương pháp đền bù thiếu hụt tầng tám ra đây. Hôm nay ta lập tức thả người, ngươi cũng phải lập tức làm ra phương pháp tầng thứ chín."

Tuyết Mặc Quân trong lòng âm thầm thở ra, ngoài mặt lại là bộ dạng khí định thần nhàn, nhẹ gật đầu nói: "Đương nhiên ta sẽ giữ lời, không như các ngươi."



Ninh Quý Tiên nghe vậy cũng hơi buông lỏng một chút, âm thầm tự nghĩ an ủi bản thân: "Thôi đành vậy, đã không động được tiểu tử này, vậy liền vắt kiệt lợi ích của hắn. Đến lúc kết thúc, đành phải tìm tiểu công chúa thương lượng vậy, dù phải trả giá lớn thế nào, cũng phải để tiểu tử này giữ kín miệng."

Không để hắn thoải mái quá lâu, lời của Tuyết Mặc Quân khiến Ninh Quý Tiên sợ hãi: "Để phục vụ nghiên cứu tầng thứ chín, ta muốn thứ các ngươi giấu tại Nghĩ Thái Tu luyện tràng. Bên cạnh đó, để phục vụ nghiên cứu đền bù thiếu hụt của Thất Sát Tông truyền thừa, ta cần càng nhiều truyền thừa của các ngươi. Đồng thời cần tìm hai người để ta làm thí nghiệm, một người có Thất Sát Kiếm võ hồn tu luyện Thất Sát Tông truyền thừa, một người có Thất Bảo Lưu Ly Tháp võ hồn tu luyện Thất Bảo Lưu Ly Tông truyền thừa. Không cần hai người tu luyện thâm sâu, chỉ cần tu luyện nhiều loại là được, phải còn sống, sau khi nghiên cứu có thể sẽ c·hết hoặc trở nên ngớ ngẩn."

Ninh Quý Tiên nghe xong liền tức giận quát: "Tiểu tử, ngươi đừng có được voi đòi tiên. Muốn ta lấy trấn tông chi bảo đưa cho ngươi, còn dùng mệnh của tộc nhân ta đưa cho ngươi, nghĩ cũng đừng nghĩ."

Tuyết Mặc Quân nghe vậy liền tỏ ra vô lại, giơ hai tay lên, ngữ khí cực kỳ ngứa đòn nói: "Tốt, vậy ta không làm được nghiên cứu gì cả. Muốn chém g·iết muốn róc thịt tùy các ngươi."

Ninh Quý Tiên mặt đỏ lên nhìn chằm chằm hắn không nói không rằng, sau đó phẩy tay liền rời đi.

Tuyết Mặc Quân cũng mặc kệ hắn, sau khi quay lại phòng liền bắt chân chữ ngũ lên giường ngủ tiếp. Đêm qua bị Lý Bạch đánh thức, mãi mới ngủ được, nay lại dậy sớm, hiện tại hắn phải ngủ bù.

Tuyết Mặc Quân ngủ đến lú lẫn, lúc mở mắt dậy đã là xế chiều. Sau đó đương nhiên là hắn dậy đòi cơm, ăn xong lại chuẩn bị đi ngủ, hoàn toàn coi việc bị giam lỏng này thành một loại nghỉ dưỡng.

Liên tục hai, ba ngày tiếp theo, ngoài sáng thì tiếp tục hết ăn lại nằm, trong tối thì bí mật nghiên cứu ghi nhớ cặn kẽ mọi tư liệu, truyền thừa của hai tông hắn đang có.

Việc hắn làm cũng bị các đệ tử canh giữ báo cáo lại cho Ninh Quý Tiên. Khi Ninh Quý Tiên nghe được tin tức này truyền lên, sắc mặt không quá đẹp đẽ.

Hắn biết đây là Tuyết Mặc Quân đối với hắn trả đũa, sư tử há miệng, nhưng giờ phút này trừ khi hắn muốn mọi việc đổ bể, vỡ lở hết, nếu không thì hắn bắt buộc đâm lao thì phải theo lao mà thôi.



Cực kỳ khó chịu đứng dậy, Ninh Quý Tiên quyết định mình lại nhường một bước.

Tuyết Mặc Quân như ý nguyện lại thấy được Ninh Quý Tiên ngoài tiểu viện. Mặc dù vậy, hắn cố tình làm ra vẻ ta đây chẳng quan tâm, nằm trên giường bắt chân chữ ngũ, miệng ử ử giai điệu nhẹ nhàng, dáng vẻ cực kỳ thích ý.

Ninh Quý Tiên từ sân bước vào trong phòng, thấy dáng vẻ như vậy, gân xanh trên trán trợn lên. Ninh Quý Tiên một cái thân già, suýt thì không chịu nổi cảnh này. Nhưng cuối cùng, sau một hồi thở phì phò như trâu đực, hắn rốt cuộc cũng bình tĩnh lại.

Ninh Quý Tiên ngồi xuống bàn, tự rót cho mình năm sáu chén trà, hạ hỏa. Tuyết Mặc Quân thì vẫn cứ làm như không thấy hắn, thoải mái nằm trên giường.

Cuối cùng, Ninh Quý Tiên mở lời trước: "Điều kiện thứ hai cùng thứ ba của ngươi, ta đáp ứng. Nhưng trong vòng nửa tháng, ta không thấy được tiến triển, vậy thì dù thế nào chăng nữa ngươi cũng phải trả một cái giá đắt. Nên nhớ, chưa ai có thể lừa gạt lợi ích từ ta. Dù cha mẹ ngươi có làm gì, ngươi đều phải trả giá đắt, nếu dám lừa gạt ta."

Nói xong, Ninh Quý Tiên phẩy tay áo rời đi.

Tuyết Mặc Quân cực kỳ sảng khoái cười, nghĩ thầm: "Lão già ngươi, nếu đã thỏa hiệp lần một, vậy thì sẽ có lần hai, lần ba. Chỉ cần không ép ngươi lập tức vào đường cùng, vậy ngươi liền có thể tiếp tục thỏa hiệp. Đợi đấy, còn không biết ai vắt kiệt ai đâu."

Thất Bảo Lưu Ly Tông làm việc cực nhanh chóng, ngay đầu giờ chiều hôm đó, Tuyết Mặc Quân đã thu được một đống thư tịch, ghi lại toàn bộ những truyền thừa tốt nhất của Thất Bảo Lưu Ly Tông, cùng hai lão đầu gần đất xa trời.

Tuyết Mặc Quân nhìn cẩn thẩn, Thất Bảo Lưu Ly Tông đích thật là giấu hắn không ít thứ. Mặc dù những thư tịch này, không lợi hại bằng nhất tâm thất dụng cải tiến thành Thất Thải Linh Lung Tâm công pháp, nhưng đều có đặc sắc của riêng mình.

Ví dụ như quyển Chú Hồn Quyết này, dùng đại lượng tinh thần lực quán thâu vào một hồn hoàn, khiến nó từ lượng biến sinh ra chất biến, tạo thành hiệu quả gấp năm đến mười lần tùy vào lượng tinh thần lực sử dụng. Có thể nói, nếu như Ninh Quý Tiên dùng tự nghĩ công pháp Chú Hồn Quyết này, Thất Bảo Lưu Ly Tháp có thể tăng một phương diện của một hồn sư lên gấp mười lần, đó là dạng gì khủng bố.



Hay là quyển Mịch Linh Pháp này, sử dụng tinh thần lực tạo thành một sóng tinh thần lực, đánh gãy tất cả hồn sư trong phạm vi sử dụng hồn kỹ. Này là câm lặng quần thể đó a, mỗi tội tinh thần lực cần thiết là khá nhiều.

Hoặc là trong này có một đoạn ghi lấy một loại niệm thuật, Tỏa Linh Xích, có thể dùng tinh thần lực khóa cứng lại một hồn hoàn bất kỳ của địch thủ. Nguyên lý là đánh một hạt giống tinh thần vào đối thủ, chờ khi đối thủ phát động hồn kỹ, liền lấy tinh thần lực móc nối với hạt giống tạo thành xích khóa khiến đối thủ không thể điều động năng lượng từ hồn hoàn.

Tuyết Mặc Quân mắt sáng lên nhìn đống thư tịch này, đây toàn là bảo a, là căn cơ truyền thừa của một tông môn, Tuyết Mặc Quân không nghĩ tới mình đắc thủ dễ dàng tới vậy.

Tuyết Mặc Quân không ngây thơ tới mức nghĩ mình có thể trực tiếp nuốt vào đống này. Ninh Quý Tiên để lại trong này vô số ám thủ, nếu như ngu ngơ tu luyện theo, nhẹ thì thần hải phế, nặng thì hóa ngu đần.

Nhưng hắn đâu cần phải tu luyện những thứ này đâu. Hắn đã biết được nguyên lý, không có chuyện không thể tự làm ra một bản khác. Mà lại Tuyết Mặc Quân tự tin rằng, niệm thuật mới hắn tạo ra từ trên cơ sở những thư tịch này, tuyệt đối tốt hơn rất nhiều.

Kiểm tra xong xuôi, Tuyết Mặc Quân mới ngó đến hai lão già nằm im thin thít được chuyển đến.

Nhìn kỹ càng, Tuyết Mặc Quân mặt tối sầm lại. Một người hắn nhận ra được, là vị lão giả đánh trọng thương Lãnh Cô Sơn, hiện tại mất đi thần trí bị ba người Ninh Quý Tiên dùng tinh thần lực đánh hôn mê. Người còn lại liền là một lão giả già cả gần đất xa trời, nếu không phải Tuyết Mặc Quân tinh thần lực nhạy bén, còn bắt được lão đầu này còn khẩu khí, nếu không hắn còn tưởng đây là một bộ tử thi, hô hấp cũng quá yếu rồi đi.

Này còn để hắn nghiên cứu kiểu gì, một người động vào cái liền có thể phát điên g·iết c·hết hắn trong một hơi thở, người còn lại động vào cái thì khẩu khí cuối cùng có khi cũng đoạn mất nằm thẳng cẳng. Tuyết Mặc Quân cảm thấy tâm hắn mệt quá.

Nhưng nhìn lại hai người, đúng là theo nhu cầu của hắn đề ra. Tuyết Mặc Quân thở dài, từ từ suy nghĩ vậy, không cần vội.

PS: Xin lỗi mn vì lỡ chương, nhà có cậu em năm nay thi vào mười. Mấy ngày nay cả nhà tập trung cho cậu ấy một tí.

Mình sẽ cố gắng bù đầy đủ chương.

Còn nữa, nếu có độc giả nào đang theo dõi truyện năm nay thi cấp ba, thi đại học, chúc mọi người làm bài thật tốt, đạt được nguyện vọng của bản thân. Cảm ơn mọi người theo dõi.