Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đấu La Chi Nghiên Cứu Sinh

Chương 90: Thất Sát Tông cùng Thất Bảo Lưu Ly Tông liên hợp




Chương 90: Thất Sát Tông cùng Thất Bảo Lưu Ly Tông liên hợp

Tuyết Mặc Quân mặc dù có giữ lại Mộ Tâm Huyền cùng Ngưu Bình, Viên Tề ở lại ăn cơm, nhưng ba người nhất quyết không đồng ý.

Mộ Tâm Huyền thì muốn về nhà một chuyến, xử lý xong hết mọi chuyện. Ngưu Bình cùng Viên Tề thì muốn đi một chuyến về quê cũ. Hai người mặc dù không còn thân nhân, nhưng hương dân đối đãi hai người không tệ.

Bọn họ không biết đi theo Tuyết Mặc Quân về sau còn có thời gian quay về hay không, vì vậy họ cũng tranh thủ một tiếng.

Lý Bạch trong lúc mọi người nói chuyện đã mau chóng đi gặp cha mẹ mình, cũng bảo họ làm một bữa cơm thật thịnh soạn.

Vậy là tối nay, Tuyết Mặc Quân ăn một bữa ăn với đại gia đình, có Hiên gia gia, Phú Quý thúc, cả cha mẹ của Lý Bạch là Lý Nhiên Hồng, Trần Thanh Lộ cũng tham gia.

Bữa ăn diễn ra vui vẻ...

Sau bữa ăn, Tuyết Mặc Quân liền kéo Mặc Phong cùng Tuyết Nhã đi tới phòng riêng. Thậm chí cho chắc ăn, hắn còn kéo thêm cả Ninh Phú Quý theo. Mặc dù Ninh Phú Quý từng là người của Thất Bảo Lưu Ly Tông, nhưng hắn cũng chỉ là từng.

Hiện tại, Ninh Phú Quý trừ còn giữ mối quan hệ với Ninh Phú Hào, thân ca ca của hắn, còn lại Ninh Phú Quý cũng đ·ã c·hết tâm với Thất Bảo Lưu Ly Tông. Nguyên nhân phía sau, Tuyết Mặc Quân cũng không dò hỏi, thế nhưng hắn biết được Ninh Phú Quý là một người đáng tin tưởng.

Sau một tối trò chuyện với Mặc Phong cùng Tuyết Nhã, tham khảo ý kiến của Ninh Phú Quý, Tuyết Mặc Quân cũng nhẹ người đi phần nào.

Bước ra khỏi nghị sự phòng, Tuyết Mặc Quân thở dài cảm thán. Đầu thai, quả là một môn nghệ thuật. Có một cha mẹ tốt, hoàn toàn có thể giúp một người tránh đi rất nhiều quanh quanh quấn quấn, thậm chí còn đứng luôn tại vạch đích.

Tất cả những điều mà Tuyết Mặc Quân lo lắng, Mặc Phong cùng Tuyết Nhã đều đã tính trước cả. Hai người đều đã tìm được đủ loại nhược điểm, những hành vi không thể đưa lên mặt nước của Thất Bảo Lưu Ly Tông để phòng trừ. Thậm chí có thể nói, hai người đã nắm thóp Thất Bảo Lưu Ly Tông.

Trừ phi Thất Bảo Lưu Ly Tông muốn ngọc thạch câu phần, cá c·hết lưới rách, nếu không thì mọi việc dơ bẩn họ làm để có thể ngồi lên vị trí Thượng Tam Tông, đều có thể bình an nằm trong vách tủ của Mặc Phong.

Tuyết Mặc Quân suy đoán, lý do mà Ninh Phú Quý c·hết tâm với Thất Bảo Lưu Ly Tông, cũng từ sự kiện này mà ra cả.



Cả người nhẹ nhõm đi về phòng, Tuyết Mặc Quân cũng không ngờ được, thứ dằn vặt mình gần một tháng trời, lại bị cha mẹ nhẹ nhõm phất tay xử lý xong.

Nhớ lại vẻ mặt của hai người cực kỳ nghiêm túc nghe hắn trình bày, sau đó cực kỳ nghiêm túc nghe hắn phân tích, lại cực kỳ nghiêm túc nghe hắn tính toán các phương án, hắn cực kỳ cay cú.

Rõ ràng hai người đều đã suy tính kỹ lưỡng tất cả, vậy mà còn không đối với hắn ngả bài, lại còn bày ra bộ dáng nghiêm túc, chăm chú. Cuối cùng chờ tới khi hắn nói xong, cả hai nhìn nhau phá lên cười, làm hắn lơ ngơ một hồi. Không chỉ thế, Ninh Phú Quý thúc biết tính toán của hai người còn không thèm nhắc nhở hắn, hào hứng ngồi một bên xem kịch vui.

Tuyết Mặc Quân rõ ràng thúc Phú Quý thúc ngồi cười cả buổi, nhưng lại nghĩ là tính cách thúc ấy như thế, không để trong lòng.

Mà đích thực từ trước tới nay Ninh Phú Quý lúc nào cũng nở nụ cười giống hệt Ngọc La Miện đó, làm sao hắn có thể để ý được nụ cười của Phú Quý thúc tươi hơn mọi ngày hay không được?

Nói tóm lại, buổi tối hôm nay Tuyết Mặc Quân cảm thấy cực kỳ mất mặt. Cũng may này chỉ là người nhà, nếu không hắn xấu hổ c·hết mất.

Gần như là lấy chạy trốn phương thức đi về phòng, Tuyết Mặc Quân nằm bệt lên giường ôm chăn. Lúc này với hắn không có nghiên cứu hay tu luyện gì hết nữa, lấy chăn thay lỗ để chui vào là tốt nhất, tiện thể ngủ luôn.

...

Sáng hôm sau, sau khi dùng bữa sáng với cha mẹ, Tuyết Mặc Quân cùng A Ngân, còn có cả Lý Bạch lại lên đường tới Thất Bảo Lưu Ly Tông.

Ba người cũng không đợi Viên Tề hay Ngưu Bình, bởi vì hai người kia về quê nên cũng chẳng biết khi nào quay lại.

Mộ Tâm Huyền xử lý công việc gia tộc còn dài, họ cũng không đợi được.

Ba người vừa mới đặt chân tới cổng ngoại môn của Thất Bảo Lưu Ly Tông, đã có đệ tử tại đó chờ sẵn.

"Tuyết cung phụng, tông chủ có lệnh mời."



Tên đệ tử này Tuyết Mặc Quân chưa gặp bao giờ, nhưng từ quần áo đến xem, hẳn là đệ tử của nội môn.

Hơn nữa, Tuyết Mặc Quân còn phát hiện, lần này khác với mọi lần, là "lệnh mời" mà không phải "lời mời". Tuyết Mặc Quân hơi nhíu mày, quay sang nói với Lý Bạch: "Lý Bạch ca, huynh giúp đệ đưa A Ngân về trước sắp xếp đồ đạc, đệ đi một lát liền quay về. A Ngân tỷ, tỷ chờ ta một chút ta liền quay lại."

Sau đó, Tuyết Mặc Quân mới quay về phía tên đệ kia, không cảm xúc ra lệnh: "Dẫn đường đi."

Tên đệ tử kia nghe vậy hơi nhíu mày tỏ vẻ khó chịu, nhưng cuối cùng vẫn là làm theo.

Lúc Tuyết Mặc Quân tới, Thất Bảo Lưu Ly Tông cao tầng đã tụ họp đầy đủ trong Nghị Sự Điện. Cả Ninh Hoa Trí Ninh thiếu tông chủ đều có mặt.

Tuyết Mặc Quân không nói không rằng tiến vào, đưa mắt nhìn một vòng, thấy không ít gương mặt mới.

Hẳn là một số người có thành tích tốt trong Thất Tông Hội Võ lần này, được đề bạt từ chấp sự lên cung phụng, trưởng lão.

Tuyết Mặc Quân tiến vào, vô cùng tự nhiến tiến tới bên cạnh Lãnh Cô Sơn ngồi xuống. Vừa đặt mông xuống, bên tai hắn đã truyền đến Lãnh Cô Sơn thanh âm: "Kẻ đến không thiện!"

Tuyết Mặc Quân bất động thanh sắc hơi gật đầu.

Thấy hắn tiến vào, không kịp đợi tông chủ Ninh Phú Hào nói câu nào, thiếu tông chủ Ninh Hoa Trí đã nhảy ra nói trước.

"Hôm nay tới đây, chúng ta muốn bàn tới hai việc. Một là hợp tác với Thất Sát Tông, hai là mối quan hệ với Hạo Thiên Tông."

"Đầu tiên là với Thất Sát Tông, thiếu tông chủ ta đã liên kết rất tốt với thiếu tông chủ của Thất Sát Tông, cũng là hiện tại đại diện tông chủ của Thất Sát Tông, Trần Tâm."

"Ta từ hắn lấy được thông tin, Thất Sát Tông chuẩn bị giải tán. Vì bị Hạo Thiên Tông đè ép nhiều năm, hơn nữa truyền thừa khó khăn, yêu cầu quá cao, nên hiện tại tông môn gần như không thu nạp được đệ tử mới. Một tông môn không có máu mới, không thể duy trì được."



"Vì vậy, Thất Sát Tông tìm đến Thất Bảo Lưu Ly Tông, muốn hợp tác trên nhiều phương diện. Thứ nhất, Thất Bảo Lưu Ly Tông cung cấp tài nguyên hỗ trợ cho Thất Sát Tông đệ tử tu hành, đổi lại, Thất Sát Tông có thể trở thành bán phụ thuộc Thất Bảo Lưu Ly Tông."

"Thứ hai, Thất Sát Tông truyền thừa có thiếu hụt, có thể dùng Thất Bảo Lưu Ly Tông truyền thừa bù đắp. Vì vậy, Thất Sát Tông muốn đem truyền thừa của Thất Sát Tông hiến cho Thất Bảo Lưu Ly Tông, đổi lại, Thất Bảo Lưu Ly Tông phải mở ra truyền thừa, giúp Thất Sát Tông truyền thừa giảm xuống điều kiện, cải thiện độ khó tu hành và nhập môn."

"Thứ ba, về sau Thất Bảo Lưu Ly Tông cùng Thất Sát Tông sẽ liên hợp, thông gia, mỗi một vị Thất Bảo Lưu Ly Tông đệ tử, đều sẽ có một vị Thất Sát Tông hợp tác, tạo thành tổ hai người, lẫn nhau bù đắp thiếu hụt."

"Thất Sát Tông sứ giả cùng thiếu tông chủ, ba ngày sau sẽ tới Thất Bảo Lưu Ly Tông bàn bạc cụ thể. Ý kiến của các vị như thế nào?"

Ninh Hoa Trí lúc này, cực độ tự tin cùng tận hưởng cảm giác này. Cảm giác được vạn chúng chú mục, cảm giác mọi người xung quanh đều phải nghe kỹ lời nói của mình, cảm giác tất cả như đang xoay chuyển quanh hắn.

Ngay sau khi Ninh Hoa Trí dứt lời, Ninh Quý Tiên, bối phận cao nhất trong các trưởng lão, cất giọng hỏi: "Tin tức này lấy được có chính xác?"

Ninh Hoa Trí lập tức chắp tay trả lời: "Lần đó ta cùng Thất Sát Tông thiếu tông chủ gặp mặt bàn bạc, có Ninh Quý Thần trưởng lão làm chứng."

Ninh Quý Tiên liếc sang Ninh Quý Thần, Ninh Quý Thần lập tức gật đầu xác nhận.

Ninh Quý Phật lúc này cũng lên tiếng: "Nếu như thật sự hợp tác, Thất Sát Tông dự định muốn bao nhiều tài nguyên? Còn nữa, bán phụ thuộc nghĩa là như thế nào?"

Ninh Hoa Trí hồi đáp: "Vì nhân khẩu điêu linh, Thất Sát Tông đệ tử hiện tại còn chưa tới trăm người, đệ tử tu luyện được chân chính truyền thừa chỉ có vẻn vẹn chưa đầy hai mươi người, không có trưởng lão hay cung phụng gì cả. Theo điều kiện thứ ba, gần hai mươi người này sẽ lập tức thành thân với chúng ta, gần như không tính toán tài nguyên tới họ, có thể coi thành người mình. Vì vậy, lượng tài nguyên cung cấp, chỉ vẻn vẹn cho hơn 60 người mà thôi."

"Còn về việc bán phụ thuộc, theo như lời Trần Tâm thiếu tông chủ, nó thực là phụ thuộc, nhưng đệ tử của Thất Sát Tông sẽ không làm những việc vi phạm Thất Sát ý chí. Cụ thể là một số hành động như là thủ tiêu, á·m s·át,..."

Ninh Quý Phật nghe vậy gật đầu, hắn khá hài lòng với sự thức thời của vị thiếu tông chủ Trần Tâm này.

Một vị trưởng lão đứng dậy, cất lời: "Chúng ta Thất Bảo Lưu Ly Tông truyền thừa, thực có thể bù đắp Thất Sát Tông truyền thừa?"

Ninh Hoa Trí bị câu hỏi này làm ngẩn người, cái này hắn cũng không biết a. Cho tới hiện tại, hắn vị này thiếu tông chủ còn chưa biết được nhà mình truyền thừa có khả năng này đâu. Từ trước tới nay hắn tu luyện, mấy thứ tự nghĩ hồn kỹ hay kỹ xảo đó theo hắn nghĩ chẳng thể nào mà bù đắp nổi thiếu hụt của Thất Sát Tông.

Điều kiện này là sau khi Ninh Quý Thần trưởng lão cùng Trần Tâm nói chuyện bí mật một hồi mới đặt ra, hắn cũng không biết được nguyên nhân.

PS: xl các bác, hôm qua cho mấy đứa nhỏ trong nhà đi chơi Tết thiếu nhi, không kịp đăng. Hôm nay xin phép bù chương cho mn.