Chương 88: Liên tục mở tinh vân mới, trở về Thiên Đấu Thành
Tuyết Mặc Quân nhìn lấy ba vị tiên thảo, nhớ lại lúc tên thật thà cục mịch Ngưu Bình từ chối nhận lấy tràng cảnh đó. Tuyết Mặc Quân khẽ cười, vậy hắn cũng không khách khí.
Tuyết Mặc Quân có chút chờ mong, không biết ba vị tiên thảo này được hắn hấp thu, sẽ có hiệu quả kỳ diệu gì.
Nâng lên Địa Linh Tham, Tuyết Mặc Quân dứt khoát cho vào miệng nhai nát hấp thu. Dược lực thuộc tính thổ từ miệng hắn tràn vào cuống họng, khiến hắn bị rơi vào trạng thái bị nghẹn.
Vì một lượng khổng lồ thổ nguyên tố trùng kích, cảm giác của Tuyết Mặc Quân hiện tại như là vừa nuốt một nắm đất bùn rồi bị nghẹn vậy. Khuôn mặt đỏ lên vì thiếu khí, Tuyết Mặc Quân vội vã thôi động tinh thần lực cùng khí huyết lực vận chuyển cùng hấp thu nguồn thổ nguyên tố năng lượng dồi dào này.
Tinh thần lực Tuyết Mặc Quân dẫn đạo nó tới tỳ vị, dùng dược lực của Địa Linh Tham để chữa trị tổn thương. Với dược lực khổng lồ của Địa Linh Tham, chữa trị thương thế tỳ tạng của Tuyết Mặc Quân như là chín trâu mất một sợi lông, không đáng kể.
Địa Linh Tham dược lực sau khi chữa trị, liền điên cuồng cải tạo tỳ tạng. Tỳ tạng nơi đó cũng toát ra lực cắn nuốt, không chỉ nuốt hết tất cả dược lực, còn muốn tiếp tục thôn phệ càng nhiều lực lượng.
Tuyết Mặc Quân thấy cảnh này nhìn rất quen, nhưng hắn nhanh chóng tỉnh ngộ ra. Đây chẳng phải là cảnh mà khi trước hắn mở tinh vân tại tim hay sao. Chẳng nhẽ tại tỳ cũng có thể mở một tinh vân?
Nhưng mà theo như trong trí nhớ của Sáng Thế, hóa thân của hắn là Kim Long Vương cũng chỉ có một tinh vân là tại tim thôi chứ?
Tuyết Mặc Quân hiện tại đầu đầy dấu chấm hỏi, nhưng nhìn lấy tỳ tạng vẫn còn liên tục truyền đến tin tức muốn cắn nuốt, hắn cũng cắn răng đem tinh huyết đầu nhập vào.
Tuyết Mặc Quân tại Huyết Phách Chiến Sư chi đạo bị kẹt lại quá lâu rồi, mãi cũng chưa tìm được một manh mối, một cơ hội nào đối với cảnh giới tiếp theo.
Nay có một cơ hội như vậy, dù thế nào hắn cũng không muốn bỏ qua. Ngược lại, nếu thực sự xảy ra sai sót gì, khiến cho thân thể chịu thương thế cực lớn đi chăng nữa, hắn vẫn còn lục đại thần liên ở đó cơ mà.
"Không c·hết được, không c·hết được." Tuyết Mặc Quân lẩm bẩm, cắn răng quyết định.
Mà tỳ tạng được Tuyết Mặc Quân dùng tinh huyết tưới nhuần, kết hợp với dược lực của Địa Linh Tham, một loại kỳ diệu biến hóa xảy ra.
"Đùng" một t·iếng n·ổ nhẹ trầm muộn, mọi biến hóa tại tỳ tàng lấy âm thanh này mà chấm dứt. Tuyết Mặc Quân lấy tinh thần lực chìm vào tỳ tạng, lúc này tại đó thình lình cũng là một đóa tinh vân.
Tinh thần lực đi vào, Tuyết Mặc Quân cảm nhận được rõ ràng không gian của tinh vân này. Khác với tinh vân tại tim, tinh vân tại tỳ là một đám bụi mù màu vàng, trong đó sáng lên vô số khỏa tinh thần. Tuyết Mặc Quân cẩn thận đếm, số lượng cũng là 360 khỏa.
Rút tinh thần lực ra ngoài, Tuyết Mặc Quân thử điều động tinh huyết, nơi trước nhất phản ứng với sự điều động của hắn, lại là luồng tinh huyết tại mạch máu khắp thân thể. Nhưng so với trước, lực lượng từ luồng tinh huyết này cung cấp yếu đi rất nhiều.
Tuyết Mặc Quân cẩn thận cảm thụ, khi trước vì tinh huyết thừa thãi, hắn để mặc chúng lưu động trong các mạch máu, trữ lượng là rất nhiều. Hiện tại, trữ lượng giảm đi hai phần ba, khiến cho nó trở nên yếu ớt.
Lại tập trung điều động, tinh huyết tại tâm tạng cùng tỳ tạng đều hưởng ứng cùng lúc. Cả hai đều đồng thời nghe lấy kêu gọi mà tuôn ra. Thế nhưng khi chúng gặp nhau tại các nơi kinh mạch, bởi vì thuộc tính khác biệt, loại lực lượng này trở nên mất ổn định. Chúng làm cho bả vai của Tuyết Mặc Quân trướng to lên, thậm chí còn cho Tuyết Mặc Quân cảm giác nó sắp nổ.
Tuyết Mặc Quân rên lên đau đớn, vội vã tán đi luồng lực lượng này, sắc mặt trắng bệch.
Xem ra, hai loại năng lượng thuộc tính bất đồng không thể vận chuyển cùng lúc.
Khí huyết lực khác với hồn lực, mang rất nhiều nguyên tố chi lực. Hồn lực thì khác, nó là năng lượng khá thuần túy, chỉ bị nhiễm một chút nguyên tố lực, vì thế mặc dù có vận chuyển hai loại thuộc tính khác biệt, chỉ cần không quá xung khắc liền không có vấn đề gì.
Không tiếp tục thử nghiệm thổ chi khí huyết lực nữa, Tuyết Mặc Quân lúc này càng muốn phục dụng nốt hai vị tiên thảo còn lại, xem có thể mở ra tương tự tinh vân nữa được hay không.
Đến lúc đó, Tuyết Mặc Quân đồng thời thử nghiệm ca ba cũng không muộn.
Nóng ruột lấy ra Kim Tuyến Thảo cùng Khô Mộc Địa Y, Tuyết Mặc Quân cũng nhanh chóng hấp thu.
Hấp thu hai vị này tiên thảo, Tuyết Mặc Quân cũng dành thời gian hơn một ngày.
...
Trôi qua gần hai ngày kiểm trắc, Tuyết Mặc Quân thu được kết quả, là tố chất thân thể của hắn toàn phương diện tăng gấp bốn lần. Hơn nữa, lượng lưu trữ tinh huyết cũng là gấp bốn lần.
Bên cạnh đó, hắn còn có thể điều khiển và thi triển nguyên tố thuộc tính tương ứng với thuộc tính của tinh vân hắn mở ra. Tuyết Mặc Quân hiện tại cảm giác được, tự thân chiến lực bởi vì mở ra quá nhiều tinh vân mà không tăng phản giảm. Bởi vì một lúc hắn chỉ có thể sử dụng tinh huyết tại một đóa tinh vân, không thể sử dụng đồng thời, vì vậy so sánh về lượng thì nó bị thiếu hẳn đi rất nhiều.
Bù lại, Tuyết Mặc Quân thấy được bốn đóa tinh vân mở ra đang sít lại gần nhau. Theo hắn suy đoán, hẳn là phải mở ra nốt thủy tính tinh vân nữa, mới có biến hóa cuối cùng. Cảnh giới này, hẳn là mở ra ngũ hành tinh vân à?
Sau nửa ngày kiểm trắc ba ngày qua thu hoạch, Tuyết Mặc Quân bất đắc dĩ lắc đầu. Mặc dù hắn nhìn thấy được con đường tiếp theo, nhưng chiến lực hiện tại bị giảm sút nghiêm trọng. Đương nhiên, làm một tên nghiên cứu sinh, chiến lực như thế nào hắn chẳng quan tâm lắm, nghiên cứu được ra thứ tiếp theo mới là quan trọng.
Đối với Tuyết Mặc Quân, cảnh giới này còn có rất nhiều khuyết thiếu, khả năng cao là chỉ một đóa thủy tinh vân không giải quyết được vấn đề. Nhưng mà mang theo quan niệm lạc quan, Tuyết Mặc Quân tin tưởng, khi ngũ hành đầy đủ, cũng là lúc biến hóa càng lớn, con đường càng mở to, tìm hiểu nghiên cứu càng dễ dàng.
Sau chừng ấy ngày, Tuyết Mặc Quân thương cũng khỏi hẳn, hắn cũng đã trở lại khách điếm. Thất Tông Hội Võ cũng đã kết thúc. Hắn trở về vừa đúng lúc thu xếp hành lý lên đường hồi Thất Bảo Lưu Ly Tông.
Từ lúc Tuyết Mặc Quân trở về cho tới lúc lên xe ngựa theo đoàn rời khỏi Hạo Thiên sơn mạch, Ninh Quý Thần cũng chưa từng gặp hắn một lần.
Tuyết Mặc Quân xem ra hắn thực muốn phân rõ giới hạn.
"Cũng tốt, đỡ phiền toái." Tuyết Mặc Quân âm thầm nghĩ.
Càng có ít quan hệ cùng tình cảm, Tuyết Mặc Quân ly khai Thất Bảo Lưu Ly Tông càng dễ dàng.
Lại hành trình gần một tháng đi về, quãng thời gian này, Tuyết Mặc Quân bắt đầu thúc Lý Bạch cùng Mộ Tâm Huyền học tập Ngưu Bình cùng Viên Tề, sáng tạo niệm thuật, lưu lại truyền thừa.
Hai người bị sung làm người làm công cực kỳ buồn chán ngán ngẩm, nhưng cũng không có ý kiến gì làm theo.
Bên cạnh đó, Tuyết Mặc Quân cũng đem mở tinh vân phương pháp cho hai người Viên Tề cùng Ngưu Bình, khiến hai người trầm trồ không dứt. Đáng tiếc trong tay Tuyết Mặc Quân hiện tại không có, thảo dược nào hiệu quả tốt, tối thiểu chuẩn tiên dược, nếu không hắn cũng muốn thử một phen.
Tuyết Mặc Quân bắt đầu nhớ thương lên Ngọc Tinh Hồ. Ngọc Tinh Hồ thôn phệ Sư Đà Lĩnh, hơn nữa làm đại diện phát ngôn của toàn hồn thú của Lạc Nhật sâm lâm, tài nguyên vô số. Tuyết Mặc Quân hắn hẳn phải viết thư cho A Nhu tỷ, mượn nàng một ít mới được.
...
Sau mấy tháng xa cách Thiên Đấu Thành, Tuyết Mặc Quân có hơi nhung nhớ sự phồn hoa của nó. Mỗi tối trước khi ngủ, hắn cùng A Ngân đều nói với nhau những kỷ niệm tại Thiên Đấu Thành này. Hiện tại đã xác thực công khai quan hệ, hai người thân thiết hơn rất nhiều.
Điều này khiến cho bốn người còn lại cứ tối đến lại kéo nhau đi xe ngựa khác ngủ.
Đặt chân xuống xe ngựa, đỡ A Ngân bước xuống, Tuyết Mặc Quân ngước mắt nhìn tường thành cao rộng cùng cổng thành hùng vĩ này, nhẹ giọng lẩm bẩm: "Thiên Đấu thành, cha, mẹ, ta đã quay về."
Lần này xuất hành, có quá nhiều việc xảy ra. Đối với Tuyết Mặc Quân, lần xuất hành này dù ngắn hơn lần tới Ngọc Tinh Hồ, nhưng độ nguy hiểm lại lớn hơn rất nhiều, khiến cho hắn một cảm giác một ngày không gặp, như cách tam thu vậy.