Chương 71: Trao đổi trong đêm
Mấy ngày tiếp theo sau yến hội tối hôm đó, mọi việc vẫn diễn ra bình thường. Chỉ có một điều khác biệt duy nhất đó là đoàn xe của Thất Bảo Lưu Ly Tông mới có thêm một chiếc xe ngựa nữa. Hiện tại, năm người Tuyết Mặc Quân đi riêng một xe, Ninh Quý Thần cùng Ninh Hoa Trí ở chung một xe.
Đối với việc này, Tuyết Mặc Quân cũng không quan tâm lắm. Sau mấy ngày chờ đợi, Tuyết Mặc Quân xác định được, Ngọc La Miện con cáo già kia tuyệt đối không chủ động tìm tới hắn. Nhưng hiện tại là một cơ hội tốt cho Tuyết Mặc Quân tạo quan hệ trước với Lam Điện Phách Vương Long Tông cho kế hoạch tiếp theo.
Nếu Ngọc La Miện đã quyết tâm không tới, xem ra tối nay phải đích thân đi gặp hắn vậy. Dù mất đi tiên cơ, nhưng điều này là bắt buộc phải làm.
Tuyết Mặc Quân âm trầm suy tư.
Tối đến, Tuyết Mặc Quân trấn an cẩn thận A Ngân, chỉ đem theo duy nhất Lý Bạch, đi tới đoàn xe của Lam Điện Phách Vương Long Tông.
Ngay khi Tuyết Mặc Quân cùng Lý Bạch tới gần, một đệ tử Lam Điện Phách Vương Long Tông đã đứng ra chắn đường hai người.
"Tuyết cung phụng, không biết ngài tới đây có chuyện gì?"
"Ta có hẹn với Ngọc La Miện Ngọc mạch chủ, hôm nay tới phó ước, phiền ngươi vào thông báo một tiếng." Tuyết Mặc Quân bình tĩnh nói.
Đệ tử này mặc dù có nghi hoặc, nhưng lấy thân phận cung phụng của Tuyết Mặc Quân, lại còn được Ngọc La Miện đích thân ước hẹn, không phải một đệ tử như hắn có thể chuyên quyền độc đoán.
Cung kính khom người với Tuyết Mặc Quân, đệ tử này kính cẩn nói: "Vậy phiền cung phụng đứng chờ một lát, ta sẽ lập tức đi vào truyền lời."
Tuyết Mặc Quân cũng không chờ quá lâu, đệ tử đó lại từ trong chạy ra.
"Xin mời ngài đi theo ta."
Tuyết Mặc Quân cùng Lý Bạch theo hắn đi theo sau tên đệ tử này, bước vào trong một chiếc xe ngựa khá xa hoa.
Ngọc La Miện đã tại đó chờ sẵn, vẫn nở nụ cười thương hiệu của hắn, chỉ chỉ tay vào phía đối diện.
"Thất Bảo Lưu Ly Tông cung phụng, mời ngồi."
Tuyết Mặc Quân kéo Lý Bạch ngồi xuống, nở nụ cười nhẹ: "Ngọc mạch chủ không cần nói quá lời, chiết sát ta. Ngài cứ gọi tên ta Tuyết Mặc Quân, hoặc Quân là được."
Ngọc La Miện lẩm bẩm: "Tuyết Mặc Quân... Tuyết... Mặc. Thì ra là như vậy." Ngọc La Miện nở nụ cười, hắn đã có thể xác định, những suy đoán của hắn đều là đúng.
"Không biết Hiên thúc dạo này thế nào?" Ngọc La Miện nhàn nhạt nói.
Tuyết Mặc Quân cảm thấy cực kỳ áp lực. Đối diện với những người nhiều tâm kế như Ngọc La Miện, áp lực là cực kỳ khủng bố. Tuyết Mặc Quân cũng biết với kiểu người này, chỉ có cứng rắn và chắc chắn mới có thể giành được chút lợi thế.
"Ngọc Hiên gia gia cực kỳ mạnh khỏe, ông ấy hiện tại không phải lo lắng cho ta, ngày ngày thư giãn giải trí đây." Tuyết Mặc Quân cười nhẹ.
Tuyết Mặc Quân nhìn thẳng vào mắt của Ngọc La Miện, cực kỳ ổn định cùng rõ ràng nói từng chữ: "Ta kỳ thực tìm tới ngài, vốn là muốn thông qua Hiên gia gia, cùng ngài tạo mối quan hệ, thuận tiện ngày sau còn có chút việc nhờ đến ngài."
"Ngài chắc hẳn cũng thắc mắc ta làm sao có thể làm tới Thất Bảo Lưu Ly Tông cung phụng đúng chứ? Mặc dù chỉ là một cái tân môn phái, nhà giàu mới nổi. Nhưng đã vào được Thượng Tam Tông, cũng là có chút hàm kim lượng. Vậy mà ta có thể làm cung phụng, hẳn cũng phải cho Thất Bảo Lưu Ly Tông lợi ích lớn."
Ngọc La Miện nghe vậy nhẹ nhàng cười: "Tiểu tử, ngươi thân phận ta cũng đoán được một hai. Nói thực, lợi ích từ ngươi đem lại cho Thất Bảo Lưu Ly Tông là rất ít. Chẳng bằng nói là chỉ có một, đó là những mối quan hệ của cha mẹ ngươi. Thất Bảo Lưu Ly Tông là một đám thương nhân, nhưng là mới nổi. Nếu có mối quan hệ của cha mẹ ngươi, hẳn là Thất Bảo Lưu Ly Tông phát triển nhanh chóng."
Tuyết Mặc Quân lắc lắc đầu: "Ngài nói sai, mặc dù lợi ích này ta có thể cho Thất Bảo Lưu Ly Tông, nhưng hiện tại vẫn không có. Hơn nữa, lợi ích ta nói tới, là tự ta đem lại."
Ngọc La Miện lúc này có hơi kinh ngạc. Một đứa trẻ hơn mười tuổi, có thể đem lại lợi ích gì mà phải để một trong Thượng Tam Tông tặng cho chức cung phụng.
Hắn cũng không hoài nghi Tuyết Mặc Quân nói dối hoặc hư trương thanh thế. Hắn hiện tại đang là kèo trên, Tuyết Mặc Quân là kèo dưới, mà tương lai lại có việc nhờ tới hắn. Hiện tại là lúc Tuyết Mặc Quân thể hiện giá trị bản thân, để hắn cùng Tuyết Mặc Quân tạo mối quan hệ vững chắc, dối trá là không có lợi trong tình thế này.
Tuyết Mặc Quân tựa như biết được Ngọc La Miện suy nghĩ gì, cười nhẹ nói: "Ngọc mạch chủ không cần hỏi, ngài chỉ cần nhìn là được. Năm nay Thất Bảo Lưu Ly Tông sẽ gây bất ngờ mạnh đấy, rồi ngài sẽ biết thứ mình muốn biết là cái gì."
"Hiện tại, ngài chỉ cần biết, ta có thể đem cho Lam Điện Phách Vương Long Tông lợi ích tương tự như vậy, thậm chí còn lớn hơn là đủ."
Ngọc La Miện trầm ngâm suy tư, sau đó nhẹ gật đầu. Nói những thứ này thật là quá sớm, nếu tiểu tử trước mặt muốn để thời gian chứng minh, vậy liền như thế đi, dù sao hắn cũng không vội.
"Ngươi làm như vậy, không sợ bị Thất Bảo Lưu Ly Tông coi làm phản đồ à?" Ngọc La Miện vứt bỏ những suy nghĩ này qua một bên, lại nở nụ cười thương hiệu.
Phải nói, Ngọc La Miện luôn có thể để cho người khác cảm giác thoải mái. Giơ tay không đánh mặt tươi cười, nụ cười khéo đưa đẩy của Ngọc La Miện, không thể khiến người khác có bất kỳ cảm giác chán ghét nào.
Tuyết Mặc Quân nhẹ lắc đầu: "Ta cùng Thất Bảo Lưu Ly Tông từ trước tới nay đều là quan hệ hợp tác sòng phẳng. Mặc dù có chút giao tình, nhưng là không nhiều, cũng không đủ để ràng buộc ta. Hợp tác kết thúc, tự nhiên mỗi người một ngả. Ta cũng sẽ tự tìm người hợp tác mới."
"Phải nói thật với ngài, Lam Điện Phách Vương Long Tông được ta chọn trúng làm người hợp tác mới, kỳ thực cũng là do trạng thái "long khu" của tông môn các ngài. Điều này làm ta cực kỳ hứng thú, cũng cải biến kế hoạch ban đầu của ta."
Ngọc La Miện lúc này rõ ràng, thì ra người ta vốn là hướng tông môn mình tiêu chí, "long khu" mà tới. Mà nói đúng hơn, kỳ thực là hướng Long Huyết Trì mà tới, nhưng hắn cũng không nói gì. Biết được mục đích cùng tiền vốn của Tuyết Mặc Quân đúng là chuyện tốt.
Nói xong xuôi, Tuyết Mặc Quân cùng Lý Bạch đứng dậy.
"Cũng không còn sớm, chúng ta xin phép về trước. Thời gian tới, nếu có sự tình gì ngài muốn gặp ta, hay là ta có việc muốn trao đổi với ngài, đều thông qua Lý Bạch ca. Đúng rồi, không lâu sau, ta cũng sẽ cùng Hiên gia gia tới thăm ngài."
Ngọc La Miện thấy hai người có ý rời đi, cũng không đứng dậy, chỉ giơ chén rượu trong tay, hơi gật đầu.
Hiên thúc à, cũng đã lâu rồi hắn chưa gặp. Mặc dù Ngọc Hiên rời đi, bỏ lại đống rắc rối hỗn độn bắt hắn thu dọn, nhưng Ngọc Hiên kỳ thực đối với hắn vô cùng tốt.
Ngọc La Miện hắn được như ngày hôm nay, kỳ thực cũng là do Ngọc Hiên một tay chỉ dạy cùng dìu dắt. So với thân sinh phụ thân, kỳ thực Ngọc Hiên đối với Ngọc La Miện, càng giống phụ thân mình.
Ngọc La Miện trầm tư uống rượu, lâm vào tự thân hồi ức. Chẳng mấy khi hắn có thời gian nhàn nhã như thế này, đây cũng là hắn may mắn.
P/s: Vừa rồi laptop hỏng, mặc dù chương đã xong nhưng không đăng được, hôm nay và ngày mai sẽ cố gắng bù chương cho mọi người, những ai còn đang theo dõi bộ truyện này. Và cuối cùng, xin cảm ơn mn đã ủng hộ.