Chương 67: "Man Ngưu Đạp Thiên Bộ" cùng "Thanh Mộc Long Khu"
Mặc kệ những người khác suy nghĩ thế nào, Viên Tề lúc này lại đang lâm vào khổ chiến. Lúc đầu, hắn lấy một địch hai, cũng không chiếm được bất kỳ ưu thế nào. Đối thủ của hắn là hai tên khống chế hệ hồn sư, lại vô cùng ưu tú, Viên Tề hắn chỉ có thể dùng sự linh hoạt của bản thân, miễn miễn cưỡng cưỡng gian khổ đối địch. Hiện tại, không biết Ngưu Bình làm cái trò gì, liền cường công hệ của đối phương cũng chạy tới đây góp vui, khiến hắn giật gấu vá vai, khổ không thể tả.
Viên Tề cực kỳ tin tưởng vào Ngưu Bình, dù thấy Ngọc Thiên Thần xuất hiện tại đây, hắn vẫn y nguyên tin tưởng Ngưu Bình chưa bị loại, chỉ là bị chậm trễ một chút mà thôi.
"Tuyết Cầu" "Phược Đằng" hai thiết thét vang lên, Ngọc Thiên Linh cùng Ngọc Thiên Minh lại sử dụng ra hồn kỹ.
Viên Tề vừa mới thoát khỏi đòn t·ấn c·ông của Ngọc Thiên Thần chạy tới đập vào mặt hắn, lại thấy được một viên tuyết cầu cùng một sợi dây leo hướng về hắn mà tới, vội vàng chuyền đổi cây côn sang trạng thái nhẹ của hồn kỹ thứ hai, tốc độ tăng vọt mà né sang một bên.
Vừa né tránh hồn kỹ, trong đầu Viên Tề vừa chửi mẹ. Đừng nhìn quả cầu tuyết cùng dây leo kia vô hại, kỳ thực vô cùng khó nhằn, nếu bị trúng hai đòn này, kỳ thực buồn nôn vô cùng. Tuyết cầu làm giảm mọi hoạt động cơ thể của hắn, dây leo lại trói buộc cố định hắn, một khống chế cứng một khống chế mềm liên hoàn, bất kỳ một tên cường công hệ hồn sư nào cũng đều ghét kiểu tổ hợp này.
Nếu lúc trước, Viên Tề hắn còn có thể trúng một hai đòn cũng không sao, vì Ngọc Thiên Linh cùng Ngọc Thiên Minh hai người không có bất kỳ đòn t·ấn c·ông sát thương lớn nào cả. Hai hồn kỹ còn lại của hai người này lần lượt là Phi Diệp Vũ, sát thương nhỏ nhưng có khả năng gây ra v·ết t·hương khó mà cầm máu, cùng Tuyết Phong Tập, khiến người bị t·ấn c·ông bị gió tuyết bao phủ, ngăn chặn tầm nhìn cùng cử động.
Viên Tề nhiệm vụ chỉ là cầm chân hai người này để hai người họ không ảnh hưởng tới Mộ Tâm Huyền, vậy là đủ. Vì vậy khi trước, hắn thỉnh thoảng còn có thể chịu đựng một vài hồn kỹ, mặc dù để hắn ăn chút thiệt thòi, nhưng hai người kia cũng bị hắn kéo lại.
Nhưng hiện tại thì không thể được nữa, Ngọc Thiên Thần đã tới, bù đắp cho hai người kia công kích thiếu sót. Nếu hiện tại Viên Tề chỉ cần trúng một chiêu hồn kỹ bất kỳ nào của hai tên khống chế hệ hồn sư kia thôi, hắn sẽ phải đứng im hứng chịu công kích vô cùng vô tận từ Ngọc Thiên Thần.
Ngược lại đối diện, Ngọc Thiên Minh cùng Ngọc Thiên Linh hai mỹ thiếu nữ cũng vô cùng kinh ngạc cùng thất thố. Hai người lần đầu tiên thấy được một cường công hệ hồn sư có tốc độ nhanh tới vậy, hoặc là một mẫn công hệ hồn sư có sức công phá cùng độ chịu đòn lớn tới vậy.
Viên Tề khiến cho hai nàng hoang mang bối rối, không biết được hắn là cường công hệ, vẫn là mẫn công hệ hồn sư. Ngay khi hai nàng cảm nhận được sắp không khống chế nổi Viên Tề nữa, Ngọc Thiên Thần chạy tới, khiến hai người mừng rỡ khó tả. Ngọc Thiên Linh cùng Ngọc Thiên Minh đều tưởng rằng, Ngọc Thiên Thần đã giải quyết xong chiến trường phía bên kia rồi mới chạy tới. Hai nàng liền càng ra sức phát động hồn kỹ, mong muốn khóa chặt Viên Tề, kết thúc chiến đấu.
Bình sinh hai người chưa bao giờ gặp phải ai trơn trượt như Viên Tề. Vì vậy, chiến đấu chấm dứt càng sớm chút nào, hai người càng nhẹ nhõm chút ấy.
Khác với tâm tình phấn khởi của hai người, Ngọc Thiên Thần đang ngậm đầy bụng phẫn nộ. Hắn không chỉ không thể đả bại Ngưu Bình, còn không thể đuổi kịp hỗ trợ Ngọc Thiên Hành, khiến Ngưu Bình loại Ngọc Thiên Hành ra khỏi chiến đấu. Lúc này, chỉ có đả bại Viên Tề, mới có thể khiến hắn bình nỗi tức giận.
Nhưng ngay khi Ngọc Thiên Thần chuẩn bị phát động một đợt t·ấn c·ông mới, hắn chợt cảm thấy tim giật thót một cái, như hắn vừa đối diện với tử thần. Ngọc Thiên Minh cùng Ngọc Thiên Linh cũng cảm thấy tương tự. Sau đó, ba người đều thấy một vệt sáng v·út qua, vài giây sau, cả ba đều nghe thấy thông báo của Ngọc La Miện, rằng Ngọc Thiên Kỳ bị loại.
Mà cả hai loại tăng phúc, "Sinh Sinh Bất Tức" tăng cường hồn lực cùng "Xuân Phong Xuy Hựu Sinh" tăng cường sinh cơ cơ thể cũng đã biến mất.
Ngọc Thiên Thần nghe được tin dữ liền ngơ ngơ ngác ngác. Bọn hắn đường đường là năm người mạnh nhất chi thứ, trong Thất Tông Hội Võ lần này, là một trong hai đội mũi nhọn, làm sao có thể thua một cách chóng vánh như vậy được.
Ngọc Thiên Linh cùng Ngọc Thiên Minh cũng vô cùng kinh hãi. Nhưng không cho các nàng quá nhiều thời gian, Viên Tề chớp lấy cơ hội, nhanh chóng tiếp cận hai người, một côn nặng bốn vạn cân trực tiếp quét về phía hai người.
Ngọc Thiên Thần phát giác được nguy hiểm, vội vàng dùng hồn kỹ thứ hai "Thanh Mộc Trấn Sơn Lâm" cổ thụ to lớn như bàn long trụ chặn trước hai người Ngọc Thiên Linh, Ngọc Thiên Minh, cứu hai người trong gang tấc.
Hai người sau cũng phản ứng lại, vội vã điều chỉnh tinh thần, thay đổi vị trí, hướng Viên Tề ném ra hồn kỹ. Viên Tề biết mình không thể tranh thủ lúc đối thủ thất thần thu được chiến quả, cực kỳ quả quyết dứt khoát lui lại thật xa, tránh cho bị ba người vây công.
Ngưu Bình lúc này cũng đuổi kịp tới, nhờ vào Ma Lạt Tửu, hắn mới có thể nhanh chóng chạy tới như vậy. Ném cho Viên Tề hai bình rượu, Ngưu Bình cũng ngửa đầu tu hết hồ lô Hồng Đào Tửu, sau đó quay sang Viên Tề nhếch miệng cười.
"Hầu tử, ta dùng tự nghĩ hồn kỹ mở đường, ngươi tại phía sau càn quét, chấm dứt chuyện này, thế nào?"
Viên Tề cười ha hả gật đầu. Nhìn vậy, Ngưu Bình lập tức thôi động khí huyết, đồng thời thôi động hồn lực. Quanh người Ngưu Bình huyết khí dũng động, khí huyết lực sôi trào hình thành một man ngưu hư ảnh màu đỏ nhạt phủ quanh người hắn. Bên cạnh đó, đoạn thứ nhất của hồn kỹ thứ hai, "Liệt Địa Trùng Kích" cũng được phát động.
Ngưu Bình ngửa đầu hét lớn: "Man Ngưu Đạp Thiên Bộ"
Một lần nữa, Ngưu Bình hóa thân thành một chiếc tàu hỏa, phi tốc lao tới mục tiêu. Nhưng lần này khác với lần trước, lần trước "Liệt Địa Trùng Kích" chỉ đơn thuần là gia tốc thân thể về phía mục tiêu, hất bay mọi thứ trên đường, nhưng lại không gây ra bất kỳ sát thương nào cả. Lần này lại khác, trên đường gia tốc, hư ảnh man ngưu mà Ngưu Bình dùng huyết khí ngưng tụ ra liên tục phát ra đủ các loại công kích, sát thương cực mạnh.
Lúc thì vẩy đuôi, lúc thì húc sừng, lúc lại hai chi trước giẫm đạp, lúc lại hai chi sau nhảy đá, lại còn lấy phần lưng trùng chàng, cực kỳ có tính xâm lược. Một đường phá tan đập nát, cả chiến tràng như bị một bầy trâu điên cày lên một lần.
Ngọc Thiên Linh cùng Ngọc Thiên Minh thấy trạng thái Ngưu Bình đáng sợ như vậy lao về phía hai người, liền vô cùng sợ hãi, vội vã núp phía sau Ngọc Thiên Thần. Ngọc Thiên Thần thấy vậy cũng không dám sơ ý, ngay cả át chủ bài cũng sử dụng ra.
"Thanh Mộc Long Khu" Ngọc Thiên Thần hét dài, cả thân thể hắn lúc đầu bị ảnh hưởng biến dạng bởi võ hồn phụ thể, nay càng biến dạng mạnh hơn.
Toàn thân hắn lúc này gần như là đôi tay của hắn khi thi triển "Thanh Mộc Long Tí" vậy. Đôi tay hắn hóa thành chất gỗ, các đầu ngón tay dài ra các móng như long trảo. Quanh thân Ngọc Thiên Thần không chỉ mộc hóa, còn được khoác thêm một tầng mộc giáp, phía sau lưng còn có một đôi mộc sí, phía trên tràn đầy hoa lá, còn có cả một cái long vĩ làm từ các loại dây leo thắt lại với nhau.
Hình dạng này của Ngọc Thiên Thần thậm chí còn khiến cho Ninh Quý Thần hơi kinh ngạc.
"Đây là... "long khu" một tên đệ tử mới chỉ là Đại Hồn Sư, đã sở hữu long khu?" Ninh Quý Thần biết được, "long khu" là lá bài cực kỳ đặc biệt của Lam Điện Phách Vương Long Tông, là một loại tự nghĩ hồn kỹ cực kỳ đặc biệt, kết hợp giữa hồn lực và huyết mạch tạo thành. Nhưng hắn cực ít khi nhìn thấy một đệ tử chỉ là Đại Hồn Sư liền đã có được long khu.
Chỉ thấy Ngọc Thiên Thần lúc này sử dụng "Thanh Mộc Long Tí" ôm lấy "Thanh Mộc Trấn Sơn Lâm" nện về phía Ngưu Bình đang lao tới. Ngưu Bình bị nện trúng lập tức b·ị đ·ánh gãy khỏi trạng thái của "Liệt Địa Trùng Kích" mặc dù vậy "Man Ngưu Đạp Thiên Bộ" vẫn được thi triển.
Mặc dù Ngưu Bình bị "Thanh Mộc Trấn Sơn Lâm" nện xuống đất đứng im một chỗ, man ngưu huyết ảnh vẫn thuận thế trùng kích, Ngọc Thiên Thần chịu vô số đòn t·ấn c·ông. Ngọc Thiên Thần mặc dù ngăn cản được Ngưu Bình, nhưng cái giá hắn phải trả là không nhỏ, toàn thân vụn gỗ chi chít, mộc giáp vỡ tan thành nhiều mảnh, đôi cánh phía sau cũng xơ xác, khóe miệng rướm máu.
Nhìn thì thương thế của Ngọc Thiên Thần vô cùng nặng, nhưng tổn thương thì đa phần chỉ là ngoại thương, nội thương không quá nặng. Mà bởi vì "Thanh Mộc Long Khu" ngoại thương của Ngọc Thiên Thần gần như không gây trở ngại gì cho hắn. Chỉ cần cho Ngọc Thiên Thần thời gian, "Thanh Mộc Long Khu" có thể dựa vào mộc nguyên tố trong tự nhiên khôi phục tự thân.