Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đấu La Chi Nghiên Cứu Sinh

Chương 56: Đột phá Đại Hồn Sư




Chương 56: Đột phá Đại Hồn Sư

Tuyết Nhã cùng Mặc Phong khá là kinh ngạc, không ngờ bảo thạch này lại có lai lịch lớn tới vậy. Cũng không biết tại sao hòn đá này lại lưu lạc tới tay hồn thú Sư Đà Lĩnh.

Tuyết Mặc Quân không để ý họ kinh ngạc, vẫn tiếp tục phân tích kỳ thạch: "Khi còn tại Long Tượng Tông, Kim Cang Thủ Thân Thạch được để tại nơi mật địa của tông môn, dành cho những người có cống hiến to lớn với tông môn vào ma luyện. Lấy thân thể dưới võ hồn phụ thể, liên tục v·a c·hạm với Kim Cang Thủ Thân Thạch, đến khi được Kim Cang Thủ Thân Thạch đồng hóa một phần năng lượng vào thân thể, họ liền có thể đạt được năng lực bền bỉ tuyệt đối."

"Không nói về lực lượng, mà là sự chịu đòn, sự chống lại các yếu tố xấu và nguy hại cho cơ thể,... Vì vậy, Long Tượng Tông khi đó cả một thế hệ đều là cường giả, uy mãnh không sợ hãi, lực lượng lại cường đại, mà không bị bất kỳ các hồn kỹ hay đồ vật gì làm suy yếu cả."

Nghe Tuyết Mặc Quân nói như vậy, Tuyết Nhã mới vỗ tay cất tiếng: "Thì ra là vậy, bảo sao con Hoàng Kim Sư Vương kia trúng nhiều hồn kỹ của ta như vậy mà chỉ bị chấn động một lúc, phía sau lại gần như không có chuyện gì. Nếu gặp phải kẻ khác thì đã bị ta làm cho choáng váng không đứng dậy nổi nữa rồi."

Tuyết Mặc Quân vuốt cằm gật đầu: "Hẳn là nó dùng cái này để tiến hành biến dị tiến hóa, bắt lấy cơ hội đột phá mười vạn năm tu vi. Hai thứ bên cạnh khả năng cao cũng là như vậy."

Tuyết Mặc Quân đưa mắt tới hai món đồ bên cạnh. Cầm lên chiếc lông vũ bảy màu lên, Tuyết Mặc Quân hơi chút trầm tư làm ra suy đoán.

"Lông vũ này hẳn là xuất từ một đầu thần điểu, có thể cùng họ với Kim Sí Đại Bằng Điều, vì vậy Kim Sí Chuẩn mới có thể mượn vào nó mà để huyết mạch phản tổ, đột phá mười vạn năm. Hơn nữa, việc phản tổ cũng không phải ngày một ngày hai mà hoàn thành. Nó cũng phải tích súc lực lượng từ rất lâu rồi, hẳn là có kế hoạch sẵn từ trước. Lực lượng tích lũy cũng phải đồng căn đồng nguyên với chiếc lông vũ này, hoặc là hỗ trợ cho huyết mạch thức tỉnh mới đúng."

Ngọc Hậu nghe vậy, hơi cúi đầu xuống trầm tư. Nàng có một chút suy đoán, hẳn là không sai biệt lắm, nhưng việc này liên quan tới Đại Minh, nàng cũng không tiện nói lúc này.

Tuyết Mặc Quân tiếp tục sờ tới khúc xương cuối cùng, nhưng nhìn đi nhìn lại một hồi, hắn cũng không nhận ra vật này, cũng chẳng có suy đoán gì.

"Vật này ta cũng không biết là thứ gì, nhưng khẳng định Bạch Cốt Man Tượng có thể đột phá là nhờ vào nó. Chắc hẳn là một loại xương cốt của một vị thần thú nào đó chăng?"

Ba người Ngọc Hậu gật đầu, họ cũng có suy đoán như vậy, nhưng lại không biết tác dụng cụ thể. Xem ra, Tuyết Mặc Quân cũng không biết. Dù vậy, mấy người có thể phân biệt ra hai đồ vật kia đã là cực kỳ tốt đẹp.



Tuyết Mặc Quân lúc này quay sang Ngọc Hậu, hơi có chút ngại ngùng cùng không có ý tứ, nhỏ giọng lí nhí nói: "A Nhu tỷ, tỷ xem ta có thể lấy đi khối bảo thạch này được chứ. Đương nhiên, ta cũng không phải là lấy không, sẽ có đền bù tử tế."

Tuyết Mặc Quân có chút thiếu tự tin. Kim Cang Thủ Thân Thạch là kỳ bảo, cực kỳ quý giá, là có tiền mà không mua được. Hắn lại trực tiếp mở miệng muốn cầm đi như vậy không tốt chút nào. Nhưng hắn đích thực là không nhịn nổi, nếu có được vật này, hắn cùng Thất Bảo Lưu Ly Tông coi như là thanh toán xong, không ai nợ ai, không cần cố kỵ gì nữa.

Ngọc Hậu nhìn thấy hắn ngại ngùng vô cùng có ý tứ. Nàng nở nụ cười cực kỳ vui vẻ, tự tiếu phi tiếu nhìn hắn.

"Quân đệ, vậy đệ có thể cho ta được cái gì nào? Thứ gì có giá trị có thể sánh ngang với trấn phái chi bảo này?"

Tuyết Mặc Quân bị nàng nhìn chằm chằm, suy nghĩ không nổi hiện tại có thể đem thứ gì ra trao đổi được.

Tuyết Nhã bên cạnh lúc này không ngần ngại bán đi con của mình, cười trêu: "Nhi tử, nếu ân tình lớn quá, ngươi lấy thân báo đáp cũng được, giống như cha của ngươi thôi. Dù gì ngươi cũng kế thừa nhan sắc của hai chúng ta, hẳn Ngọc Hậu cung không chê chứ nhỉ?"

Nhìn thấy hai người tình tình tứ tứ rất không hợp lý, Tuyết Nhã liền đem nó chọc thủng. Ngọc Hậu bị nàng trêu chọc cũng hơi đỏ mặt một chút, nhưng dưới làn tóc đỏ hồng bao phủ cũng thấy không rõ. Mà Tuyết Mặc Quân bị mẹ mình trêu như vậy cũng giật nảy người lên.

"Mẹ, ngài đừng có nói như vậy. Ta cùng A Nhu tỷ chỉ là tỷ đệ mà thôi. A Nhu tỷ cũng là người có chồng, có con, sao mẹ lại có thể nói như vậy? Hơn nữa ta cũng đã có người thích. Ngài đừng tạo hiểu lầm linh tinh được không?"

Tuyết Mặc Quân cũng vội vàng quay sang giải thích với Ngọc Hậu, gấp gáp nói: "A Nhu tỷ, ngài cũng đừng để trong lòng, mẹ ta cũng hay không giữ mồm giữ miệng. Ngài đừng để ý nhiều."

Ngọc Hậu nghe vậy lại hơi có chút mặc cảm, nhưng thượng vị giả thái độ lại không cho phép nàng biểu lộ quá nhiều. Tỏ vẻ không quan trọng lắc đầu, nàng nhẹ nở nụ cười, làm như không nghe thấy câu nói vừa rồi: "Được rồi, Quân đệ ngươi cứ việc thoải mái cầm đi, ta giữ lại nó cũng không làm được gì. Hai đồ vật này ngươi cũng cầm đi nghiên cứu xem nó làm được gì, coi như ta ủy thác đệ là được."



Tuyết Mặc Quân có ý muốn từ chối, riêng Kim Cang Thủ Thân Thạch đã khiến hắn cảm thấy quá đủ, nay nàng lại đưa cả hai bảo vật kia làm sao được. Nhưng thái độ của Ngọc Hậu khiến hắn không thể từ chối, Tuyết Mặc Quân biết được một khi nàng đã quyết định thì không gì lay chuyển được. Này là ưu điểm của nàng, cũng là thứ giúp nàng đi tới hiện tại.

Tuyết Mặc Quân gật đầu thu thập ba thứ đồ vật vào trong trữ vật hồn đạo khí. Lúc này, Mặc Phong tựa hồ giữ im lặng từ đầu đến giờ lên tiếng.

"Nhi tử, ngươi đem Kim Cang Thủ Thân Thạch cho chúng ta. Sau đó chúng ta liên hệ với Thất Bảo Lưu Ly Tông làm trao đổi, dù gì chuẩn bị cho ngươi khai tông lập phái cũng khá phí tiền phí của. Thất Bảo Lưu Ly Tông là con dê béo, thi thoảng hao nó một chút không vấn đề gì cả."

Tuyết Mặc Quân nghe vậy cũng đồng ý, lại lấy bảo thạch ra đưa cho cha mình. Dù gì cũng tới tay mình, đi thêm chút đường vòng, mặc dù tốn chút thời gian nhưng lợi ích cũng tăng theo, không vấn đề gì cả.

Bốn người hàn huyên một hồi rồi lại đường ai nấy đi. Tuyết Nhã, Mặc Phong xong việc tại đây cũng phải lập tức quay về Thiên Đấu Thành, Tuyết Mặc Quân còn phải chú ý Đại Minh, mà Ngọc Hậu còn có Ngọc Tinh Hồ chính sự.

Tất cả mọi người rời đi, chỉ còn lại một mình Ngọc Hậu cô độc ngồi trong nhà cây. Mặc dù ngồi trước đống sự vụ, nhưng hlúc này nàng lại chả có tâm trạng nào để xử lý công việc cả. Ôm tay trước ngực, lưng ngả ra sau, ngửa đầu tựa lên ghế, dáng người của Ngọc Hậu lộ ra cực kỳ hoàn mỹ cùng quyến rũ, tiếc là không ai có thể nhìn được cảnh này.

Trong tâm trí Ngọc Hậu quay cuồng hình ảnh Tuyết Mặc Quân những ngày qua. Từ khi Tuyết Mặc Quân quay lại Ngọc Tinh Hồ, tâm trạng của nàng khá hơn rất nhiều, tự thân cũng thấy Tuyết Mặc Quân vô cùng thân thiết. Đặc biệt là hôm qua, nàng đúng ra không cần thiết quá quan tâm cùng gần gũi với hắn như vậy. Cho tới hôm nay, khi bị Tuyết Mặc Quân tỏ thái độ thẳng thừng không hiểu sao nàng lại thấy khó chịu.

Trăn trở một hồi, Ngọc Hậu đứng dậy thở dài. Có lẽ, nàng nên hạn chế gặp hắn.

Ngọc Hậu nào đâu biết, nàng cảm thấy Tuyết Mặc Quân thân thiết cùng tự động gần gũi như vậy là do công đức chi lực trên người Tuyết Mặc Quân nồng hậu, nàng không tự chủ được bị hấp dẫn. Kỳ thực cũng không phải chỉ nàng bị ảnh hưởng, mà là cả Ngọc Thố nhất tộc đều là như vậy, chẳng qua nàng là tiếp xúc với hắn nhiều nhất nên thể hiện càng rõ ràng mà thôi.

Ngọc Thố nhất tộc kỳ thực là phúc lộc cùng công đức thú, vốn nên gần gũi với người có công đức dày đặc. Điều này cũng giải thích tại sao về sau, Tiểu Vũ lại đột nhiên thân thiết với Đường Thần Vương. Người được định sẵn là Thần Vương của Thần giới, phúc phận vốn là thâm hậu.

Thời điểm mà Tuyết Mặc Quân quay lại cũng vừa lúc mà Nhị Minh muốn đi tìm hắn. Vừa thấy thân ảnh của Tuyết Mặc Quân, Nhị Minh đã vội vàng chạy tới.

"Tiểu thúc, ngài mau tới xem một chút. Đại Minh hắn đang điên cuồng vặn vẹo tự thân, húc vào vách động. Ta thật sự không biết phải làm sao cả."



Nghe thấy giọng gấp gáp của Nhị Minh, Tuyết Mặc Quân vội vàng đuổi tới. Khi vào sơn động, Đại Minh lúc này vẫn còn điên cuồng húc vào vách đá.

Lại trải rộng tinh thần lực kiểm tra một lần, Tuyết Mặc Quân mới an tâm rút lui khỏi sơn động. Nhìn về phía đang lo lắng Nhị Minh, Tuyết Mặc Quân nhẹ giọng trấn an: "Đại Minh không có vấn đề gì, huyết mạch thức tỉnh cùng dung hợp tới giai đoạn cuối cùng, hẳn là đêm nay hắn có thể tỉnh lại. Nhị Minh, huyết mạch tăng cường sẽ khiến thân thể có nhu cầu đối với dinh dưỡng tăng cao, ngươi đi chuẩn bị thức ăn cho Đại Minh. Đặc biệt hắn lại thức tỉnh huyết mạch của Thao Thiết, ngươi đi chuẩn bị nhiều một chút."

Chưa nói hết câu, Nhị Minh đã hấp tấp rời đi. Tới cuối câu Tuyết Mặc Quân còn phải hét với theo, chỉ mong Thái Thản Cự Viên có thể chuẩn bị đủ nhiều. Một đầu Thao Thiết có thể ăn bao nhiêu Tuyết Mặc Quân cũng chưa biết, có thể đêm nay là có thể xác nhận việc này.

Nhị Minh rời đi, Tuyết Mặc Quân thay thế nó hộ pháp ngoài động. Ngồi xuống tọa nhập trạng thái tu luyện, Tuyết Mặc Quân muốn đột phá nút thắt này, đặt chân cấp 20. Như ý muốn, hắn chỉ dùng nửa ngày để đột phá, cũng cực nhanh đưa hồn lực đến cấp 20 đỉnh phong.

Lúc này Nhị Minh cũng đã về, nó đem theo gần 30 đầu Cương Man Trư cùng chục đầu Phá Linh Kê. Tuyết Mặc Quân nhìn thấy lượng dinh dưỡng này cũng cảm thấy quá đủ, không hổ là hảo huynh đệ, thà nhiều chứ không được phép thiếu.

Để ý tới trong đám Cương Man Trư có một đầu bảy trăm năm hồn thú, Tuyết Mặc Quân kinh ngạc hỏi Nhị Minh: "Nhị Minh, đầu này là đầu ta nghiên cứu thành công đầu tiên đúng không? Sao lại đem nó tới đây?"

Nhị Minh ồm ồm trả lời: "Không sai, tiểu thúc ngươi mắt tinh thật đấy. Đầu này đúng là đầu thành công thí nghiệm đầu tiên của ngài, nhưng vì tuổi tác lớn, gần như không thể sinh sản hay tiến triển được nữa, có mỗi chất thịt là tốt. Bình thường ta cùng Đại Minh đều để dành, nhưng lần này vì bồi bổ cho hắn, vẫn là đem tới đây vậy."

Tuyết Mặc Quân giơ ngón tay cái, đúng là hảo huynh đệ. Tuyết Mặc Quân cũng từ trong đó xách ra một đầu bốn trăm năm Cương Man Trư, quơ quơ với Nhị Minh.

"Nhị Minh, ta lấy đầu này đột phá Đại Hồn Sư. Ngươi tiện thể hộ pháp cho ta luôn nhé."

"Tiểu thúc cứ việc đột phá, ta hộ pháp cho ngài."

Tuyết Mặc Quân đột nhiên cảm thấy Thái Thản Cự Viên này thật ngoan ngoãn cùng đáng yêu. Nào biết đâu rằng đầu tinh tinh này thực ra là sắp tới có việc cầu người, hiện tại biểu hiện tốt một chút, ngày sau dễ mở miệng.

Tuyết Mặc Quân cực kỳ dễ dàng hấp thu cùng đột phá. Chỉ mất nửa giờ, hắn đã thành công đặt chân vào cảnh giới Đại Hồn Sư. Kích hoạt võ hồn Siêu Não, hai vòng hồn hoàn màu vàng hiện lên từ dưới chân hắn.