Dấu Ấn Của Hoàng Tửu Ác Ma

Chương 40




Chương 38

“Được, tôi cũng không muốn dùng súng.” Tay hắn sờ đến bên hông lấy xuống một sợi roi, uy hiếp đánh nhẹ xuống mặt đất, không tính từ chối khiêu chiến của Đỗ Ưng Dương.

Thiên Vẫn ôm lấy đầu, phát ra tiếng rên rỉ.“Các ngươi lý trí một chút.” Cố gắng của cô giống như là đàn gảy tai trâu. Hơn nữa là hai con trâu đực! tức giận“Cho dù muốn đánh, cũng nên ra bên ngoài đi đánh nha!” Cô như bị lửa thiêu đốt mông giật nảy mình chạy đến giửa hai cô, vọng tưởng ngăn cản trận ác đấu này.

“Thiên Vẫn, tránh ra.” Đỗ Ưng Dương lạnh lùng nói.

Black Jack cong môi cười lạnh.“Đúng vậy, Lê tiểu thư đã nói vậy tôi cũng không muốn cậu bị thương” Hắn lễ phép nói.

“Không cho!” Thiên Vẫn hét lên một tiếng đứng bất động ở chính giữa bọn họ.“ Định Duệ đưa Tiểu Dụ ra ngoài.” Cô quay đầu hô, không quên liếc mắt nhìn cái chuông lớn trên tường một cái.

Trong lúc nguy cơ Định Duệ lựa chọn ngoan ngoãn nghe lời, ôm lấy Tiểu Dụ đi ra ngoài, cũng không quay đầu lại thẳng đến ngoài đại sảnh .

“Đi a!” Thiên Vẫn hô to, tầm mắt không rời khỏi đồng hồ báo thức.“Đi mau, nếu không đi sẽ không kịp.”Cô gấp đến độ giơ chân liều mạng giữ chặt Đỗ Ưng Dương, muốn kéo thân hình cao như núi của hắn ra ngoài.

“Cái gì không kịp?” Đỗ Ưng Dương nhăn lại mày rậm, trừng mắt nhìn vẻ mặt kinh hoảng của cô.

RẦM!

tiếng nổ mạnh vang lên thật lớn, nổ thùng rác thành mảnh nhỏ, lực đạo vô cùng mạnh mẽ. Dường như trong nháy mắt, Đỗ Ưng Dương ôm cô gục trên mặt đất, lấy thân thể cao lớn làm như bình phong bảo vệ cô trong ngực.

“Ông trời.” Thiên Vẫn than một tiếng, đem mặt vùi vào trong ngực hắn.Cô đã nói sẽ không kịp rồi nha!

“Đó là cái gì?” Đỗ Ưng Dương ôm cô đứng dậy, nhíu mày nhìn trong đại sảnh một mảnh hỗn độn. Hắn ép hỏi, cuối cùng phát hiện cử chỉ của cô có vấn đề, hiển nhiên là có liên quan đến trận nổ này

Trong đại sảnh trang hoàng hoa lệ bị tàn phá tan tành, bị thương nặng nhất là góc đại sảnh, ban đầu đặt thùng rác ở nơi đó cho nên bị nặng nhất sụp hơn một nửa.

“Ack,em vốn muốn tự mình đào tẩu, cho nên đem theo một hộp nọ đến.” Cô nói ấp a ấp úng, tràn ngập xin lỗi nhìn mọi người thét chói tai chạy trối chết. Thực xin lỗi a, cô không phải muốn làm như vậy!

“Cái gì vậy?” Hai nam nhân đồng thời rống lên, trừng mắt nhìn cô cúi đầu.

Thiên Vẫn rụt cổ lại không biết nên cười hay là nên khóc. Hay là cô nên cảm thấy may mắn, trận nổ mạnh này làm cho bọn họ có chung nhận thức? Tuy rằng chung nhận thức này chính là dung để quở trách cô.

“Chính là…… Chính là…… bom Mini.” Cô nói vô cùng nhỏ.

Khi Black Jack xuất hiện, cô đang sờ loạn ở dưới sàng, vừa động liền sờ trúng hộp này.

“Bom?!” Lại là đồng thanh rít gào.

Đỗ Ưng Dương nắm chặt tay thành quyền không ngừng hấp khí. Từ khi gặp cô gái này lý trí của hắn liền tan thành mây khói, hôm nay hắn tức giận đến muốn đánh lên cái mông tròn đáng yêu của cô một bửa.Cô đến tột cùng suy nghĩ cái gì? Làm ra một cuộc nổ lớn như vậy, là muốn ngay cả mạng nhỏ của mình sao?

Cô cúi đầu càng thấp, trong thanh âm tràn ngập vô tội.“Em cũng không biết chuyện sẽ biến thành như vậy a! Bom kia rơi xuống đất sau hai mươi phút sẽ nổ, uy lực thật ra cũng không thể lớn,chỉ đủ làm cho người ta thừa cơ đào tẩu. Không nghĩ tới Black Jack chỉ nói chuyện ở đại sảnh, càng không nghĩ tới người vệ sinh sẽ đem bom bỏ vào trong thùng rác. Ở trong không gian bịt kín, uy lực tăng lên gấp bội, tạo thành phản ứng dây chuyền……”

“Câm miệng!” Hung mãnh rống lên một tiếng, đại sảnh bị tàn phá khắp nơi, tính nhẫn nại của hai người đàn ông đã muốn dùng hết.

Thiên Vẫn chép miệng rất khổ sở nhưng lại không có người tin cô không phải cố ý. Cô hít hít cái mũi, nâng khuôn mặt lên nhìn Đỗ Ưng Dương.“A, hiện tại các ngươi nguyện ý nghe của tôi nói, rời khỏi nơi này trước sao?” Cô tràn ngập hy vọng hỏi.

Tầm mắt hai người đàn ông, tuy rằng vẫn có cảnh giác, sát khí lại rõ ràng thu lại rất nhiều.

Bị Thiên Vẫn làm một màn như vậy, ác đấu hết sức căng thẳng cũng mất không khí, huống hồ nơi này rất nguy hiểm lập tức rời đi mới là cử chỉ sáng suốt.

Black Jack thong thả thu hồi dây roi, vô tình tái chiến.Thần thái của hắn khôi phục tao nhã như trước, giơ tay phất mái tóc đen trước trán qua.

“A!” Một tiếng kinh hãi sợ hãi truyền to đến, mọi người đồng thời quay đầu đi.

Đó là một cô mảnh khảnh mặc quần áo màu trắng, đưa lưng về phía bọn họ dường như bị lớp tường lung lay trên đỉnh đầu dọa choáng váng, đứng ở tại chỗ không thể nhúc nhích.

“A!” Thiên Vẫn phát ra thét chói tai, khẩn trương xiết chặt cánh tay Đỗ Ưng Dương.“Trời ạ, bọn họ không có sao chứ?” Giọng của cô run rẩy, trừng lớn ánh mắt cố gắng tìm kiếm khắp nơi. Ông trời phù hộ hai người kia bình an vô sự, nếu không cô sẽ cắn rứt lương tâm cả đời nha.

Cuối cùng sương khói chậm rãi bay đi, bóng dáng cao lớn đứng thẳng một đám gạch đổ náy.Trong lòng hắn đang ôm cô gái hôn mê bất tỉnh, xem ra dường như không sao.

Black Jack ôm lấy cô gái kia, cau mày xem kỹ gương mặt đang ngất tái nhợt của cô. Hắn tuy rằng hết sức chạy tới nhưng cô ấy vẫn bị thương, nham thạch bén nhọn dường như đánh trúng trán của cô, trên da thịt bị đụng có dòng máu đỏ tươi chảy ra ra, mái tóc tán loạn che lên gương mặt, càng làm nổi lên nét điềm đạm đáng yêu