Đánh Tráo Thân Phận

Chương 5




7

Lăng Đoan là một gã đáng ghét.

Thế mà lại tra ra được tôi được tuyển thẳng vào Thanh Hoa.

Muốn ép tôi dạy kèm.

Khiến cậu ấy thi đậu Học viện điện ảnh với điểm thi tuyệt đối.

Nghe nói đây là kỳ vọng của mẹ Lăng Đoan với người thân cậu ấy.

Nếu tôi từ chối, cậu ấy sẽ mua hot search, bôi đen tôi một chân đạp hai thuyền, không bỏ anh ba cũng không vứt cậu ấy.

Tiêu đề đều đã nghĩ kỹ: Nữ sinh tài cao học rộng ngoại tình cùng lúc với hai đỉnh lưu nam thần.

Để trả thù vì tôi gắn số điện thoại của cậu ấy trên Hàm Ngư.

Tôi sợ ngây người!

Đúng là một người đàn ông lòng dạ đen tối.



Tôi đã xem thường cậu ấy rồi.

Anh ba cảm thấy nghệ thuật là nguồn sống, một lòng một dạ theo đuổi âm nhạc.

Tôi không muốn dựa hơi thứ hạng của anh cả trong bảng xếp hạng Forbes, cũng không muốn tiết lộ thông tin gia đình mình.

Càng không muốn tuyên bố với mọi người rằng mình là em gái của anh ấy.

Miễn cho anti fan điên cuồng theo dõi.

Không có ngày nào yên bình.

Tôi nuốt nước bọt, nhìn khuôn mặt cực kỳ đẹp trai của Lăng Đoan.

Muốn dạy thì dạy!

Dù sao được tuyển thẳng rồi cũng đang rảnh rỗi.

Nhưng mà, cậu ấy đẹp trai như vậy chắc chỉ số thông minh cũng không quá thấp….Nhỉ?

8

Cứ như vậy, Lăng Đoan trở thành bạn cùng bàn của tôi.

Bên tai không ngừng truyền đến tiếng bút chì bị nữ sinh ghen tị bẻ gãy.

Chủ cửa hàng văn phòng phẩm lại kiếm thêm được tiền.

Sau khi hung hăng kéo tôi xuống nước, Lăng Đoan vẫn còn chơi trò đến sớm về muộn.

Đó là một ngày đẹp trời, tôi không nghĩ sẽ bị bạn cùng lớp chặn đường.

Tôi trơ mắt nhìn cậu ấy về trước.



Tan học, một nhóm nữ sinh vây quanh tôi.

Tiểu Tử mím chặt môi, chỉ là không nói lời nào.

Cũng đúng!

Một trong những đặc điểm nổi bật của trà xanh là xúi giục người khác làm bia đỡ đạn cho mình.

Còn mình thì giả vờ ngây thơ đứng sang một bên.

Quả nhiên, Tiểu Hồng, người đứng gần cô ta nhất trừng mắt nhìn tôi.

"Này, đồ nhà quê, làm sao mày kết giao được với đỉnh lưu vậy?

Tôi không thèm ngước mắt nhìn.

Tiểu Hồng tức giận đến mức đá vào ghế của tôi, còn tôi tính toán tốt thời gian để đứng dậy.

Cô ấy mất điểm tựa đập vào bàn.

Đau đớn la lên.

Tiểu Tử đỡ cô ta dậy, trách mắng tôi:

"Viên Viên, sao em có thể tổn thương bạn học của mình như vậy? Tiểu Hồng chỉ quan tâm đến em với anh Lăng có quan hệ gì thôi mà.”

Tôi nhún vai.

"Không có quan hệ gì hết!”

"Sao có thể, anh Lăng đối với em không giống người khác, có lẽ trước đây anh ấy đã từng gặp em, em như vậy là đang quấy rầy anh ấy.”

Cô ta càng ngày càng nói những điều vô nghĩa, các bạn nữ hâm mộ Lăng Đoan càng tức giận hơn.

Tiểu Tử giả vờ tốt bụng, khuyên nhủ tôi đừng làm phiền Lăng Đoan, kẻo tôi sẽ trở thành tâm điểm chỉ trích của mọi người.

Tôi nháy mắt, nói nhỏ với cô ta:

"Chị gái tốt, em không muốn! Nhưng Lăng Đoan đã yêu em từ cái nhìn đầu tiên rồi, tấm lòng như vậy thật sự rất khó từ chối.”

Tiểu Tử ghen tị đến tái cả mặt.

Vừa rồi ở bên ngoài phòng học, tôi đã để ý cách cô ta nhìn Lăng Đoan.

Đó rõ ràng là tình đơn phương không được đáp lại của một cô gái nhỏ.

Nếu Tiểu Tử muốn làm bạn cùng bàn với Lăng Đoan thì nói ra không phải sẽ ổn rồi sao!

Nhưng cứ một phải hai phải làm lớn chuyện.

Đặt mình trên đỉnh dư luận, muốn tôi biết khó mà lui, chủ động từ bỏ.

Không thành thật chút nào.

Vậy thì đừng trách tôi một nhát chí mạng.