Đánh Tráo Thân Phận

Chương 1




1

Khi bố tôi lái xe đến nhà bố nuôi, ông ta trìu mến nhìn cô gái nhỏ mặc chiếc váy bồng bềnh màu tím rồi nói với tôi:

"Viên Viên, nhà chúng ta với tiểu Tử tình cảm rất tốt, nên nhất định không được đuổi nó đi."

Tôi liếc nhìn Tiểu Tử.

Cô gái hếch mũi lên, từ sợi tóc đến gót chân đều lấp la lấp lánh.

Trông cô ta như một nàng công chúa nhỏ kiêu ngạo được bao bọc bởi sự giàu sang phú quý.

Chuyện là như thế này.

Vừa mới sinh ra chưa bao lâu, tôi ở bệnh viện bị người ta đánh tráo.

Mười tám năm sau mới có người tìm đến cửa nhận lại.

Thấy tôi chẳng nói chẳng rằng, mẹ tưởng tôi thích chiếc váy của Tiểu Tử, bà ta sốt ruột nói:

"Viên Viên à, con thật quê mùa, về sau không được chạm vào mấy chiếc váy công chúa xa hoa của Tiểu Tử đâu đấy."

Khụ khụ.

Bố nuôi tôi có ba người con trai, từ nhỏ tôi đã cùng bọn họ trèo cây cắp trứng chim, lội sông bắt cá. Tôi không thích mặc váy vì đi lại khá bất tiện.

Anh cả tôi là trùm khai thác mỏ vàng, anh ấy tìm những nhà thiết kế chuyên môn ở Paris để định chế trang phục theo mùa cho tôi.

Nhưng tôi chỉ thích quần, bởi vì chạy nhảy tiện hơn.

Nhưng không ngờ, mẹ tôi nghĩ đó là quần áo quê mùa.

Nghĩ mãi không ra là kiến thức ai kém hơn ai.

Khi bước lên xe, chân tôi bị ai đó giẫm lên, theo phản xạ tôi đá lại một cái.

Tiểu Tử mong manh yếu đuối, ngã xuống đất trông như c.h.ó gặm bùn vậy.

Cô ta đã khóc sướt mướt, xin lỗi tôi:

"Viên Viên, chị không cẩn thận giẫm chân em, đều là lỗi của chị."

Ồ!

Anh hai từ nhỏ đã nghiện internet, năm lớp bốn đã bắt đầu càn quét các trang web lớn.

Sau khi đúc kết từ tiểu thuyết phương pháp xác định bản chất con người.

Giả vờ yếu đuối để chiếm thiện cảm.

Đây không phải là kích bản yêu thích của mấy đứa trà xanh sao?

Tôi còn chưa kịp “pha trà” thì anh trai ruột Lâm Truy của tôi, đã chạy tới.

"Tiểu Tử, đừng nói lời xin lỗi với kẻ không biết điều, cô ta không xứng."

Thấy tôi thờ ơ mặc kệ, anh ta bừng bừng tức giận:

"Tiểu Tử là em gái mà tôi yêu nhất, đừng cho rằng dựa vào quan hệ huyết thống là có thể chia cắt tình cảm anh em chúng tôi."

Tôi cười khúc khích.

Nhìn dáng vẻ không mấy thông minh đó của anh ta, khẳng định đã bị trà xanh đùa giỡn đến xoay mòng mòng.