Dẫn Sói Vào Nhà - Vân Cát Cẩm Tú

Chương 40




40-【1】

Sau khi nghỉ Tết xong, ngày đầu tiên đi làm, đối với kẻ khó mà rời giường vào sáng sớm như Hạ Chi Tình mà nói quả thật là một chuyện vô cùng khiêu chiến ý chí nghị lực, cô tốn thật lớn sức lực mới từ trong ổ chăn ấm áp tỉnh dậy.

Khi cô ra cửa để ý thấy giày của Tống An Thần không thấy đâu.

Mới sáng sớm anh đã đi đâu? Đi vận động buổi sáng rồi sao? Cũng quá tích cực đi? Nếu muốn cô trong buổi sáng sớm trời xuân gió se se lạnh mà đi tập thể dục, vậy chẳng bằng muốn mạng của cô!

Hay là anh đi gặp “Nữ ân khách” của anh? Nghe nói người làm nghề này giống bọn họ so với "bà hai" không khác biệt lắm, đều phải tùy lúc gọi đến là đến, nếu không sẽ đắc tội khách hàng sau này sẽ rất khó trà trộn vào giới thượng lưu. Hạ Chi Tình nhớ tới tình cảnh lần trước ở cửa hàng nhìn thấy anh ôm lấy bà thiếm kia nhịn không được cả người rùng mình một cái, khẩu vị Tống Kim Nhứ thật nặng a.

Hôm nay là mùng bảy, công ty nào cũng là mùng tám mới bắt đầu đi làm, công ty có phúc lợi tốt hơn thậm chí là đến ngày mười ba tháng giêng hoặc là ngày mười lăm mới đi làm lại, công ty Lâm Du đó là một trong những công ty đó, hơn nữa nghỉ đông năm trước, phải tới hai mươi tháng giêng sau đó cô mới chính thức đi làm, Lâm Du đơn giản tận dụng thời gian này dẫn theo ba mẹ cô đến Thái Lan xem "bê đê".

Khi nhìn thấy ảnh chụp du lịch của Lâm Du, Hạ Chi Tình hâm mộ ghen tị hận đến độ sắp phát bệnh đau mắt, Lâm Du kia còn cố ý vào buổi tối khi sắp đi ngủ, gửi cho cô ảnh mỹ thực dụ dỗ người đang ăn uống điều độ để giảm béo là cô khiến cô tức giận uy hiếp sẽ cho Lâm Du vào danh sách đen.

Bởi vì người trở về để đi làm không nhiều lắm, một đường chạy đến công ty cũng không bị kẹt xe.

Hạ Chi Tình đi vào công ty, nhìn thấy một hai đồng nghiệp còn đến sớm hơn cả cô, không khỏi kinh ngạc.

Theo như thói quen năm rồi, sẽ luôn có một số người sang năm rồi cũng không muốn trở về đi làm, nhưng năm nay vậy mà một người xin nghỉ đều không có! Càng làm cho cô cảm thấy kinh ngạc không thôi chính là tất cả các đồng nghiệp nữ của công ty đều trang điểm, ngay cả dì quét toilet cũng không ngoại lệ.

Trong ấn tượng mọi người, các cô gái đi làm công ty đều sẽ trang điểm xinh đẹp. Quần áo, phong cách trang điểm đều theo xu hướng đang dẫn đầu.

Cô đã làm việc tại công ty này ba năm, phát hiện về phương diện trang điểm của các đồng nghiệp nữ của công ty này có thể chia làm ba loại người. Loại người thứ nhất quả thật chính xác giống như lời đồn đãi, sẽ trang điểm, cũng vô cùng ham thích trang điểm, mỗi ngày nhìn các cô ngăn nắp đi lại bên ngoài, dáng người như người mẫu, là chuyện cảnh đẹp ý vui, loại người này chính là bộ mặt của công ty .

Loại người thứ hai cũng giống như đa số mọi người, không xấu cũng không đẹp xuất sắc, Hạ Chi Tình chính là thuộc về loại người này. Thích phong cách tự nhiên, không thích chạy đua theo trào lưu, quần áo cô mặc không phải đẹp nhất nhưng tuyệt đối là thích hợp với bản thân nhất, cũng thoải mái nhất.

Mà loại người cuối cùng chính là hoàn toàn không trang điểm, hoặc là theo phong cách tomboy, hoặc là nhóm các bác gái đã có tuổi.

Cho nên khi Hạ Chi Tình đi vào công ty, nhìn thấy công ty một mảnh trăm hoa đua nở, như bức tranh tiên cảnh khoe sắc, thiếu chút nữa cho rằng mình đang đi vào công viên mùa xuân. Từ em gái quầy lễ tân đến quản lý, không có ai mà không trang điểm, trang điểm vô cùng tinh xảo thời thượng, ngay cả dì quét WC từ trước đến nay luôn mặc một bộ áo đen quần đen mộc mạc, hôm nay cũng đã thay một bộ váy màu đỏ, ở trên mặt thoa má hồng so với đít khỉ còn đỏ hơn ba phần cùng với một đôi môi đỏ chót không nỡ nhìn thẳng, cô lúc ấy quá là chấn kinh rồi.

Cô vỗ vỗ Tiểu Ni một người không có bất cứ biến hóa gì, “Đây là có chuyện gì?”

Tiểu Ni liếc mắt cô từ trên xuống dưới một cái, xem cô vẫn trang điểm giống như ngày thường, cũng không cố ý trang điểm gì, lập tức lộ ra ánh mắt tán thưởng, “Cũng may cậu không có cùng các cô ấy thông đồng làm bậy, thật là một đám chưa trải sự đời, lại mơ tưởng hão huyền nghĩ rằng chim sẻ muốn bay lên cành cao biến thành phượng hoàng, phải biết rằng, trong đời sống hiện thực, hoàng tử là không có khả năng yêu cô bé lọ lem, hoàng tử sẽ yêu công chúa Bạch Tuyết môn đăng hộ đối !”

Sáng sớm thức dậy, đại não Hạ Chi Tình còn chưa hoàn toàn tiến vào trạng thái, nghe được Tiểu Ni nói thế cũng nhất thời không hiểu cho lắm, Tiểu Ni một bộ dạng kiểu “Cậu còn có thể ngốc hơn không”, chọc vào cái trán của cô, “Ngốc, hôm nay là ngày tân CEO đến nhận chức, các bà thiếm kia xuân tâm kích động, si tâm vọng tưởng muốn ở trong công ty trình diễn một vở máu chó bá đạo tổng tài yêu ta, thượng vị thành tổng tài phu nhân, từ đây đi lên đỉnh cao cuộc đời.”

Hạ Chi Tình nếu không hiểu nữa thì đầu óc thật sự có vấn đề, cô hơi mím môi, nhìn thoáng qua Tiểu Ni bộ dạng kiểu “mọi người đều say mình ta tỉnh”, cái trán toát ra ba sọc hắc tuyến, Tiểu Ni trong công ty có tiếng là độc miệng, bởi vậy rất nhiều người không thích Tiểu Ni, nếu giờ phút này lại bị các cô ấy nghe được những lời này, chỉ sợ vở “Bá đạo tổng tài yêu ta” còn chưa kịp trình diễn đã phải trình diễn trước một vở "Nữ nhân đánh nhau" rồi.

Vì không để cho Tiểu Ni lưu lạc trở thành đối tượng quần chúng ẩu đả, cô nhanh chóng lôi kéo Tiểu Ni quay về chỗ làm việc.

40-【2】

Người của toàn bộ công ty, không, chính xác mà nói là 99% phụ nữ đều nhón chân mong chờ tân CEO đến, chỉ là chờ mãi chờ mãi, những đồng nghiệp nữ đó hết dặm phần lại dặm phấn, chờ đến bông phấn cũng tàn tạ, chờ đến hai đóa hồng tâm trên mặt dì quét WC cũng tàn luôn, vẫn là không thấy được bóng dáng vị bá đạo tổng tài kia.

Nghe nói diễn đàn của công ty thờì thời khắc khắc đều đổi mới tin tức, chỉ là ngày đầu tiên cô vừa đi làm đã bận rộn không ngừng, cô phải chuẩn bị một bản tài liệu mới để ngày mai đi gặp khách hàng mới, bận đến gần hai giờ, rốt cuộc cũng đã chuẩn bị xong tài liệu. Cô đứng lên, đấm đấm bả vai có chút đau nhức, chuẩn bị đi đến phòng nước để pha một ly cà phê uống cho tỉnh táo.

Hạ Chi Tình pha một ly cà phê hòa tan, từ trong tủ lạnh lấy ra một miếng bánh kem nhỏ bổ sung năng lượng, cô dùng tư thế ưu mỹ đứng ăn. Công ty đầu tư được điểm này là vô cùng có nhân tính, phòng nước luôn luôn chuẩn bị đầy đủ cà phê, đồ uống và mấy món tráng miệng khác, đây cũng là lý do mà cô ở ngốc tại công ty này cũng không muốn bỏ của chạy lấy người, đối với cái đồ tham ăn mà nói đây là hấp dẫn lớn cỡ nào a.

Kỳ thật một chút đồ uống và điểm tâm này cũng không đáng bao nhiêu tiền, cô cũng không phải là người thích đi chiếm chút tiện nghi, mà là rất nhiều công ty, mặc kệ là công ty tư nhân hay là công ty doanh nghiệp cũng không chuẩn bị cho công nhân của công ty ăn cái gì, bữa sáng, bữa trưa cũng vậy, càng miễn bàn buổi trà chiều, tất nhiên, nếu bạn chủ động tăng ca, công ty hoàn toàn cho phép bạn ở trong văn phòng hưởng dụng bữa tối, phí cơm tự trả tiền.

Vì chút chỗ tốt này, cô đã từng lập lời thề son sắt mà nói rằng sinh là người công ty, chết là quỷ công ty. Lâm Du sau khi nghe được, nhịn không được trợn trắng mắt khinh bỉ cô là ếch ngồi đáy giếng, cô lắc đầu, nhìn Lâm Du nói, “Cậu không hiểu tầm quan trọng của mỹ thực đối với đồ tham ăn đâu, tựa như ban ngày không hiểu được đêm đen.” Lâm Du khịt mũi coi thường.

Hạ Chi Tình uống một ngụm cà phê, bỗng nhiên khóe mắt liếc thấy một bóng dáng đĩnh bạt từ bộ phận công trình đi ra, giống như cô đang đứng ở cửa, bên cạnh anh ta đứng vài vị quản lý nhân viên cấp cao, hay là người kia chính là CEO mới tới? Có điều sao bóng dáng anh ta nhìn qua có chút quen mắt như vậy chứ? Rốt cuộc giống ai, trong đầu nhớ tới thân hình kia lại nhất thời nghĩ không ra.

Cô đang ở trong phòng nước ngẩng cổ nhìn người bên ngoài, khi còn đang suy tư rốt cuộc cái bóng dáng kia giống ai thì di động bỗng nhiên vang lên, cô mở ra màn hình vừa thấy là WeChat của Tiểu Ni, trên đó hiện lên bốn chữ: Cấp tốc trở về.

Cô giật mình một cái, lúc này mới ý thức được sáng sớm chủ quản đã tới đây nhắc nhở qua rằng giám đốc sẽ đi tới mỗi bộ phận để chào hỏi, mỗi nhân viên đều phải ngồi tại chỗ, hơn nữa phải làm ra bộ dáng làm việc nghiêm túc, bộ dáng vô cùng bận rộn, nếu có ai bị CEO mới đến nhìn thấy làm việc không nghiêm túc linh tinh gì đó liền hủy bỏ tiền thưởng tháng này.

Toàn bộ bộ phận, bất luận là vì tiền thưởng hay ảo tưởng muốn biến thành phượng hoàng, mọi người đều nghiêm túc làm việc, không làm việc, cũng giả bộ bộ dáng vô cùng bận rộn, bàn phím gõ không ngừng, ngày đầu tiên đi làm giống như cô thật sự bận rộn như vậy, phỏng chừng là gõ quắp mười ngón tay, chỉ là con mẹ nó, sớm không tới muộn không tới, vì cái gì lựa lúc cô bận xong đang định chuẩn bị nghỉ ngơi một hồi liền tới chứ?

Trong lòng Hạ Chi Tình đem tân CEO hỏi thăm một lần!

Gấp gáp cái con khỉ, bây giờ cô phải làm gì đây a? Hạ Chi Tình ghé vào cửa phòng nước trộm nhìn về phía cửa bộ phận của mình, nếu bây giờ trở về, khẳng định sẽ bị bắt được, chỉ là không trở về, tiền thưởng khẳng định sẽ ngâm nước nóng, dù sao cũng sẽ chết, cô đang cân nhắc xem loại chết nào tương đối thoải mái mà không để lại hậu hoạn.

Tống An Thần đi vào bộ phận kế hoạch quảng cáo, phía sau đi theo mấy nhân viên cấp cao của công ty.

“Giới thiệu với các vị một chút, vị này chính là tổng giám đốc mới đến của chúng ta, Tống tổng, mọi người vỗ tay hoan nghênh!” Giám đốc Lưu người phụ trách bộ phận kế hoạch quảng cáo mở miệng nói.

Ông ta nói xong, tiếng vỗ tay như nước vang lên.

Tống An Thần nhìn mọi người gật đầu một cái, duỗi tay ngăn lại mọi người, câu môi đạm cười nói: “Mọi người không cần câu nệ như vậy, công ty phát triển về sau vẫn là phải dựa vào các vị, hy vọng mọi người đồng tâm hiệp lực, trong năm mới này làm tổng kim ngạch của công ty cao hơn năm trước 15%, mọi người có tin tưởng hay không?”

“Có!” Thanh âm hùng tâm tráng chí phóng lên cao, làm Hạ Chi Tình đang núp ở phòng nước lòng hiếu kỳ càng tăng lên, bên trong rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Hôm nay là ngày đầu tiên đi làm lại sau Tết Âm Lịch, lại là ngày tổng giám đốc mới đến nhận chức, có phải tổng giám đốc muốn phát bao lì xì làm phúc lợi cho mọi người hay không? Bởi vì giờ phút này cô không ngồi tại chỗ mà bỏ lỡ mất hay không?

Hạ Chi Tình giống như thấy được vô số bao lì xì sải cánh bay qua bay lại trước mắt cô, cô thật muốn trở về a, chỉ là giờ phút này, giám đốc Lưu khẳng định sẽ không bỏ qua cho cô!

Tống An Thần không dấu vết mà nhìn lướt qua toàn bộ văn phòng, sau đó làm bộ lơ đãng mở miệng hỏi: “Toàn bộ bộ phận này có bao nhiêu người?”

Giám đốc Lưu nơm nớp lo sợ trả lời nói: “Nếu thêm tôi tổng cộng hai mươi người.”

Tống An Thần gật gật đầu, “Hai mươi người…… Nói như vậy, có người còn chưa trở về đi làm, phải không?”

Giám đốc Lưu lập tức phủ nhận nói: “Không có, tuyệt đối không có, toàn bộ người của bộ phận chúng ta đều đã trở về đi làm, hơn nữa tất cả mọi người đều ở……”

Giám đốc Lưu vốn dĩ muốn nói tất cả mọi người đều ở chỗ này, nhưng lời này vừa đến một nửa, đôi mắt như hạt đậu xanh của ông ta bỗng nhiên quét đến vị trí Hạ Chi Tình, nơi đó rỗng tuếch, hoàn toàn không có bóng dáng Hạ Chi Tình.

Đây quả thật chính là sấm dậy đất bằng, cháo nóng trong nồi lòi ra một cục phân chuột a!

Trước khi tổng giám đốc mới đến nhận chức, ông ta đã ngàn dặn vạn dò, bảo tất cả mọi người nhất định phải ngồi tại chỗ nghiêm túc làm việc, tổng giám đốc tùy thời đều sẽ qua đây, có nghẹn đái ẻ gì cũng phải nghẹn lại. Tất cả mọi người đều tỏ vẻ understand, vì để bảo đảm không xảy ra chuyện gì, ông ta còn lấy tiền thưởng làm phương thức trừng phạt, ông ta cho rằng như vậy sẽ an tâm hơn, thật không ngờ tới cuối cùng vẫn xảy ra chuyện!

Chỉ là ông trăm triệu không ngờ tới ở thời khắc mấu chốt nhất người rớt dây xích vậy mà lại là Hạ Chi Tình, cô tuy rằng không được xem là nhân viên ưu tú nhất, nhưng từ trước đến nay đều tuân theo quy định của công ty, rất ít khi tìm phiền toái cho ông. Đặc biệt là ông nghĩ không thông, cô là người yêu tiền như mạng, ngày thường đều là người tiết kiệm, sao giờ phút này lại từ bỏ tiền thưởng chứ?!

Mặc kệ cô có lý do gì, tiền thưởng tháng này của cô phải ngâm nước nóng! Thật là giận hết sức, ông ta vốn dĩ muốn trước mặt tân tổng giám đốc lưu lại ấn tượng tốt, bây giờ toang rồi……

“Giám đốc Lưu làm sao vậy? Sao lại không nói tiếp?”

“Tống tổng, vừa rồi tôi nhìn lầm rồi, toàn bộ người của bộ phận quả thật đều đã trở về đi làm, chỉ là hiện tại có một nhân viên không có mặt tại chỗ.” Cho dù bây giờ là đầu xuân năm sáu độ, giám đốc Lưu vẫn là ra một thân mồ hôi lạnh, đọng lại trên mái tóc Địa Trung Hải của ông ta, lướt qua cái mũi cũ tỏi của ông ta bởi vì khẩn trương mà đỏ như trái dâu tây.

Mọi người cảm thấy không sao dám nhìn thẳng, mù mắt chó bọn họ !

Giám đốc Lưu vốn dĩ lớn lên rất xấu, ngày thường không so sánh thì thôi nhưng hôm nay nhìn tới vị tổng giám đốc giống như minh tinh này, ông ta nên biết điều mà tránh xa một chút, nhưng mà ông ta một chút cũng không hiểu, lấy cái dáng người thô lùn mét năm với cái bụng bia to chảng mà đứng bên cạnh tổng giám đốc so với người mẫu còn chuẩn hơn, đối lập kia, quả thực là như tiên với quỷ, quá kíƈɦ ŧɦíƈɦ!

Hình ảnh giám đốc Lưu xấu xí cùng với tổng giám đốc đẹp trai vô cùng nhuần nhuyễn hiện ra ở trước mặt mọi người, đây quả thật giống như giáo huấn —— làm một người xấu xí, mời ngươi đứng cách hoa tươi bao xa liền cách bấy xa, đừng tưởng rằng đứng ở bên cạnh hoa tươi ngươi có thể trở thành lá xanh, phải biết rằng xấu thành dáng vẻ này đừng nói lá xanh, ngay cả cứt trâu đều không đảm đương nổi.

Tống An Thần mắt phượng hơi nhếch, “Ồ, vậy vị nhân viên kia hiện tại ở nơi nào?”

Giám đốc Lưu mồ hôi nóng đã tẩm ướt sơ mi trắng ông ta, dưới ánh đèn quang, sơ mi trắng bên trong đã ướt đẫm dường như biến thành trong suốt, loáng thoáng có thể thấy được thịt ba chỉ to mọng của ông ta, dưới sự nổi bật của giám đốc Lưu như thế, Tống An Thần ở trong mắt mọi người dường như đẹp trai đến mức vô địch vũ trụ.

“Cô ấy…… Cô ấy……” Giám đốc Lưu mồ hôi ướt đẫm, ông ta nào biết Hạ Chi Tình đi nơi nào, bất quá chỉ là một nhân viên mà thôi, vì sao tân tổng giám đốc này còn đánh vỡ lẩu niêu hỏi đến đáy a? Nhưng anh ấy là tổng giám đốc a, anh ấy làm cái gì cũng đều có đạo lý.

Khi giám đốc Lưu á khẩu không trả lời được, chuẩn bị thừa nhận mình không biết thì ông ta liếc thấy một thân ảnh đang núp ở cửa sổ trong phòng nước, bỗng nhiên thân mình béo ú chấn động, kia không phải Hạ Chi Tình thì là ai? Thật là giữa chúng sinh tìm người trăm vạn lần, người nọ liền ở cửa chỗ phòng nước.

Cùng lúc đó, Chi Tình đang ghé vào cửa phòng nước trái tim đột nhiên nhảy dựng, giám đốc Lưu vừa rồi quay đầu không phải thấy được cô chứ? Khi cô muốn lui về lại phòng nước thì thấy giám đốc Lưu vẻ mặt mang theo nụ cười khủng bố hướng cô vẫy tay.

Định luật Murphy, càng sợ cái gì thì nó càng xuất hiện, cái định luật này từ nhỏ đã bắt đầu hiệu nghiệm trên người cô vô số lần.

Hạ Chi Tình gục xuống khuôn mặt nhỏ, đi một bước lui hai bước, tâm không cam tình không nguyện mà dịch chuyển qua khu văn phòng, ngày đầu tiên đi làm sau Tết Âm Lịch lại xui xẻo như vậy, vậy cả một năm này còn có thể mong đợi gì.

Cho dù cô định làm rùa đen bước chậm thì văn phòng chỉ có bảy tám mét này cô cũng thật gian nan mà bước đi ra, khi vào cửa văn phòng, cô cúi đầu xuống, lúng ta lúng túng nói: “Giám đốc Lưu, ông gọi tôi hả?”

Giám đốc Lưu vừa thấy bộ dáng này của cô liền tức giận, có điều giờ phút này không phải thời điểm phát giận, ông ta chỉ vào Tống An Thần bên cạnh nói: “Không phải tôi tìm cô, là Tống tổng muốn gặp cô, hôm nay là ngày Tống tổng tiền nhiệm, anh ấy cố ý lại đây chào hỏi nhân viên các bộ phận, sao cô lại không ngồi chỗ của mình?” Ngốc hả?

“Tôi vừa mới làm xong một bản kế hoạch, có chút khát nước liền đến phòng nước pha ly cà phê cho tỉnh táo.” Chuyện tới bây giờ, cô đành phải ăn ngay nói thật, hơn nữa công ty quy định buổi sáng và buổi chiều mọi người có thời gian nghỉ ngơi một lần, cô làm như vậy cũng không tính phạm quy, chẳng qua là tự giám đốc Lưu đem chuyện này làm khoa trương lên.

Còn không phải chỉ là tới một tân tổng giám đốc sao? Vuốt mông ngựa đến nỗi như vậy sao?

“Cô rất biết pha cà phê?” Tống An Thần nhìn người trước mắt đang cúi đầu, khóe miệng hơi hơi nhếch lên một ý cười không dễ phát hiện.

Đây là chuyện gì? Hạ Chi Tình ngây ra một lúc, từ từ…… Sao giọng nói này lại quen thuộc như vậy? Giống như Tống Kim Nhứ……

Hạ Chi Tình ngước mắt nhìn qua……