Đại Học Yêu Quái

Đại Học Yêu Quái - Chương 44




Có không muốn thế nào thì Eaton vẫn bị Diệp Tiếu bỏ lại. Hắn không thể ở nhà Diệp nữa, bởi nếu còn tiếp tục ăn vàng, về sau hắn sẽ mỗi ngày một vẻ, mà có người nào phát triển nhanh như thế đâu.



Nhưng Eaton không ăn không được, một là không cách nào liên lạc với các giới khác, hai là vấn đề yêu đương gặp trở ngại, thân thể khôi phục nguyên dạng ắt sẽ càng dễ nói chuyện yêu đương hơn, không thì Tiếu Tiếu cứ coi hắn là con nít mãi thôi!



Eaton khổ sở một hồi, song nghĩ tới lúc mình lớn là Eaton vui mừng liền, hắn tự thấy mình diện mạo xuất sắc, sáu giới hiếm có, Tiếu Tiếu của hắn chắc chắn sẽ phải lòng hắn!



Giống như trên mạng nói ấy: Đây là một thế giới coi trọng vẻ ngoài, mặt mũi không được thì khỏi cần nói nữa, mặt đẹp thì cái gì cũng dễ bàn.



Eaton cảm thấy những lời này đúng là để miêu tả hắn, hắn tự tin vào khuôn mặt của mình lắm.



Diệp Tiếu mà biết hắn nghĩ gì thể nào cũng cho hắn một chưởng, ờ, đẹp trai! Phong Sở cũng đẹp trai lắm! Lúc đầu Diệp Tiếu đã bị khuôn mặt này lừa, ở chung một thời gian, cậu mới phát hiện muốn người kia nói tiếng người, làm chuyện của con người là việc khó khăn cỡ nào, anh cậu vậy mà bị lừa đi làm trâu làm ngựa cho người ta!



Eaton ở cùng một phòng ký túc xá với Kim Thụy, nhưng ngay ngày học đầu tiên hắn đã theo Diệp Tiếu về nhà, cho nên chưa ở đây bao giờ, tuy nhiên phòng Diệp Tiếu đã dọn sạch sẽ phòng cho hắn vào ở.



Cơ mà sạch thế nào cũng đâu tốt bằng nhà Diệp Tiếu, Eaton không vừa lòng với nơi ở mới của mình lắm, nhưng hắn biết tất cả các học sinh khác đều giống như hắn, vì vậy không nói gì cả, không mọi người sẽ coi hắn là tên yếu ớt mất ~



Kim Thụy rất cao hứng khi biết tình địch về ký túc xá sống, đã vậy còn nhiệt tình giúp Eaton dọn phòng. Y cao hứng không phải vì thấy Eaton, mà bởi con rồng ngu si này không thể quấn quýt thầy Diệp thêm được nữa, giờ mọi người ngang hàng, cơ hội của y đã tới!



Thế là lại thêm một tên nghĩ nhiều.



Diệp Tiếu thấy các yêu quái hoan nghênh Eaton liền yên tâm rời đi, trước khi đi cậu còn khen Kim Thụy một phen, nói y thông minh hiểu chuyện, dặn y quan tâm Eaton chút chút.



Rắn cạp nong quân của chúng ta miệng cam đoan đảm bảo, trong lòng vui vẻ rạo rực nghĩ: Quả nhiên thầy giáo nào cũng thích học sinh giỏi, một học sinh ưu tú đủ các mặt, diện mạo còn xuất chúng như mình thì đốt đèn lồng tìm được ở đâu cơ chứ ~



Diệp Tiếu chưa từng nghĩ sẽ yêu một yêu quái nào đó, Eaton bám dính lấy cậu chỉ là chuyện ngoài ý muốn, đối phương thổ lộ liên tục cậu còn không đáp lại, nói chi đến Kim Thụy chưa mở miệng bao giờ, cậu cứ như bị mù ấy, có cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của rắn quân đâu.



Diệp Tiếu không cảm nhận được, cơ mà Eaton thì có, hắn quan tâm đến mọi thứ liên quan đến Diệp Tiếu, sao có thể bỏ qua ánh mắt ‘Đáng khinh’ của Kim Thụy được!



Đúng! Chính là đáng khinh!



Eaton thầm nắm tay, may mà mình phát hiện ra sớm, nếu tới lúc con rắn nham hiểm này xuống tay mới biết thì xong phim rồi! Tiếu Tiếu của mình đúng là người gặp người thích, mình phải canh chừng cho cẩn thận.



Thêm tác động như vậy, ham muốn biến về người lớn của Eaton lại càng thêm mãnh liệt, nhất định hắn phải mau chóng trở lại dáng vẻ ngọc thụ phong lâm mới được, cộng thêm có thể tự do ra vào kết giới, tới lúc đó còn sợ con rắn này chắc?!



Hơn nữa, hắn và Tiếu Tiếu của hắn đã thổ lộ với nhau rồi, đã là người yêu của nhau, con rắn này xen vào thì nó chính là tiểu tam! Sẽ bị thiên lôi đánh cho te tua, chết không được tử tế!



Eaton âm thầm nguyền rủa Kim Thụy một phen xong mới thỏa mãn đi sắp xếp đồ ăn mang từ nhà Diệp tới, ngoài số vàng Diệp Tiếu đã đổi cho thì còn có đồ ăn vặt hắn chưa kịp ăn hết nữa.



Ngay khi Eaton ngâm nga thu dọn phòng, Hồ Đa Đa dắt theo mấy yêu quái khác tới, hỏi thẳng chuyện kia hắn làm tới đây rồi, đã liên lạc được mấy giới kia chưa.



Đương nhiên Eaton chưa liên lạc được rồi, giờ hắn có sử dụng pháp thuật được đâu, cơ mà hắn không muốn thừa nhận, bèn gật bừa, “Đã thử rồi, vẫn chưa có câu trả lời thuyết phục, nhưng chắc sẽ nhanh thôi.”



Đám yêu nghe mừng muốn chết, liên hồi cảm ơn Eaton, còn muốn mời hắn ăn cơm.



Eaton hắc tuyến, “Mấy người bị chập à, mình ăn căng tin thì mời tôi cái gì? Còn cần mấy người mời chắc, chẳng lẽ tôi không tự đi được, cũng có cần chi tiền đâu.” Đầu óc của mấy con yêu quái này coi bộ không tốt lắm.




“Cậu nghĩ gì vậy, sao chúng tôi có thể mời cậu ăn ở căng tin, vô nghĩa biết bao, mời vương tử điện hạ của Ma giới đi ăn thì tất nhiên phải mời món tốt nhất rồi!” Hồ Đa Đa cười toét cả miệng.



Eaton trực giác nụ cười của đối phương có gì đó gian tà, hắn phòng bị nói, “Có gì nói thẳng đi, nhìn các cậu là biết không phải muốn thật lòng cảm ơn tôi rồi.” Hắn có hỏa nhãn kim tinh đấy!



“Đừng nói vậy chớ, chúng ta là bạn cùng lớp, bạn cùng phòng, bạn cùng trường! Được học chung với vương tử Ma giới là một niềm vinh quang! Mấy người nói phải không?” Hồ Đa Đa tìm đồng minh.



“Đúng đó đúng đó!” Đám yêu hưởng ứng, khen Eaton từ trên xuống dưới mấy lần, lúc trước lén lút nói y là con rồng gian trá, giờ lại đổi hết thành khen ngợi, ba xạo đắp nặn Eaton thành một con rồng thiện lương, có tình có nghĩa, bụng dạ hào phóng lại còn cao quý biết bao ~



Eaton, “…” Mình đoán trúng phóc rồi, đám yêu này không hề có ý tốt…



Eaton nghe choáng hết cả đầu, cuối cùng chịu không nổi ngồi lên giường phất tay phiền chán nói, “Rốt cuộc mấy người muốn nói gì, tôi sắp ngất rồi đây, có gì nói thẳng đi, phiền quá đấy.”



“Là thế này, chúng tôi muốn mời cậu ăn KFC.” Hồ Đa Đa tủm tỉm nói.



Trên tivi và trên mạng phát quảng cáo KFC nhiều vô kể, đám yêu sao mà không biết nhãn hiệu này được, bọn họ đã thèm thuồng đủ loại đồ ăn ngon mắt mà chắc cũng ngon miệng trong quảng cáo từ lâu lắm rồi.



Thế nên mười tên yêu quái đứng đầu trong đợt kiểm tra kì này đã bàn bạc với nhau, bốn tên mua phần ăn gia đình của KFC, mấy tên còn lại thì mua đồ ăn khác, tất cả đều đặt hàng trên mạng, có lẽ mấy món ấy sẽ sẽ được chuyển tới nhà Diệp Tiếu trong đôi ba hôm nữa.



Chỉ có bốn suất gia đình, cho nên không nhiều yêu quái được nếm thử, chỉ có yêu nào chơi thân hay có quan hệ tốt với bốn yêu quái kia mới được ăn thôi. Cơ mà một lần ăn thức ăn nhanh mỹ vị khiến bọn họ nhớ mãi không quên, ăn một thèm hai, ăn hai muốn ba, ăn ba ham bốn mới chết.



Eaton ngạc nhiên, hắn đã xem quảng cáo KFC trên tivi rồi nhưng chưa được ăn bao giờ, thật lòng mà nói hắn cũng muốn ăn lắm, nghe đám yêu bảo sẽ mời hắn ăn, Eaton liền vui vẻ hớn hở.




“Được, dù tôi không muốn ăn lắm, nhưng mấy người đã khách khí như thế thì tôi cũng không tiện chối từ.” Eaton giả bộ sang choảnh nói.



“Đúng vậy, cậu đừng khách khí với bọn tôi!” Hồ Đa Đa vỗ tay cười nói, một bộ anh em tốt.



Eaton rạo rực ngồi trên giường chờ mong mỹ thực, thế mà ngồi đợi một lúc vẫn chẳng thấy đám yêu có hành động gì, hắn kỳ quái hỏi, “Sao thế?”



“Eaton à, cậu cũng biết đấy, chúng tôi bị nhốt trong trường học, gặp phải nhiều bất tiện lắm.” Hồ Đa Đa ngồi xuống mép giường, vừa khéo sát rạt Eaton, nhìn thân mật biết bao nhiêu ~ Ai không biết còn tưởng bọn họ là bạn thân.



“Bất tiện gì, gọi người ta mang đến được mà.” Eaton còn tưởng chuyện gì, “Mấy người xem quảng cáo đúng là vô ích, gọi điện bảo người ta mang hàng tới rồi mình trả tiền là được, KFC có dịch vụ này mà.”



“Đúng là có dịch vụ này.” Hồ Đa Đa gật gật.



“Vậy gọi đi.” Tôi muốn ăn lắm rồi đấy, mấy người nhanh lên đê!



“Là như vầy, bọn tôi không có tiền.” Hồ Đa Đa ngượng ngùng nói.



Eaton, “…” Không có tiền thì mời tôi ăn cái gì?! Cái đám nghèo rớt này! Yêu giới nghèo thế à?



“Không phải không phải, tôi nói nhầm, không phải không có tiền, chỉ là bọn tôi có mỗi vàng bạc châu báu thôi, nhưng Nhân giới không cho tiêu trực tiếp mấy thứ này, chúng tôi không xài được.” Hồ Đa Đa vội vàng giải thích.



Eaton đang định gật đầu tỏ vẻ thấu hiểu, bỗng nhớ ra, “Không đúng, thầy cho chúng ta tiền rồi cơ mà, mỗi học sinh đều tận gần hai trăm khối, nhiều tiền như thế thừa sức ăn KFC rồi, sao lại không có tiền?”




“Tụi tôi tiêu hết mất rồi.” Hồ Đa Đa và mấy đứa trong phòng đều có tí ngượng ngùng.



“Tiêu hết? Mua cái gì mà hết?” Eaton kinh ngạc, bạn học của hắn làm hắn bất ngờ ghê, đã biết chi tiền mua đồ ở Nhân giới rồi cơ đấy!



“Chính là mua KFC đó.” Dù có tận chín cái đuôi nhưng Hồ Đa Đa rốt cuộc vẫn là hồ ly, yêu thịt gà bẩm sinh, vừa nghĩ đến cánh gà tẩm bột tối qua hắn đã thèm chảy nước miếng, đáng tiếc tiền không đủ, nếu không nhất định hắn sẽ mua mấy trăm cái về ăn!



Eaton, “…” Mấy người giỏi thật đấy, im ỉm đi tiêu sạch tiền, “Thế tiền của những người khác đâu?” Eaton không được ăn, tính tình hơi nóng rồi đó.



“Cũng tiêu hết trơn rồi.” Ăn mình đâu có vui, cả đám hùa nhau cùng mua, hai ba nhát đã hết sạch tiền, có thể nói đám yêu quái đã tới con đường liều mạng vì ăn, táng gia bại sản cũng không chối từ.



“…” Eaton nổi điên, “Vậy mấy người mời tôi ăn KFC cái lông gì!” Thế chẳng hóa ra đùa cợt hắn à, làm hắn không đâu chảy một đống nước miếng!



“Không phải không phải, Eaton cậu đừng giận, nghe tôi nói trước đã.” Hồ Đa Đa giải thích, “Là thế này, bọn tôi không có tiền, nhưng chúng tôi có vàng bạc châu báu, ta có thể ra ngoài đổi lấy tiền, chúng tôi tra trên mạng thấy có người tới tận nơi đổi, nhưng nghe nói nhiều lừa đảo lắm, bọn tôi sợ, phải đi đến cửa tiệm kim hoàn xịn đổi mới được.”



Tương tự với việc liều mạng nghiên cứu máy tính để được xem phim con heo, để được ăn KFC, đám yêu đã sẵn sàng giở mọi mánh khóe xài đủ thủ đoạn nhằm tìm hiểu con đường đổi vàng lấy tiền.



Eaton sửng sốt nửa buổi, quay đầu hỏi, “Đừng bảo là mấy người muốn tôi đi đổi nhé?”



“Eaton à cậu thông minh quá đi, không hổ là vương tử điện hạ của Ma giới!”



Eaton bị chọc tức, “Một vương tử như tôi mà phải đi làm chân sai vặt cho mấy người à?!” Quả thực vô pháp vô thiên!



“Ai u, oan cho chúng tôi quá, sao chúng tôi có thể suy tính như thế được, đây là việc đôi bên cùng có lợi, cậu cũng có thể đổi tiền cho mình mà. Giờ cậu chuyển về ký túc xá rồi, không có thầy Diệp bên cạnh, trời thì cao mà hoàng đế thì ở xa, muốn ăn gì xài gì đều tự mua được hết, bọn tôi chỉ ăn hôi tí thôi.” Hồ Đa Đa dỗ ngon dỗ ngọt, Nhân giới thực sự rất tiện, chỉ cần có tiền, điện thoại hoặc máy tính thì có thể dễ dàng gọi người mang đồ tới cửa, cầm tiền trong tay rồi thì cóc cần thằng nhãi con này nữa.



Eaton cáu vì đám yêu dàm sai vặt hắn, cơ mà hắn cũng hơi xiêu lòng, có thể tự tiện mua gì mình thích thực sự rất hấp dẫn, ở nhà Diệp Tiếu hắn không được tự do như thế, bởi vì Diệp Tiếu không muốn hắn tiếp xúc với nhân loại khác lắm.



Diệp Tiếu sợ người khác phát hiện ra Eaton bất thường, ấy thế mà tên này lại tự bổ não thành Tiếu Tiếu của hắn có ham muốn chiếm hữu mạnh.



“Mấy người về trước đi, tôi nghĩ đã.” Eaton nghiêm cái mặt bé con.



Hồ Đa Đa nghe vậy thì hiểu liền. Eaton đồng ý cái chắc, chẳng qua sĩ diện chưa xuống nước được thôi, hắn cười hì hì nói, “Được, bọn tôi đi trước, cậu cứ từ từ nghĩ đi, không cần vội.”



Sau đó hắn kéo đám đồng bọn vui tươi hớn hở rời đi.



Eaton nhìn nhìn cửa phòng, nằm xuống giường ngẩn người nhìn trần nhà, đúng là hắn xiêu lòng, nhưng với thân thể một khúc này thì xiêu lòng cũng vô dụng, giờ hắn cầm châu báu ra ngoài thì thể nào cũng có chuyện.



Nhưng mà KFC…. Muốn ăn quá đi….



Hồi trước không thèm như thế, cơ mà sau khi bị Hồ Đa Đa dụ dỗ, liền…



Eaton nuốt nước miếng ừng ực.