Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ Tịch

Chương 829




Tay nhỏ di chuyển xuống, sau đó cả người Tiêu Nhân cứng lại.

Xúc cảm này không đúng, không lớn cũng không nhỏ mà căn bản là không có!

Đối phương cũng vậy.

Cô kinh ngạc trừng mắt, thu tay lại nhìn rất lâu, tưởng xuất hiện ảo giác, “Tu Tu tại sao anh mất rồi”

“Tu cái đầu em!” Khương Viên có chút suy sụp, mắt hung hăng nhìn Tiêu Nhân, “Vào cũng không có tiếng động, còn sờ bậy, dọa chết người rồi!”

Vòi nước của phòng cô bị hư nên đến mượn phòng tắm Quý Tu, kết quả bị Tiêu Nhân con nhỏ háo sắc từ sau ôm đến, tay còn sờ chỗ dưới của cô!

Thật sự muốn đánh cho cô gái háo sắc ở đậu hũ của cô này một trận!

Dọa chết cô rồi!

Tiêu Nhân ngây mắt, cả người bị ướt đẫm, “Chị Khương Viên sao lại ở đây?”

Hèn gì vừa nãy tay trái cầm một thứ mềm mại, tay phải cầm…

“Nếu không thì?” Khương Viên giọng không vui đẩy cô ra đi ra ngoài, “Không phải Tu Tu của em, làm em thất vọng rồi!”

Cô cứ thế không mặc gì ở trước mặt Tiêu Nhân, vòng ngực đáng kiêu ngạo.

Sau đó hít sâu một hơi, che giấu sự quẫn bách, sau đó mới từ tốn mặc đồ tắm lên ngồi ở ghế trong phòng tắm, vuốt tóc dài ướt át, sắc mặt cũng không còn áp bức nữa, tức giận cũng giảm đi.

Tiêu Nhân nhớ đến xúc cảm nơi lòng bàn tay, lập tức muốn chết.

Sao cô lại sờ chỗ đó của Khương Viên, muốn rửa tay quá a a a a a 2 cô gái nhìn nhau mấy giây cuối cùng Tiêu Nhân chịu không nổi, quay mặt đi trước, ngại ngùng muốn tìm chỗ chui, “Cái đó, chị Khương Viên, em đi trước.”

“Đợi tí” Khương Viên dùng tay cuộn tay mình, “Chị muốn hỏi em thật sự rất thích Quý Tu sao?”

“A? Uhm, dạ đúng.” Tiêu Nhân gật đầu, “Cái đó hình như ai cũng biết, em từ đại học đã chỉ thích mình anh ấy. Em thích anh ấy, rất lâu rất lâu rồi.”

Thừa nhận tâm sự của mình, đặc biệt là trong tình huống quẫn bách này thực sự cần rất dũng cảm.

Nhưng cô không muốn phủ định tình cảm của mình với Quý Tu, bất cứ lúc nào cũng muốn dũng cảm thừa nhận tình yêu này.

Dũng cảm mà không sợ hãi.

Khương Viên mím môi, trầm mặc nhìn Tiêu Nhân mấy giây, “Thì ra là vậy.”

“Tại sao đột nhiên hỏi cái này?” Tiêu Nhân có chút không hiểu. “Không gì, tò mò thôi.” Khương Viên cười cười, “Đại học đến giờ quả thật khá lâu, khá lâu đó”

“Đúng vậy” Tiêu Nhân gật đầu, “Nếu không có chuyện khác”

“Em có thể đi trước”

“Uh” Tiêu Nhân muốn bước đi nhưng nghĩ lại có gì không đúng, lại quay đầu nhìn Khương Viên, “Đúng rồi chị Khương Viên tại sao chị ở đây? Đây là phòng Tu Tu mà!”

Khương Viên cầm máy sấy tóc, “Em cảm thấy tại sao chị ở đây?”

Cô mở công tắc, tiếng ù ù vang lên bắt đầu sấy tóc, như không tính tiếp tục chủ đề đó.

Tiêu Nhân ngây người tại chỗ, cứ cảm thấy nụ cười trên miệng cô rất khác lạ.

Nhưng không nghĩ ra khác chỗ nào

Ngây người đi ra phòng tắm cô liền thấy Quý Tu vừa mới đi vào.

Trong tay anh là một cái bao giấy bên trên là logo chanel, cái này đối với Tiêu Nhân không hề xa lạ, bên trong là quần áo phiên bản giới hạn mới nhất, rất làm bật màu da.

Chỉ là anh không hề biết cô sẽ ở đây cho nên đồ này

Là cho Khương Viên?

Tiêu Nhân tức giận nhìn anh, “Quý Tu, anh biết mình đang làm gì không?”