Bt cô thật sự k fai ng thô lỗ, lần này thật bị chọc điên.
Lúc vừa lên máy bay thấy anh cao cao tại thượng ngồi đó tim cô đã có lửa rồi.
“Đc, đc, tôi trả lời, k fai ý của tôi, tôi cũng là Khương Viên mời đến, nhưng có 1 điều tôi thừa nhận, vốn k muốn đi nhưng nghe nói e cũng đi cho nên tôi đi, muốn xem có phải e vẫn k muốn gặp tôi như v k.” Mộ Nguyệt Sâm nói rất bình thản khó nhìn ra thật giả.
Câu cuối mang ý thăm hỏi.
Hạ Băng Khuynh k biết nên tin lời anh k.
Nhưng nghĩ kĩ, tin hay k thì cũng k thay đổi đc tình huống trước mắt.
“Tôi tạm thời tin lời này, nhưng anh đừng tưởng tôi ngốc đến tin hoàn toàn, cho nên tốt nhất lần này là thật, nếu tôi phát hiện anh có chút nào gạt tôi, đến lúc đó tôi sẽ cắt sống anh.”
“Nha đầu, tôi cảm thấy tính của e ngày càng nóng nảy!’
“Đối với tên lừa đảo tôi k dịu dàng nổi.” Hạ Băng Khuynh đanh mặt nói, dừng 1 chút cô lại nói, “Chuyến du lịch cũng đã bắt đầu tôi cũng sẽ an phận chấp nhận, chúng ta có thể sống hòa bình, nhưng tuyệt đối k đc làm chuyện quá giới hạn, đặc biệt là loại chuyện lần đó, chắc anh hiểu ý tôi.”
Mộ Nguyệt Sâm ái muội cong miệng, “Tôi hiểu!”
2 chữ nhẹ nhàng nói như là có bí mật gì khiến ng khác liên tưởng.
Hạ Băng Khuynh đánh lên bụng a 1 cái, sau đó vỗ vai anh, “Hiểu là tốt, sau khi ra ngoài hạn chế nói chuyện với tôi, tôi k muốn khiến ng khác hiểu lầm.”
Mộ Nguyệt Sâm từ sau áp đến.
Cơ thể Hạ Băng Khuynh lập twusc căng cứng, “Anh lại làm gì?”
“Tôi rửa tay!” Mộ Nguyệt Sâm trà lời rất đơn giản.
A cong lưng, ngực áp lên lưng cô, cằm chà sát tóc cô, tay đưa thấp xuống vòi nước.
Như một bức tường thịt vậy, thể trọng cơ thể đều áp lên ng cô.
Những bộ phận k nên tiếp xúc cũng khó tránh chạm vào nhau.
Mặt Hạ Băng Khuynh lập tức đỏ lên, nghiêng đầu tức giận nhìn anh, “Anh---”
“Sắp xong, đừng gấp!” Mộ Nguyệt Sâm chạm vào dung dịch rửa tay, chậm rãi rửa, vừa ở bên tai cô thổi gió, “Đúng r, Quý Tu là vì cái gì mới có hứng thú tham gia kì nghỉ của con gái vậy?”
“Klq đến anh, or là a rửa nhanh lên or là cho tôi về trc.” Hạ Băng Khuynh k có tâm trạng nói nhảm với anh.
“Anh ta thật sự là ngồi hưởng phúc của nhiều vợ!”
Dùng hết sức mạnh, Hạ Băng Khuynh dùng tay đỉnh ra sau một cái.
“Shhhh---” Mộ Nguyệt Sâm lớn tiếng kêu lên, giọng có chút gợn sóng.
Mắt mấy ng Cố Quân Thụy Quản Dung Khiêm còn có Khương Viên ở ngoài lập tức sáng lên.
Cố Quân Thụy có kêu 1 tiếp viên qua, kêu cô hỏi thử.
Nữ tiếp viên theo yêu cầu, vỗ cửa lễ phép hỏi, “Bên trong k xảy ra chuyện gì chứ!”
“K có, bị đỉnh đến đau mà thôi!” Mộ Nguyệt Sâm cách cửa trả lời.
“.”
Cái gì gọi là đỉnh đau?!
Mấy ng ở ngoài nhìn nhau biết cảm háo sắc.
Hạ Băng Khuynh ở bên trong hoàn toàn cạn lời, quay người áp giọng tức giận, “A đừng kêu bậy.”
“Chuyện này e kêu tôi nhịn thế nào, đều tại e đột nhiên hung hăng như v, tôi chưa chuẩn bị gì cả, e xem, e làm tôi bị thương rồi, bây h tôi đau quá!” Mộ Nguyệt Sâm giả bộ ôm vùng bụng.