Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Cùng Ta Qua Từng Thế Giới

Chương 121







Hoàng gia của Lục giới có cách tuyển chọn người thừa kế là máu mủ ruột thừa của anh chị em ruột của vua.

Cũng như hiện tại, Papa của Hoàng My và Hoàng Long đang làm vua thì người có khả năng thừa kế là cô, Hoàng Long và hai đứa con ruột thịt của em trai ông ấy là Đồng Thịnh và Đồng Thảo.

Nếu như Hoàng My lên làm nữ hoàng thì con của cô và con của Hoàng Long có khả năng thừa kế đời tiếp theo, Còn Đồng Thịnh và Đồng Thảo không phải em ruột nên con của hai người đó không có quyền thừa kế.

Nhưng nếu trong kì thi đánh giá hàng năm mà đạt kết quả cao thì cũng có khả năng thừa kế.

Bây giờ Hoàng My là một trong 4 người có khả năng thừa kế, những người còn lại là Hoàng Long, Đồng Thảo và Đồng Thịnh.

Lý do Hoàng My có khả năng thừa kế cao nhất là bởi một phần lí cô là công chúa độc nhất của đời vua này.

Phần còn lại là do những người khác có điểm hạn chế của người thừa kế.

Hoàng Long có đam mê lớn với công nghệ thông tin và game, hắn không có hứng thú mấy với ngai vị.

Anh ta muốn trở thành một kĩ sư công nghệ tài năng nhất Lục giới.

Đồng Thịnh thì ngốc nghếch, làm việc gì cũng không ra hồn, ham chơi lười học, nói năng ngông cuồng.

Nếu như cuộc tranh dành ngai vàng này là một cuộc chiến Hoàng gia thì cậu ta là người bị giết sớm nhất.

Đồng Thảo thì thông minh, nói năng lưu loát, khả năng ngoại giao rất tốt nhưng cậu ta còn quá nhỏ, 13 tuổi chưa phải là tuổi có thể thừa kế ngai vị.

Chỉ còn mỗi Hoàng My là có gần như tất cả những ưu điểm người đứng đầu có được.

Cô đủ tuổi, xinh đẹp xứng đáng bộ mặt hoàng gia, giỏi về ngoại giao, chính trị được học từ bé, khí chất cao quý, xứng danh một vị nữ hoàng uy quyền.

Thật ra Hoàng My còn có một người anh trai không bao giờ lộ diện.

Cậu ta chỉ là con nuôi được gia đình cô thấy ở một thế giới nào đó.

Sau khi cô mất tất cả kí ức nhỏ đến năm 12 tuổi, gia đình nói rằng người anh trai đó đã đến một nơi khác sống.

Người anh trai này cô chưa từng gặp từ lúc mất kí ức đến nay.

Anh ta thật sự rất bí ẩn.

- Nữ Hoàng tương lai! - Tử Minh và Min Cẩu biến thành người, quỳ xuống, đồng thanh cung kính với cô.

- Từ nhỏ chúng ta đã đi cùng nhau, không cần phải lễ nghi cao thấp như thế.


- Hoàng My cười.

- Sắp đến kì thi đánh giá hàng năm rồi...!- Hoàng My chợt nhớ ra điều quan trọng.

Kì thi đánh giá hàng năm là một cuộc thi đánh giá các thành viên Hoàng gia kể cả có khả năng thừa kế hay không.

Những dân thường có khả năng thì có thể tham gia nhưng chẳng ai có bản lĩnh đó cả.

Kì thi đánh giá hàng năm được tổ chức trong nhiều ngày, tùy theo số lượng người tham gia.

Có 3 mục chính, Trí tuệ - Thể chất - Ma lực.

Mỗi khán giả ở đấu trường có một màn hình ma thuật để xem các camera quay từng căn phòng của người tham gia.

Ở đấu trường, nếu ngồi quá xa không nhìn thấy rõ thì có thể mở màn hình xem.

Bắt đầu Thi trí tuệ thì mọi người sẽ tách nhau ra, Mỗi người một phòng để giải câu đố trong thời gian quy định để mở được cửa ra khỏi phòng.

Căn phòng tiếp theo là thi thể chất, sẽ phải nâng đồ, đánh vào bao cát hoặc nặng nhất là uống độc để kiểm tra.

Sau khi kiểm tra xong thể chất thì những người tham gia sẽ có thời gian nghỉ ngơi nhất định, tùy vào thể lệ thi Thể chất để quyết định thời gian nghỉ ngơi.

Nghỉ ngơi xong thì bức tường hướng về đấu trường sẽ mở ra.

Người tham gia sẽ phải dùng ma lực của mình để chiến đấu.

Mỗi năm sẽ có một thể lệ khác nhau cho 2 mục Trí tuệ và Thể chất.

Hoàng My luôn là người đứng đầu.

Theo sau đó là Hoàng Long, Đồng Thảo, Đồng Thịnh và cuối cùng là Thẩm Lan.

Người anh trai bí ẩn kia không bao giờ tham gia kì thi này.

- Còn 1 tuần nữa.

- Min quản gia tính toán.

- Một tuần nữa?! - Hoàng My sững sờ.

Cô cũng hẹn Đoàn Huy là một tuần nữa sẽ trở về.

Bây giờ bỏ thi không được, mà lỡ hẹn cũng không xong.

Cô ngồi loay hoay rồi quyết định móc điện thoại ra để gọi cho anh.

...____________________...!
Một tuần trôi qua, cuối cùng cũng đến ngày diễn ra cuộc thi đánh giá hàng năm của hoàng gia.

Trước khi tiến vào cuộc thi, những người thi sẽ phải mặc đồng phục của cuộc thi để được công nhận là có tham gia.

- Cuộc thi đánh giá hàng năm bắt đầu rồi? - Hoàng My cười.

"Các thí sinh tham gia hãy xuất hiện."
Hoàng My, Hoàng Long, Đồng Thịnh, Đồng Thảo và Thẩm Lan tiến lên đứng trước 5 căn phòng.

Khán giả đang ở đấu trường thì hò reo cổ vũ cho 5 người ở trên màn hình.

"Hoàng Tử Ladragon (Hoàng Long), Công Chúa Ria (Hoàng My), Hoàng tử Niganious (Đồng Thịnh), Hoàng tử Briney (Đồng Thảo), Quận chúa Luna (Thẩm Lan)..."
Thẩm Lan nắm chặt bàn tay, danh hiệu của cô ta vẫn là quận chúa, không bằng một phần của Hoàng My.

"Hoàng tử Cameral (Ca - me - rồ)...!"
Hoàng My sững sờ quay phắt lại, một anh chàng đeo mặt nạ màu trắng xuất hiện đứng trước căn phòng số 6 mà cô không để ý nãy giờ.

Anh ta là ai? Không lẽ là người anh trai bí ẩn mất tăm mấy năm nay của cô.

Anh chàng đó nhìn qua Hoàng My, cả khuôn mặt đã bị mặt nạ che lại.

Trên người còn mặc một chiếc áo choàng phủ toàn thân anh ta.

Hoàng My không biết anh ta nên lờ đi.

Nhưng sâu trong tim cô, cảm nhận được anh ta rất quen thuộc, không chỉ riêng là quen thuộc trong những kí ức cô bị mất.

Trên đầu Hoàng My hiện lên 2 chữ...Đoàn Huy.

Nhưng làm sao có thể, mặc dù tên này cũng có mái tóc trắng muốt nhưng Đoàn Huy chỉ là một chủ hệ thống bình thường, làm sao anh ta có thể vào Minh giới, chưa kể đến anh ta còn là Hoàng tử.

Hoàng My tự trấn an mình rằng không phải.

Do cô nhớ anh quá nên suy nghĩ bậy bạ thôi.

- Xin mời các thí sinh bước vào phòng và bắt đầu phần thi trí tuệ.

Cô cùng anh em của mình tiến vào, khi tất cả những người tham gia đều trong phòng, 6 cánh cửa liền đóng lại.


Màn hình ở đấu trường chiếu vào phòng từng người.

Hoàng My nhìn xung quanh.

Căn phòng hình vuông trắng xoá chỉ có một tờ giấy ở giữa phòng.

Hoàng My nhặt tờ giấy lên đọc.

...**Câu đố**...!
...*Sức mạnh*...!
Sau khi cô đọc tờ giấy xong thì tờ giấy biến mất.

Từ trên tường xuất hiện những dây xích quấn lấy tay, chân Hoàng My, kéo cô treo lên tường.

- Chỉ vậy thôi sao.

Cô cười như bông hoa chớm nở với camera trong phòng.

Mỗi khán giả ở đấu trường nhìn qua màn hình cũng ngất ngây với nụ cười đó.

Cô vừa cười xong thì xiềng xích vỡ ra, Hoàng My nhẹ nhàng tiếp đất rồi bước sang căn phòng tiếp theo.

Cái này làm sao làm khó được cô, xiềng xích này được cấu tạo để ngăn chặn sức mạnh lớn khi cố thoát ra khỏi nó.

Chỉ cần cô thả lỏng thì xiềng xích sẽ tự động vỡ thôi.

Sang căn phòng dùng để thi thể lực, vẫn là không gian trắng xoá đó, nhưng còn có thêm cái bàn.

Trên bàn có 2 lọ thuốc lạ kì, có lẽ thể lệ thể lực năm nay là chịu độc rồi.

Từ bé Hoàng My đã được uống liều lượng nhỏ độc mỗi ngày để tập khả năng kháng độc, loại độc này có lẽ sẽ không ảnh hưởng đến cô.

Hoàng My cầm tờ giấy bên cạnh 2 lọ thủy tinh, đọc sơ qua tờ giấy thì cô biết là một trong 2 lọ là chất độc mạnh, lọ còn lại là nước pha màu uống được.

Là bạn của một con nhỏ Độc học gia thì Hoàng My đương nhiên biết lọ nào là lọ độc.

Dù gì lát nữa cũng phải chiến đấu nên vẫn là lấy lọ nước đi.

Hoàng My nhìn qua rồi cầm một lọ lên uống.

Mấy phút sau chẳng có gì xảy ra, cô biết mình đã chọn đúng.

"Bây giờ chúng ta sẽ có 5 phút để nghỉ ngơi, chuẩn bị cho phần thi cuối cùng."
Một chiếc ghế sofa cỡ lớn xuất hiện trong phòng.

Hoàng My ngồi lên trên đó đung đưa chân chờ đợi rồi ngủ luôn.

Trong giấc mơ, dường như cô nhìn thấy một cậu bé có mái tóc trắng đang kéo tay mình đi.

Hoàng My nhìn xuống bàn tay đang nắm tay mình.

Bàn tay non nớt lạnh lạnh bao bọc lấy bàn tay nhỏ bé của cô.

Cậu bé quay mặt lại nhìn cô nở một nụ cười sáng chói.

Bỗng hình ảnh đó vỡ vụn, Hoàng My bật dậy với mồ hôi chảy tong tong trên trán.

Khán giả vốn đang ngắm gương mặt không góc chết khi ngủ của cô mà thấy cô giật mình tỉnh dậy cũng bàn tán xôn xao.

Có lẽ công chúa của bọn họ gặp ác mộng chăng.

Vị hoàng Tử bí ẩn ở phòng số 6 đứng giữa phòng, quay lưng với camera.

Mọi người chỉ thấy bóng lưng của anh.

Hắn ta thật sự rất bí ẩn.

Không ai biết tâm trạng của hắn đang rất hỗn độn.

Thời gian nghỉ ngơi của cô cũng đã kết thúc.

Bức tường kết nối với đấu trường trong căn phòng liền biến mất.

Những người tham gia phải bước ra đấu trường.

Hoàng My nhìn xung quanh, người ra trước cô là người anh trai bí ẩn kia, Có lẽ anh ta đã thực hiện nhiệm vụ rất nhanh.

Lát sau, mấy người còn lại cũng lần lượt bước ra, Đồng Thảo và Thẩm Lan có vẻ vẫn bình thường.

Đồng Thịnh thì có hơi tàn tạ, chắc là đã hiểu lầm phần giải đố và uống nhầm lọ độc đi?
Đồng Thịnh vốn không thể chiến đấu được nữa nên coi như đã bị loại, được khiêng đến dược viện hoàng gia chữa trị.

Lượt thi đấu sẽ là do bốc thăm, mỗi người sẽ dùng ma pháp bóng tối hoặc dụng cụ để lấy lá thăm ở giữa đấu trường.

Sau khi đã rút xong thì kết quả rút thăm có được là:
...Hoàng Long Vs Đồng Thảo...!

...Hoàng My Vs Thẩm Lan...!
Cameral rút trúng lá thăm may mắn, sẽ thi đấu với người thắng cuối cùng trong 2 cặp.

- Không ngờ ta phải đấu với nhau, Briney à?! - Hoàng Long sử dụng mắt kính công nghệ cao của mình nhìn về phía Đồng Thảo.

- Chuyện bình thường thôi mà.

Dù gì đây cũng là năm đầu tiên em đấu với anh, không biết sẽ thế nào? - Đồng Thảo cười cười.

"Thật đúng là định mệnh..." Hoàng My ngồi trên sofa trong căn phòng kia, nghiêng đầu nhìn qua phía đấu trường.

Một căn phòng khác, một cô bé 6 tuổi cũng đang ngồi nhìn trận đấu, thỉnh thoảng liếc qua phía người chị không cùng huyết thống thân yêu.

Hoàng Long vốn sinh ra mang yếu tố công nghệ nên đòn tấn công của anh đa phần là những dãy số chằng chịt khó hiểu.

Với công nghệ thông tin, anh ta có thể dễ dàng nhìn thấy được số liệu đòn tấn công, né tránh, chỉ số sức mạnh và thông minh của đối thủ.

Nhưng những màn hình màu xanh và những con số chằng chịt ấy sẽ thật sự vướng víu và cản trở khi đối thủ tấn công trực diện.

Đồng Thảo thì lại có yếu tố sức mạnh chính là cổ văn tự, ghi nhớ, sao chép và chỉnh sửa.

Cậu ta có thể sử dụng trí thông minh của mình để nhớ những dòng chữ gì gì đó trong những quyển sách về cổ ngữ ngày xưa và ghi nhớ ma thuật của đối thủ và sao chép lại một ma thuật tương đương rồi tạo ra một kiểu ma thuật khác, vì cậu còn nhỏ, chưa thể rèn luyện kĩ khả năng ghi nhớ ma thuật nên chỉ nhớ ma thuật được trong một thời gian ngắn.

Hoàng Long không nhân nhượng em trai mà trực tiếp ra đòn công nghệ của mình.

- Arithmetic Rainbow (Cầu vồng số học)
Một dãy số đầy đủ màu sắc không theo một trình tự nhất định tiến đến lao thẳng vào Đồng Thảo.

Cậu thiếu niên lẩm bẩm đọc cổ thuật rồi nhanh nhẹn né đi.

Cậu ta được bao bọc bởi một quả cầu màu xanh trong như một lớp bảo vệ.

- Trí thông minh em vẫn cao lắm...!- Hoàng Long bấm vài cái vào mắt kính hiện đại của mình.

- Cảm ơn anh quá khen.

- Đồng Thảo búng tay làm nổ bong bóng bảo vệ.

"Tấn công rồi!! Hoàng tử Ladragon dường như không có ý định nhường hoàng tử Briney mà đã ra tấn công rất nhanh và rất nguy hiểm."
- Anh cũng ra tay tàn độc đó.

Em sẽ ghi nhớ! - Đồng Thảo cười âm hiểm.

Đồng Thảo đưa tay lên trán, một vòng tròn ma thuật màu vàng xuất hiện.

- Arithmetic Rainbow! - Đồng Thảo nhảy lùi ra sau.

Ma thuật dãy số cầu vồng của Hoàng Long lại tấn công anh ta.

Hoàng Long có chút sững sờ nhưng cũng nhanh nhẹn gõ màn hình lơ lửng trước mặt tạo ra một lá chắn.

Sau một hồi đánh lộn với chiêu thức giống nhau, Hoàng Long cứ ra chiêu nào là Đồng Thảo copy giống y hệt, còn chế ma pháp của Hoàng Long thành những loại ma pháp tào lao khác nữa.

Đồng Thảo có khả năng sao chép và chỉnh sửa ma pháp của người khác nên đương nhiên có lợi thế hơn Hoàng Long.

Dần dần bấm nhanh để thi triển chiêu thức thì Hoàng Long cũng thấm mệt.

Đồng Thảo liền nhận ra điểm vướng víu của ma pháp của Hoàng Long mà lẩm bẩm cổ ngữ về tấn công tốc độ.

Hoàng Long không kịp ra chiêu thức kìm hãm lại nên rất nhanh bị đánh bại.

"Người chiến thắng của trận đấu đầu tiên của ngày đầu tiên là Hoàng tử Briney.

Mời mọi người nghĩ ngơi một lúc để đợi đến trận đấu tiếp theo của Công chúa Ria và Quận chúa Luna!"
...____________________...!
_________**Góc trò chuyện cùng tác giả**
Thứ bảy, ngày 1 tháng 5 năm 2021
Thời gian đăng: 0 giờ 3 phút
Hôm nay ad còn đi đám cưới người ta nữa.

Đám cưới ngay giờ trưa luôn chứ, chán nản thật sự