Lòng tham thật giống như là một liều thuốc độc, giết chết đi rất nhiều người. Người ta vì tham vọng của bản thân mà không ngại hy sinh bất kì một ai. Kiếp trước, Dương Liên Đình hắn là một kẻ ác độc, mang trong mình lòng tham không đáy, chẳng khác nào là con ác quỷ ở nơi chốn nhân gian, quấy nhiễu nhân dân.
Hắn kiếp trước, vì sai lầm mà ngay cả đến tính mạng của bản thân mình cũng không giữ lại được. Sang kiếp này, thay đổi một cách triệt để, duy nhất có trái tim là không sao thay đổi được. Phải chăng, đó chính là vì yêu? Yêu là đau khổ. Cho nên hắn chỉ dám đứng ở phía xa, theo dõi cho y, cầu mong y được hạnh phúc. Hắn lưu luyến y, nhưng hắn sợ, y sẽ chán ghét hắn, rời bỏ hắn mà đi, cho nên hắn chỉ có thể âm thầm mà dõi theo.
Yêu thương chìm trong đau khổ, cái mùi vị vừa chát lại vừa ngọt ngào ấy khiến hắn như cuồng quay trong men say. Tình là bể khổ, vậy sao cứ phải có tình? Tình là niềm đau, vậy sao cứ mãi bất chấp? Buông bỏ? Không thể nào... Cho đến một ngày, Dương Liên Đình nhận ra, y cũng yêu hắn rất yêu hắn. Hắn hạnh phúc. Có y trong đời, hắn cảm thấy thật ngọt ngào và ấm áp.