Cưng Chiều Vợ Nhỏ

Chương 45:




Áp Ánh Ly cầm lấy máy gọi mini, đi lại khóa trái cánh cửa để tránh người khác đi vào. Cô yên tâm, ngồi trên giường, ngón tay mở máy, từ trong máy phát ra ánh sáng trắng, sau đó hiện lên hình ảnh một người phụ nữ.

Cô gái trong màn hình còn rất trẻ, tầm hai mấy tuổi, tóc mái dài màu đỏ tươi che gọn hai bên gương mặt, đôi mắt sắc sảo màu nâu xám vừa thấy Áp Ánh Ly liền hiện tia vui mừng:

"Chị đi đâu vậy? Em tìm chị hai ngày rồi mà không thấy tin tức."

Áp Ánh Ly mỉm cười, cô ta đưa ngón trỏ chặn miệng mình ra hiệu nhỏ tiếng sau đó cất giọng khàn khàn như thì thầm:

"Chị bị phát hiện rồi, bây giờ chị đang ở Lãnh Gia."

"Cái gì!? Chị bị phát hiện rồi sao? Trước giờ chị làm nhiệm vụ đều rất cẩn thận mà." Áp Ánh Nguyệt thoáng giật mình.

"Lần này là chị khinh nhầm địch rồi nên sơ suất." Áp Ánh Ly mếu máo, cô ta thở dài.

Áp Ánh Nguyệt đưa tay gãi cằm, trầm tư suy nghĩ một hồi lâu, sắc mặt trở nên nghiêm trọng, sau đó cô ấy lên tiếng:

"Lãnh Gia! Có phải Lãnh Triết, tam ca của Cư Phong bang?"

"Đúng là anh ta. Em đang có suy tính gì sao?" Áp Ánh Ly nhíu mày, dường như đã đoán được một phần nào kế hoạch của Áp Ánh Nguyệt.

"Hệ thống an ninh của Lãnh Gia vô cùng nghiêm ngặt, em sẽ thử đột nhập vào hệ thống, tắt camera. Sau đó, chị hãy nhanh chóng lẻn ra ngoài, em sẽ đợi chị ở phía sau biệt thự Lãnh Gia." Áp Ánh Nguyệt ở bên kia màn hình vừa nói vừa gõ mười ngón tay trên bàn phím máy tính.

"Em định khi nào hành động?" Áp Ánh Ly lại hỏi tiếp.

Áp Ánh Nguyệt dừng động tác, cô ấy bất động một vài giây rồi ngước nhìn Áp Ánh Ly, trả lời một cách dứt khoát:

"Mười hai giờ đêm nay, em sẽ hành động."

"Mười hai giờ?"

"Em nghe được tối nay Lãnh Triết không có ở nhà. Đây là cơ hội tốt để chúng ta ra tay."

Áp Ánh Ly cắn chặt môi dưới, cô hơi do dự, chỉ có tối nay là cơ hội tốt nhất nhưng trong lòng một phần cũng rất lo lắng cho vết thương của Lãnh Triết. Cô ấy tặc lưỡi một cái, mắt đảo qua đảo lại, suy nghĩ một lúc Áp Ánh Ly mới đi đến quyết định cuối cùng:

"Được rồi, mười hai giờ."

"Chị cứ cư xử bình thường, đừng để bị phát hiện. Đêm nay em sẽ đột nhập vào máy tính Lãnh Gia, sau đó chị hãy trốn ra phía sau biệt thự. Em sẽ đợi chị ở đấy."

"Em yên tâm. Chị là Chớp mà, không dễ bị người khác phát hiện đâu."

Áp Ánh Nguyệt nghe xong liền bĩu môi trêu chọc Áp Ánh Ly:

"Ừm không phát hiện đâu mà giờ chị bị nhốt ở Lãnh Gia."

"Đây là trường...trường hợp đặc biệt!" Áp Ánh Ly lúng túng, liền nhìn sang chỗ khác, miệng lắp bắp.

Áp Ánh Nguyệt thấy thế, hả hê cười:

"Thôi không chọc chị nữa. Chị chuẩn bị đi, sắp tới giờ rồi đó."

"Chị biết rồi." Áp Ánh Ly nhấn nút, ánh sáng vụt tắt.

Cô ấy vội vàng giấu máy gọi mini, sau đó vẫn sinh hoạt như bình thường đến mười một giờ đêm thì tắt đèn đi ngủ. Hai tên đàn em của Lãnh Triết đứng canh gác ở ngoài phòng thì không một chút nghi ngờ, bọn họ còn nghĩ an ninh ở đây rất chặt chẽ nên Áp Ánh Ly không thể nào trốn thoát.

Áp Ánh Ly không biết đây có phải là quyết định đúng đắn nhưng cô không còn cách nào khác, chỉ có đêm nay thôi, với lại Lãnh Triết là tam ca Cư Phong bang, bên cạnh biết bao nhiêu đàn em bảo vệ, anh ta còn có bác sĩ Lý và quản gia chăm sóc.

Không có cô chắc không sao đâu!