Cưng Chiều Vợ Nhỏ

Chương 2:




Giờ ra chơi.

Nhã Nhi đi vệ sinh lâu như vậy chưa về lớp. Cảm thấy không yên tâm, cô quyết định đi tìm. Đi tới nhà vệ sinh cô nghe có tiếng cãi nhau, một người con gái tóc vàng dài ngang lưng, khuôn mặt xinh đẹp cùng hai người con gái khác đang dạy dỗ cô gái kia.

Cảm thấy hình dáng cô gái bị bắt nạt kia rất quen, cô cố mở to mắt nhìn rõ hơn.

Hả! Nhã Nhi!

Cô gái tóc vàng khuôn mặt giận dữ lên tiếng:

"Mày dám dụ dỗ anh Hàm Luân à?"

"Mình không có! Là anh ấy tán mình trước!"

"Mày dụ dỗ anh ấy!" Bạn nữ kế bên bạn tóc vàng nói thêm vào, tay hất vai Nhã Nhi khiến cô ấy ngã ra sau, lưng đập mạnh vào bức tường.

"Tao cấm mày đến gần Hàm Luân của tao! Nghe rõ chưa!? Con tiện nhân!" Cô ta đưa tay định tát Nhã Nhi, cô thấy thế liền xông ra chụp lấy tay cô ta hất mạnh khiến cô ta ngã.

"Mày là ai mà dám xen vào chuyện của tao!?" Cô gái tóc vàng giận dữ la lớn.

"Tôi là ai không cần cô biết!" Cô dùng ánh mắt sắc lạnh nhìn cô ta.

"Mày..." Cô ta dơ tay định tát cô nhưng cô né kịp, cô ả tức giận quát lớn:

"Mày biết tao là ai không? Tao là tiểu thư Hà Nhu, ba tao quen biết rất nhiều người trong giới giang hồ! Biết điều mau tránh ra!"

Cô ta đứng hai tay khoanh trước ngực, mặt hống hách.

"Haha... Tiểu thư Hà sao?" Cô nói với giọng giễu cợt.

Cô ả bị chọc cho tức điên, kêu đồng bọn xông vào đánh cô nhưng...

Cô là ai chứ? Cô là con nuôi của Chu Minh Hào, từ nhỏ cô đã được ba cho luyện võ để phòng thân, đối với cô nhiêu đây chỉ là chuyện nhỏ. Cô nhếch miệng khinh bỉ, dùng vài cước đánh ngã bọn họ. Cô chỉ thẳng tay vào mặt bọn họ:

"Cô dám động tới bạn tôi, lần sau tôi sẽ không nhẹ tay đâu!"

"Mày... Mày là ai?" Cô ta run sợ nhìn cô.

"Tôi là Chu Như Uyên!" Cô nhấn mạnh rồi đỡ Nhã Nhi rời khỏi.

Chu... Chu Như Uyên, con gái Chu Minh Hào!? Thôi xong cô ta đắc tội với ai lại đi đắc tội với con gái của một trong bốn lão đại của thành phố A. Khuôn mặt cô ta trắng bệch, cả người run sợ ngồi phịch xuống đất.

\-\-\-\-\-\-\-\-

Chu Như Uyên đưa Nhã Nhi về Chu Gia, cô lấy thuốc thoa cho Nhã Nhi:

"Nhã Nhi! Tớ nói cậu sau này tránh xa tên Hàm Luân đó ra đi."

"Nhưng cậu ấy tán tỉnh tớ, cậu biết tớ thích cậu ấy hai năm rồi mà."

"Nhã Nhi ơi! Cậu biết là tên đó nổi tiếng sát gái mà. Ai mà hắn chả tán tỉnh, cậu đừng ngu muội nữa." Cô băng lại vết thương cho Nhã Nhi.

Cô gái kia cũng ác thật lại dùng móng cào xước mặt Nhã Nhi.

Cô nhìn ra cửa sổ thấy trời đã tối, hơn sáu giờ rồi. Cô không yên tâm để Nhã Nhi về một mình nên đi xuống nhà định kêu tài xế, vừa hay Chu Minh Hào về tới biệt thự nên cô nhờ anh chở Nhã Nhi về nhà.