Cự Tinh Chi Danh Khí Lô Đỉnh

Chương 41




CHƯƠNG 41

Một hồi phong ba trôi qua, Lạc Khâu Bạch thay đổi cục diện, tuy rằng hắn chiếm được tin tưởng của công ty cùng hợp đồng phát ngôn hơn 1000 vạn của Kỳ gia, nhưng không phải chỉ được khen ngợi không mà trên mạng cũng không thiếu người hoài nghi hắn, thậm chí vẫn chỉ trỏ quan hệ của hắn với Kỳ Phong

“Cũng không phải vận may trên trời rớt xuống, chiêu số nổi danh của Lạc Khâu Bạch thuận lợi như vậy, chỗ dựa sau lưng không phải Kỳ Phong, cũng nhất định là người khác.”

“Nói miệng suông không có bằng chứng không được đâu, đến lúc đó chiếu phim sẽ biết được hắn rốt cuộc có lợi hại như vậy hay không.”



Ngôn luận như vậy tràn ngập internet, liên tục nhiều tuần đều không có biến mất, về “Tân nhân thần bí”trong Tinh Huy tranh luận càng lúc càng lớn, có người tràn ngập chờ mong với hắn, có người thì cười nhạt, mặc kệ thanh danh của hắn tốt hay xấu, tất cả mọi người không phải không thừa nhận, bọn họ đích xác hứng thú với Lạc Khâu Bạch, đều chờ phim của hắn ra.

Đối với một tân nhân vừa mới khởi sắc mà nói, không thể nghi ngờ là một bắt đầu rất tốt, dốc sức trong giới giải trí, hiện giờ mặc kệ Lạc Khâu Bạch có thực lực hay không, ít nhất hắn hấp dẫn nhiều ánh mắt, hơn nữa còn là người phát ngôn mà Kỳ gia chỉ định, bối cảnh như vậy, không ít thương nhân cùng nhà quảng cáo chú ý, sôi nổi vươn ra cành ô liu với hắn, đều muốn có quan hệ dễ dàng với Kỳ gia.

Trong lúc nhất thời, giá trị con người của Lạc Khâu Bạch tăng lên, Trịnh Hoài Giang càng bắt lấy cơ hội cho hắn đóng vài kịch bản, mỗi ngày chạy đôn chạy đáo đến phim trườngvới một số công việc khác, đối với Lạc Khâu Bạch lười nhác đúng thật là một thách thức không nhỏ, khổ không thể tả, nhưng làm cho hắn đau đầu không phải cái này, mà là thời gian gần đây thân thể của mình biến hóa.

Nhắc tới điều này, từ sau hôm scandal được sáng tỏ, Lạc Khâu Bạch vốn được rửa sạch oan khuất đánh người, thoát khỏi ác danh”Quan hệ không chính đáng” với Kỳ Phong, đây đối với hai người mà nói đúng là chuyện vui.

Chính là Kỳ Phong ngày ấy từ bên ngoài về vẻ mặt không vui, oán giận Lạc Khâu Bạch không nguyện ý cùng y công khai quan hệ, còn nói cái gì “Em căn bản không xem người chồng là anh để vào mắt””Em phải thực hiện nghĩa vụ của thê tử bồi thường anh” mê sảng không biết xấu hổ, không phân trần, làm hắn cả đêm, Phong Phong béo trên bụng đều run rẩy, cả đêm miêu miêu miêu không ngừng.

Lạc Khâu Bạch bị làm chân đều mềm nhũn, cuối cùng cũng không biết mơ hồ nói nói khùng điên gì, đến khi đại điểu quái phun trào một lần cuối cùng, y trầm giọng nói, “Rõ ràng kêu ở trong phòng, Tiểu Bạch lại kêu ở ngoài phòng, hai người sao kêu lớn tới vậy?”

Một câu thô tục không biết xấu hổ, trực tiếp kích thích Lạc Khâu Bạch, lửa nóng trong thân thể dâng lên, hắn từ trong ra ngoài đều rất nóng, trong cơ thể mạc danh kỳ diệu trào ra sóng nhiệt, toàn thân nóng bỏng, ngửa đầu nhìn người phía trước đang chảy mồ hôi, bắt đầu phát run, gia hỏa vừa mới mềm xuống, liền đứng lên…

Phản ứngliên tục như vậy, chưa bao giờ có, sau đó Lạc Khâu Bạch nghĩ tới liền xấu hổ và giận dữ, đại điểu quái không biết xấu hổ, vốn hắn cho rằng phản ứng của thân thể là bình thường, nhưng hắn lại phát hiện không ổn.

Thời gian gần đây, hắn chỉ cần thấy Kỳ Phong thì toàn thân nóng lên, đỏ mặt tía tai, nếu lúc này đại điểu quái tùy tiện bính hắn một chút, hắn lập tức có phản ứng, như uống xuân dược.

Tỷ như hiện tại, cửa sổ ngoài phòng ngủ đã sáng, Lạc Khâu Bạch mở mắt nhập nhèm, phát hiện mình đang nằm trên giường lớn trong nhà, trên vai dựa vào một người đầu tóc đen tuyền, một đôi tay rắn chắc hữu lực siết chặt thắt lưng hắn, chủ nhân đôi tay còn đang buồn ngủ, cặp mắt thường ngày lãnh ngạnh một khi đóng lại liền lộ ra ôn hòa, lông mi theo hô hấp phập phồng, nam nhân vào giờ khắc này có vẻ dị thường anh tuấn, còn mang theo một tia trẻ con khó phát giác.

Lạc Khâu Bạch chớp chớp đôi mắt, thân thể bắt đầu nóng lên, thật sự không ổn, rất không ổn …

Thật cẩn thận xốc lên chăn, trong ổ chăn hai người tứ chi giao triền, tình cảnh như thế Lạc Khâu Bạch đều không nhớ rõ, từ sáng tới tối hắn đều an an tĩnh tĩnh nằm ở vị trí của mình, nhưng sáng sớm hôm sau sẽ phát hiện bị ôm vào trong ngực nam nhân, lần nào cũng vậy, không một lần ngoại lệ.

Đối với cái này, Lạc Khâu Bạch cùng nam nhân kháng nghị, “Anh có thể mỗi ngày đừng giống như bạch tuộchay không?”

Trả lời hắn chính là Kỳ Phong xem thường không buông ra, giống như cánh tay sắt.

Mà giờ khắc này, Kỳ Phong ôm thắt lưng hắn, bởi vì đang ngủ, cánh tay trầm tĩnh lại, cánh tay vừa vặn đụng đến phía trước của Lạc Khâu Bạch, nam căn thẳng tắp xinh đẹp vừa lúc dán vào da thịt y, đỉnh còn dính chất lỏng trong suốt, dính ướt cánh tay Kỳ Phong, nhan sắc tiên diễm tôn lên làn da màu mật ong của Kỳ Phong, có vẻ phá lệ mất thể diện.

Lạc Khâu Bạch mãnh liệt buông chăn xuống, hít một hơi thật sâu.

Lại tới nữa… Thời gian gần đây rốt cuộc là như thế nào khiến cho chỉ cần đụng tới đại điểu quái một chút liền sẽ biến thành như vậy, hắn… Không phải hắn phải trở nên *** đãng chứ?

Nghĩ đến đây, Lạc Khâu Bạch mặt càng đỏ hơn, ngừng thở, thật cẩn thận nâng lên cánh tay Kỳ Phong, cọ xuống ga giường, mông cũng uốn éo dịch ra bên ngoài, cách xa nam nhân nguy hiểm này một chút.

Nhưng ai biết cửa đột nhiên truyền đến thanh âm, Phong Phong “Miêu nha” một tiếng, giọng rất vang dội a.

Kỳ Phong bị đánh thức, cau mày mở to mắt, lúc này nửa thân mình Lạc Khâu Bạch đã dịch xuống giường, vừa nhìn thấy y tỉnh, da đầu tê rần, cả người cũng không dám cử động nữa.

“Anh… Anh tỉnh a, ha, ha.”

Lạc Khâu Bạch hỏi một tiếng, tận lực che dấu nam căn phía trước có phản ứng, nói, “Cái kia… Anh tiếp tục ngủ, Phong Phong đói bụng, em đi làm đồ ăn cho nó.”

Nói xong hắn khom lưng xuống đắp chăn cho Kỳ Phong, trong lòng một mực yên lặng niệm”A di đà phật”, mong Kỳ Phong nhanh ngủ tiếp.

Nhưng ai biết Kỳ Phong một phen nắm lấy cổ tay của hắn, sắc mặt cực độ không vui, “Em sáng sớm xoay mông với anh làm gì?”

Trời đất chứng giám, tôi cũng không có xoay mông với anh.

Lạc Khâu Bạch ở trong lòng khinh thường, lại sợ Kỳ Phong phát hiện phía trước hắn có phản ứng, cười gượng vài tiếng nói, “Em đang mắc vệ sinh, anh đừng đụng em, em đi một chút rồi ra liền.”

Nói xong hắn rút ra cánh tay của mình, cảm thấy bị Kỳ Phong nắm chặt làn da như là bị phỏng, lúc này còn nóng bừng.

Thật sự là rất không xong … Ai có thể nói cho hắn biết vì cái gì làm một lần, hắn lại đột nhiên biến thành ấm nước!

Luống cuống tay chân xốc lên chăn, hắn cong thắt lưng che bụng chạy, Kỳ Phong lại ngồi xuống, ở sau lưng kéo hắn lại đây, than mặt nhìn hắn từ đầu tới đuôi, cau mày nói, “Mặt của em sao hồng như vậy? Có phải ngày hôm qua quay phim bị cảm lạnh không?”

Nói xong y đưa tay liền muốn sở đầu Lạc Khâu Bạch, Lạc Khâu Bạch nhanh chóng lui về phía sau một bước, “Ai đừng đừng!”

“Em không cảm lạnh, liền… Liền thật sự là mắc vệ sinh, sắp nghẹn rồi, anh đừng ngăn em, emsắp đái dầm rồi.”

Hắn biết Kỳ Phong có tính khiết phích, cố ý nói lời như thế làm Kỳ Phong cách mình xa một chút, quả nhiên sắc mặt Kỳ Phong càng thối, vẻ mặt ghét bỏ nhìn hắn một cái.

Lạc Khâu Bạch ở trong lòng mừng thầm, đang chuẩn bị đi vào phòng vệ sinh, Kỳ Phong lại xốc lên chăn, không kiên nhẫn nói, “Anh cũng đi.”

Đại ca, tôi đi DIY (tự sướng) a, anh đi theo tôilàm sao làm!

Lạc Khâu Bạch nhất thời cứng đờ, Kỳ Phong đã từ trên giường đi xuống, hai người đều có thói quen ngủ trần, lúc này y đứng ở bên giường, thân thể cao lớn rắn chắc hoàn toàn loã lồ đi ra, cơ bụng tung hoành cùng đại gia hỏakích cỡ khả quan còn chưa có ngẩng đầu lộ ra, nháy mắt chọc mù ánh mắt Lạc Khâu Bạch, tiếp thân thể hắn càng nóng, mặt giống như sung huyết đổ mồ hôi.

Kỳ Phong nhìn hắn sắc mặt cổ quái, lại vẫn luôn che đằng trước, nhịn không được đè lại tay hắn, Lạc Khâu Bạch còn chưa kịp phản ứng, thấy được gia hỏa phía dưới kia đã đứng nghiêm.

Trong lúc nhất thời, trong phòng an tĩnh lạ thường.

Lỗ tai Kỳ Phong đỏ bừng, nóng nảy nói, “Em quả thực… Quả thực không biết xấu hổ! Buổi sáng đã đứng lên làm cái gì?”

Lạc Khâu Bạch thực vô tội, hắn còn muốn hỏi vì cái gì vừa nhìn thấy Kỳ Phong liền biến thành như vậy, trong lòng có chút không cam lòng, nhịn không được cãi lại, “Đây là phản ứng bình thường của nam nhân buổi sáng, anh bất lực hơn hai mươi năm, đương nhiên không cách nào lĩnh hội.”

“… Em nói ai bất lực?” Kỳ Phong mặt nháy mắt lạnh xuống dưới, tới gần một bước, khóe miệng mang theo châm chọc, “Ân?”

Nháy mắt khoảng cách được kéo gần, làmtoàn thân Lạc Khâu Bạch không khống chế được nóng bừng, nam nhân tựa như nổi lên hỏa khí, chỉ cần tới gần sẽ cảm thấy nguy hiểm, sẽ bị y giết chết.

Ho khan hai tiếng, hắn lui về phía sau một bước, kéo dài thanh âm nói, “Cái này… Kỳ thật, ý của em là nói…”

Lúc này không chạy liền mẹ nó là ngốc tử!

Lạc Khâu Bạch ở trong lòng la hét, bắt lấy cơ hội chạy ra ngoài, một bàn tay đột nhiên ngăn lại hắn, đem hắn vứt đến trên giường, thân thể tinh tráng hữu lực mãnh liệt áp đi lên, ngăn chặn Lạc Khâu Bạch.

Da thịt dán vào, làm da đầu run lên, Kỳ Phong đè lại cằm hắn, hôn xuống dưới, một bàn tay đi xuống nhu lộng nam căn đang cứng lên của Lạc Khâu Bạch.

Toàn thân Lạc Khâu Bạch đều bị làm bỏng, nhiệt khí nóng bỏng từ tứ chi toàn thân dũng mãnh tiến ra, trào ra kêu gào, khớp xương vang răng rắc, tựa như cái chìa khóa đang mở ra ổ khóa.

“Ngô… Anh, anh buông ra!” Lạc Khâu Bạch bị loại cảm giác này dọa đến, hắn phải cách xa Kỳ Phong.

Chính là Kỳ Phong lại căn bản không buông tay, tự tôn của nam nhân bị xúc phạm cực độ nóng nảy, thanh âm khàn khàn của phù dung câu, khí quan phía trước chậm rãi đứng lên.

Mộtngười chồng đều không có cách nào chịu đựng bị thê tử cười nhạo bất lực ở trên giường, mà thê tử của y dục cầu bất mãn, lại tình nguyện tự mình giải quyết trong phòng vệ sinh, cũng không nguyện ý tìm người bên cạnh, loại nhục nhã này quả thực không cách nào nhẫn nhịn.

Kỳ Phong quyết định lấy lại phong độ, cúi đầu hung ác hôn môi Lạc Khâu Bạch, động phần eo, không ngừng mà chống đối về phía trước, hai cây gậy đã cứng rắn nóng lên chạm vào nhau, ma sát, nóng lên, chất lỏng dinh dính phát ra làm người ta mặt đỏ tai hồng, Lạc Khâu Bạch toàn thân nóng chảy, cố tình chống cự tiến công của Kỳ Phong.

Đây là nơi hắn sợ hãi, bởi vì nếu về sau thân thể hắn biến thành cái dạng này, hắn phát hiện mình càng ngày càng không thể ngăn cản Kỳ Phong đòi lấy, chỉ cần nam nhân này kháo đi lên, hắn bắt đầu hai chân như nhũn ra, trong đầu óc mạc danh kỳ diệu hiện ra hình ảnh khó coi, dẫn tới hắn toàn thân run rẩy, da đầu hung phấn run lên.

“Được, được rồi … Đừng nhéo, nhanh lên!”

Lạc Khâu Bạch triệt để đầu hàng, đung đưa thắt lưng, thanh âm của hắn như bọc một tầng hơi nước, làm xương cốt tê tái, Kỳ Phong trên tay cứng lại, lúc Lạc Khâu Bạch thét lên kinh hãi, động thân về phía trước, y cắn răng nói, “Anh có bất lực không, ân?”

Thịt heotiến sâu vào, nhiệt độ thân thể cơ hồ đã sôi, hắn cảm giác tóc gáy toàn thân mìnhdựng đứng lên.

Loại phản ứng *** đãng này, làm Lạc Khâu Bạch cảm thấy dị thường mất thể diện, hắn không muốn thừa nhận mình đích xác càng ngày càng *** đãng, chỉ có thể không ngừng lắc đầu.

“Đừng nhéo… Kỳ Phong… Con mẹ nó anhbuông ra, buông tay!”

Hắn cực lực muốn cách xa nam nhân một chút, nhưng Kỳ Phong tựa như một đỉnh núi, vững vàng ngăn chặn hắn, không động đậy, “Anh còn chưa chứng minh mình có cứng hay không, sao có thể tùy tiện buông tay, em lẳng lơ như vậy, anh muốn hảo hảo biểu hiện.”

Nói xong động tác của y càng lúc càng nhanh, hai cây thịt nghiền áp cho nhau, Lạc Khâu Bạch ngửa cổ lên phát ra một tiếng kêu rên, toàn thân đều phiếm hồng.

Nghe được thanh âm của hắn, hô hấp của Kỳ Phong càng thêm ồ ồ, nắm chặt nam căn hai người, mạnh mẽ xoa nắn, trán hai người chạm nhau, lúc lên cao trào, Kỳ Phong mạnh mẽ hôn môi Lạc Khâu Bạch, thanh âm nức nở bị ngăn chặn, hai người đồng thời bắn ra…

Nhìn dịch thể trên tay, lỗ tai Kỳ Phong phiếm hồng, nghiến răng, khẩu khí như đang làm nũng oán giận, “Anh thật sự chịu dủ em rồi, em dùng tất cả các biện pháp câu dẫn anh!”, tiếp cầm ngón tay ướt sũng tham tiến vào trong thân thể Lạc Khâu Bạch.

Y vốn thông cảm thê tử gần đây vội vàng làm việc, thật vất vả mấy ngày nay, cho nên mới chịu đựng không bính hắn, kết quả thê tử của y nhịn không được, vậy y còn do dự cái gì?

Lại một ngón tay đi vào, thân thể của phù dung câu sốt cao, tựa hồ kêu gọi kí chủ, Lạc Khâu Bạch bị phản ứng thân thể của mình dọa đến, ở trên giường né đi, vắt hết óc nghĩ rốt cuộc làm sao để tránh được một kiếp này, mà lúc này, Kỳ Phong lại càng hung hăng, tiến thương súng vào…

Lúctiến vào, Lạc Khâu Bạch ở trong lòng ai kêu một tiếng, hoàn hoàn… Thao, hắn tại sao có thể trở nên đê tiện như vậy?

Mà đúng lúc này, tiếng chuông cửa đột nhiên vang lên, hai người đồng thời cứng đờ, lúc này là ai đến?

Tiếng chuông cửa liên tục vang, Kỳ Phong mặt hắc giống đáy nồi, “Mặc kệ!”

Nói xong muốn tiếp tục, Lạc Khâu Bạch nhanh chóng ngăn trở, “Chờ đã, đợi lát nữa đi! Chỗ này không có nhiều người, nói không chừng là chuyện gấp gáp, anh mau đi xem một chút.”

Kỳ Phong gắt gao cau mày, tiếng chuông cửa làm cho sắc mặt y phi thường kém, ở cửaPhong Phong béo nghe được thanh âm kêu to lợi hại hơn, trong lúc nhất thời gà bay chó sủa.

Ai vô duyên như vậy lúc này đi gõ cửa?

Kỳ Phong đứng dậy xuống giường, không vui phủ thêm quần áo, đi ra ngoài, Lạc Khâu Bạch thở phào một hơi, xông vào nhà vệ sinh.

Lúc này, Kỳ Phong đã xuống dưới lầu, thích thú bị người khác phá hỏng, ánh mắt của y sắc bén muốn đâm chết người.

Mở ra cửa phòng, quản giaở nhà cũ đứng ở cửa, vừa nhìn thấy Kỳ Phong đi ra, cung kính mà kêu một tiếng, “Thiếu gia.”

Nhìn thấy người tới, Kỳ Phong sắc mặt cũng không có một tia chuyển biến tốt đẹp, lạnh như băng mở miệng hỏi, “Ông tới làm gì?”

Quản gia cúc cung hành lễ, gằn từng tiếng nói, “Lão gia hôm nay cố ý để cho tôi tới thỉnh thiếu gia về nhà cũ một chuyến, lão gia có chuyện quan trọng muốn thương lượng với ngài.”

Quản gia mặc dù là người hầu, nhưng đi theo Kỳ lão gia nhiều năm, trong Kỳ gia địa vị cũng không nhỏ, hiện giờ Kỳ lão gia không gọi điện thoại kêu Kỳ Phong trở về, ngược lại phái lão quản gia này đến thỉnh người, có thể thấy được lần này sự việc rất quan trọng.

Kỳ Phong đương nhiên cũng hiểu được đạo lý này, trong lúc nhất thời nhíu mày, “Có chuyện gì không thể nói trong điện thoại? Ông trở về nói cho ông nội, tôi gần đây rất bận, qua một thời gian nữa sẽ trở về thăm ông.”

Nói xong y muốn đóng cửa, quản gia lại gọi, “Thiếu gia, ngài đã hơn một tháng không về nhà cũ , lão gia bị bệnh, ông ấy… Rất nhớ ngài.”

Thốt ra lời này, Kỳ Phong sắc mặt biến đổi, tay cầm cửa run run, thân hình không cử động.

Lạc Khâu Bạch tắm xong đi ra, sốt cao rốt cục rút đi, ngồi ở trên ghế một bên lau tóc, một bên thở ra.

May mắn mới vừa rồi không có làm đến bước cuối cùng, hắn bây giờ còn không hiểu được vì cái gì chỉ cần tới gần đại điểu quái, cả người nóng lên chân nhuyễn, lúc này nếu muốn làm nữa, hắn thật không biết thân thể mình còn có thể đột phá phản ứng vô liêm sỉ hay không, may mắn…

Lúc này cửa phòng đẩy ra, Kỳ Phong mặt không đổi sắc đi đến, Lạc Khâu Bạch vừa thấy y, trên mặt lại đỏ ửng, khụ một tiếng hỏi, “Vừa rồi là ai đến?”

“Quản gia nhà cũ.” Kỳ Phong đi qua giúp hắn lau tóc, “Ông ta nói lão gia bị bệnh, kêu anh hôm nay trở về nhìn xem.”

Lạc Khâu Bạch thoáng kinh ngạc, vừa định trả lời, di động để ở một bên đột nhiên vang lên, cầm điện thoại lên.

Trong ống nghe, thanh âm của Trịnh Hoài Giang truyền đến, “Cậu hôm nay kết thúc nghỉ ngơi, hiện tại thu thập hành lý, hai giờ sau có mặt ở sân bay.”

Lạc Khâu Bạch sửng sốt một chút, không kịp phản ứng là xảy ra chuyện gì, “Lúc này đột nhiên kêu tôiđến sân bay làm gì?”

“《 Tà dương ca 》quay đã hơn phân nửa, hôm nay phải đi Y thành chọn cảnh, cậu nhanh thu thập một chút, không được đến trễ, máy bay không chờ đâu.”

Điện thoại cúp, Lạc Khâu Bạch bất đắc dĩ cười cười, “Làm thế nào đây, lần này không cách nào cùng anh về nhà …”

Lạc Khâu Bạch đi theo đoàn phim lên máy bay, Kỳ Phong không có cách nào quang minh chính đại đi theo, thay đổi một chiếc xe không thu hút, chỉ có thể đưa người đến cửa sân bay.

Lúc xuống xe, Kỳ Phong vẫn bởi vì mới vừa rồi không có làm xong chuyện cứ thấy canh cánh trong lòng, lúc Lạc Khâu Bạch lấy hành lý xuống xe, y đi theo đồng thời mở cửa xe ra.

Vòng qua cốp xe, y nắm lấy tay Lạc Khâu Bạch, than mặt không nói lời nào, không hề chớp mắt nhìn Lạc Khâu Bạch.

Hai đại nam nhân, vẫn là hai nam chính trong scandal gần đây, ở cửa sân bay đông người, nắm tay, thấy thế nào đều làm cho người ta tò mò.

Bởi vì Kỳ Phong tới gần, thân thể Lạc Khâu Bạch lại bắt đầu xôn xao đứng lên, hắn đè thấp mũ cùng kính râm, nhịn không được cười nói, “Được rồi, em vài ngày nữa sẽ về, chúng ta còn như vậy, sẽ thành đầu đề cho báo ngày mai.”

Kỳ Phong từ trong xoang mũi phát ra một tiếng hừ lạnh, vẫn không buông tay, nhìn thoáng qua thê tử mặt mày vui vẻ, y lãnh đạm mở miệng, “Em cũng không có gì muốn nói với anh sao?”

Nhiều ngày như vậy đều phải không thấy được, làm thê tử biểu hiện hiền lành tri kỷ đều của em ở chỗ nào? Làm chồng anh đã ám chỉ cho em nhiều như vậy, chẳng lẽ em không nói nổi một câu “Em không nỡ rời xaanh” sao! ?

Vẻ mặt của y rất cổ quái, ánh mắt nửa híp hiện ra tâm tình cực kỳ không vui, nhưng khóe miệng lại gắt gao mím lại, có vẻ dị thường lãnh ngạnh.

Nhưng Lạc Khâu Bạch biết nam nhân này đang chờ mong cái gì, mới có thể lơ đãng toát ra vẻ mặt.

Không nín được nở nụ cười một chút, hắn đưa tay nhìn đồng hồ, đùa y, “A, em nhớ ra rồi, đồ ăn cho mèo Phong Phong đã hết, anh phải nhớ kỹ mua cho nó, buổi sáng em đã cho nó ăn, không cần cho nó ăn cái gì nữa, khi trở về em muốn kiểm tra cân nặng của tiểu tử kia, nó thật sự rất béo.”

Quả nhiên lời này vừa nói ra, Kỳ Phong mặt đen, “Con mèo béo ngốc kia thành như vậy cũng là tại em, con hư tại mẹ.”

Lạc Khâu Bạch ha ha mỉm cười, đánh giá mọi nơi một chút, tiếp nhéo một chút lỗ tai y, “Cút đi, rõ ràng là cha không dạy con! Lão tử là nam.”

Lúc này, điện thoại thúc giục của Trịnh Hoài Giang lại reo lên, Lạc Khâu Bạch giả vờ kinh hoảng “A” một tiếng, nói một câu “Sắp muộn rồi, có việc điện thoại đi” tiếp xách hành lý muốn đi vào trong, Kỳ Phong từ phía sau hung hăng mà kéo hắn về, lần này cảm xúc rõ ràng càng nóng nảy, “Đến trễ thì đến trễ, em trả tiền máy bay là được!”

Vé máy bay thực quý biết không…

Lạc Khâu Bạch bĩu môi, nhìn sắc mặt thối đến biến thành màu đen của Kỳ Phong, nở nụ cười, như là đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, đưa tay tháo xuống khăn quàng cổ, choàng lên cổ Kỳ Phong, đầu hai người vô cùng gần.

Giờ khắc này, Kỳ Phong cảm thấy có cái gì ấm áp phun tại chóp mũi, ngay sau đó môi Lạc Khâu Bạch dán lên.

Nụ hôn chuồn chuồn lướt nướchơi lướt qua, nụ hôn ngắn ngủi, môi chia lìa, Kỳ Phong thậm chí cảm thấy đây như một giấc mơ. W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.c.o.m

Khi khăn quàng cổ rơi xuống, hai người vẫn đứng đối diện nhau, giống như vừa rồi hết thảy đều không có phát sinh.

Lạc Khâu Bạch trừng mắt nhìn Kỳ Phong, tiếp ômy một chút, người bên ngoài vừa thấy chính là huynh đệ chia lìa ôm nhau, mặt của hắn lại bởi vì tới gần nam nhân mà quỷ dị nóng lên, thiên hồi bách chuyển, thanh âm hơi hơi khàn khàn vang lên, hắn nói, “Kỳ Phong, anh phải nhớ em đó.”

Hai người tách ra, Kỳ Phong toàn thân cứng ngắc giống tảng đá, Lạc Khâu Bạch nhẹ giọng nói “Anh nhớ em thì khi em đến nơi, ngàn vạn lần đừng đến trường quay, nếu như bị người ta bắt gặp được, em liền… Bắt anh hỏi”, nói xong hắn hi hi ha ha cầm lấy hành lý, lúc Kỳ Phong còn không có kịp phản ứng, nhanh như chớp xông vào đại sảnh sân bay, miệng còn la hét “Ngọa tào xong đời! Lần này đến muộn, nhất định sẽ bị Diêm vương gia mắng chết!!”

Nhìn bóng dáng như gió thổi của Lạc Khâu Bạch, Kỳ Phong không động, than mặt, khăn quàng cổ màu đen trên cổ bị gió thổi bay, làm lỗ tai xích hồng càng thêm chói mắt.

Nửa ngày, y phục hồi lại tinh thần, nóng nảy thầm mắng một tiếng: Em không cho anh đi, anh sẽ không đi sao? Câu dẫn anh như vậy, xem anh đến lúc đó X chết em!

Lời của editor: Hường phấn quá độ!