Cự Long Thức Tỉnh

Chương 1093: Tuyệt đối không phải là mơ.  




Trong thời gian này ngay cả nhà họ Lương cũng phái người tới hợp tác với Lục Hi, bảo anh trở thành tay đua của nhà họ Lương, nhưng lại bị anh từ chối.



Lưu Diệu nhìn theo, suy nghĩ liều mạng trong lòng ngày càng dày đặc.





Bản thân hắn chính là một tên xuất thân từ cờ bạc, tâm lý cờ bạc luôn ăn sâu trong lòng hắn, ở đây chỉ cần đạt được hạng ba liền có mấy trăm triệu, mà giành hạng nhất, vậy thì càng tuyệt vời, có thêm được khoảng mấy triệu tiền thưởng.



Nếu đặt cược thì sẽ kiếm được khoản tiền lớn, trong một đêm trở thành đại gia chục tỷ, tuyệt đối không phải là mơ.



Chiều hôm đó, đám người Lục Hi quay lại doanh trại chuẩn bị bắt đầu cuộc đua Rally, Lưu Diệu dẫn theo đám người Lục Hi, mặt hắn đầy nghiêm túc nói: “Người anh em, hãy cho tôi một câu trả lời, đối với cuộc thi lần này, bản thân cậu cảm thấy có thể giành được hạng bao nhiêu?”



Lục Hi thấy vậy, anh cười nhạt nói: “Trải qua mấy ngày quan sát, tôi cảm thấy giành được hạng hai hạng ba cũng không có chút vấn đề gì, nếu may mắn, hạng nhất không phải vấn đề gì khó”.



Tất cả mọi chuyện đều có một đạo lý, muốn thành công bạn không những phải có nỗ lực, mà còn phải có đủ may mắn, trong các giải đua xe, thực lực bạn có, nhưng giữa đường xe hỏng, vậy cũng hết cách, đây chính là số mệnh, do bạn bất hạnh mà thôi.



Nhưng ngược lại,



Nếu bạn có đủ may mắn, dù thực lực hơi yếu, vốn dĩ có thể giành được hạng hai, nhưng người hạng nhất xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vậy đương nhiên bạn sẽ trở thành hạng nhất, cho nên nói may mắn cũng là một phương diện rất lớn, Lục Hi nói lời này cũng không phải không bình thường.



Lúc này, mặt Lưu Diệu trầm xuống nói: “Được, lời này chính là lời người anh em nói, yêu cầu của tôi cũng không cao, cậu phải đảm bảo nằm trong top ba, cạnh tranh hạng nhất, nếu không thể giành được top ba thì đừng trách có tôi không khách khí, nơi này chính là chỗ chôn của cậu”.



Nói xong, Lưu Diệu vung tay lên, đám người Vương Mãnh đột nhiên lấy súng ra nhắm vào đầu Lục Hi.



Đối mặt với Lưu Diệu bất ngờ trở mặt, Lục Hi nhất thời bị dọa sợ, anh vội vàng nói: “Lão đại Lưu, anh yên tâm, tôi nhất định sẽ ra sức tranh giành, tuyệt đối không để anh thất vọng đâu”.



Lúc này, Lưu Diệu mới vung tay lên đáp: “Cậu tự thu xếp ổn thỏa đi, tôi đi báo danh, số mệnh của bản thân cậu và của tôi bây giờ đều giao cho cậu rồi”.



Nói xong, Lưu Diệu dẫn người rời đi.



Sau khi Lưu Diệu đi, Tiết Cảnh Thiên trong lòng vẫn còn sợ hãi: “Sao tôi cảm giác cái tên Lưu Diệu này đang muốn liều mạng vậy”.



Lúc này, Diêu Na mặt đầy trầm ngâm nói.

“Lục Hi, lời của anh có hơi lớn quá rồi, bây giờ nhìn dáng vẻ của Lưu Diệu chắc là đã chuẩn bị dốc toàn lực đặt cược vào anh, nếu anh không giành được thứ hạng mà mình nói, Lưu Diệu mà táng gia bại sản thì sẽ không bỏ qua cho anh đâu”.