Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba

Chương 294




CHƯƠNG 294

“Buổi chiều không bận nên không cần đến công ty.” Hạ Thiên Tường bình thản nói, nói xong trong đầu lại nghĩ ngay đến chuyện lát nữa phải bớt thời gian nhắn tin cho Phương Tấn, để trợ lý hủy hết hành trình buổi chiều của anh.

“Tôi còn phải đi học đấy.” Anh không bận, nhưng cô là học sinh nên rất bận.

“Xin nghỉ.”

“Dạo này xin nghỉ nhiều quá, tôi cũng không thể mặt dày xin tiếp, thầy Trương sẽ mắng tôi mất.” Tô Nhược Hân nhíu mày, cô không muốn xin nghỉ.

Chẳng mấy chốc nữa là thi vào đại học, cô không đến trường học, không đi học, hoàn toàn không giống học sinh cấp ba chút nào.

“Không sao, tôi đi xin cho.”

“Hạ Thiên Tường, anh nghiện đi xin nghỉ học cho tôi rồi à, anh là gì của tôi chứ?” Chính ba mẹ ruột của cô còn chưa từng xin nghỉ học cho cô đâu.

“Đều được.” Cô coi anh là người nào thì anh chính là người đó, anh không có dị nghị.

Thật ra anh muốn biến cô thành bà Hạ hơn, nhưng cô chê anh già.

Nghĩ đến điều này, sắc mặt Hạ Thiên Tường trở nên âm u.

Tô Nhược Hân không chú ý đến sự thay đổi của Hạ Thiền Tường, nhưng cô lại nhận ra sự chờ mong trong mắt Chúc Hứa: “Tiểu Hứa muốn đi mua sắm lắm đúng không?”

“Cũng không hoàn toàn là muốn mua, còn muốn khen dì nhỏ nữa, vừa rồi dì nhỏ rút châm nhìn rất hay, dì dạy cháu với, sau này cháu cũng châm cứu rút châm cho người ta được không? Rất ngầu.”

“Không được.”

“Không được.”

Hạ Thiên Tường và Tô Nhược Hân cùng lên tiếng phản đối.

“Sao lại không được ạ? Cháu cũng muốn ngầu như dì nhỏ.”

Tô Nhược Hân không biết nên khuyên đứa bé này thế nào.

Cũng may có Hạ Thiên Tường ở đây.

“Bởi vì cháu còn nhỏ, chờ cháu trưởng thành, nếu cháu vẫn muốn học thì dì nhỏ sẽ dạy cháu.”

“Vâng vâng, vậy cháu phải mau mau lớn lên, cháu phải ăn nhiều thịt, lớn lên thật cao thật cường tráng.”

“Ừ, chờ cháu trưởng thành dì nhỏ sẽ dạy cháu.” Tô Nhược Hân cười nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Chúc Hứa.

Hạ Thiên Tường đặt Chúc Hứa vào xe siêu thị rồi đẩy xe lên phía trước: “Em chọn đi, tôi xin nghỉ học cho.”

Vì thế, Tô Nhược Hân đi trước chọn đồ, Hạ Thiên Tường đi sau gọi điện thoại, chẳng mấy chốc đã xin nghỉ cho Tô Nhược Hân thành công.

Tô Nhược Hân vẫn luôn dựng thẳng lỗ tai nghe nói chuyện, nghe xong cô xấu hổ hỏi: “Lần nào anh cũng tìm hiệu trưởng Thạch để xin nghỉ cho tôi à?”

“Ừ, trong trường Trung học Khải Mỹ tôi chỉ quen biết ông ấy.” Cho nên anh không có lựa chọn khác, cái này chắc là không thành vấn đề.

“Ôi, tôi chỉ là một học sinh bình thường thế mà lại làm phiền thầy hiệu trưởng hết lần này đến lần khác, như vậy có phải không tốt lắm không?”