Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 893






Chương 895

Vì vậy anh đương nhiên phải quay trở về.

Nghe được lời nói của tổng giám đốc mình, thư ký Lưu thâm thở dài, nhưng trái tim lại thắt lại, anh ta đã vô tình khiến cho tổng giám đốc phải ly hôn, khi quay về nhất định tổng giám đốc sẽ không dễ dàng tha thứ cho anh ta. Ài…..

Tuy nhiên Tô Khiết không nhận được tin tức ông cụ Tô bệnh nặng phải nhập viện, vì vậy cô không trở về.

Trong những ngày này, Tô Khiết luôn ở cùng hai bé con. Buổi tối hôm đó sau khi từ bữa tiệc trở về Tô Khiết vẫn có chút lo lắng, lo lắng cho Nguyễn Hạo Thần…

Tuy nhiên, hai mươi ngày trôi qua vẫn không có gì xảy ra, cô biết Nguyễn Hạo Thần ở nước M, nhưng anh chưa từng đến tìm cô.

Tô Khiết đột nhiên cảm thấy sự lo lắng của cô có chút buồn cười, vì bọn họ kết hôn theo thỏa thuận, li hôn cũng hoàn toàn theo thỏa thuận, khi đó Nguyễn Hạo Thần cũng đã đồng ý. Với tính cách của anh, đã tự mình đồng ý ly hôn thì chắc chắn sẽ không có thể làm ra những chuyện dây dưa.

Còn về chuyện xảy ra đêm đó, có lẽ là một sự tình cờ gặp gỡ, một sự trùng hợp.

Đối với những điều anh đã làm với cô…

Tô Khiết nhớ những lời Nguyễn Hạo Thần đã từng nói, anh bị ám ảnh bởi cơ thể của cô, dĩ nhiên mỗi đêm trước đây anh đã dùng sự thật để chứng minh điều này, vì vậy sau cuộc gặp mặt tình cờ đêm đó, đúng như những gì anh đã tự mình nói, anh bị kích động rồi!

Đàn ông mà, lúc nào cũng suy nghĩ bằng nửa thân dưới…

Hứa Tô Khiết nghĩ, nếu ngày đó Nguyễn Hạo Thần không gặp cô trong bữa tiệc thì có lẽ anh đã quên cô rồi.

Đương nhiên, sau khi hai người ly hôn, quên nhau cũng được coi là trạng thái cuối cùng, đó chính là kết quả mà cô mong muốn, cô nghĩ sau một thời gian thì cô cũng sẽ quên được anh…

Hứa Tô Khiết còn nghĩ đến một chuyện khác, trước đây Đường Lăng đã nói với cô là kết quả giám định DNA sẽ có trong vòng 1 ngày.

Nhưng mà bây giờ đã qua nhiều ngày như vậy rồi mà Đường Lăng vẫn chưa gọi điện cho cô.

Tô Khiết nghĩ, xét về mặt thời gian thì chắc hẳn rằng đã có kết quả giám định rồi, có khả năng là chuyện đó không đúng, có thể mẹ cô không phải là con gái thất lạc của nhà họ Đường cho nên Đường Lăng mới không gọi cho cô.

Thế nhưng Tô Khiết không biết là Đường Lăng đã gọi cho cô từ rất lâu rồi, hơn nữa còn gọi cho cô rất nhiều lần nhưng đều không gọi được.

Khi Đường Lăng gọi cho Tô Khiết đến lần thứ N mà vẫn không thể liên lạc được thì trong ánh mắt của anh càng toát lên tia lạnh lùng rõ ràng hơn, sau đó Đường Lăng bấm gọi thẳng đến số điện thoại của Đường Bách Khiêm.

Đường Bách Khiêm bắt máy rất nhanh.

“Đường Bách Khiêm, anh đã chặn điện thoại di động của Khiết Khiết để em ấy không thể nhận cuộc gọi.” Đường Lăng nói ngay sau khi điện thoại được kết nối.

Lúc này, lời nói của Đường Lăng không còn là một câu hỏi nghi ngờ nữa, mà giọng điệu này chính là hoàn toàn khẳng định.

Chuyện này đã rõ ràng đến mức không thể rõ ràng hơn, chắc chắn là do Đường Bách Khiêm giở trò.

Đường Bách Khiêm không nói gì, chỉ cười nhạt một tiếng.

“Đường Bách Khiêm, anh được lắm, tôi biết anh không muốn để cho Khiết Khiết trở về nhà họ Đường, nhưng anh có thể giấu em ấy cả đời được không?” Lúc này, vẻ mặt của Đường Lăng toát lên sự lạnh lùng khiến người ta lạnh sống lưng, anh thật sự không ngờ Đường Bách Khiêm sẽ làm chuyện quá đáng như vậy.