Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 833






Chương 835

Đi đến một nửa thì Liên Cung lại nhìn cô một cái, thấy vẻ mặt bình thản của cô, con ngươi hơi lóe lên một cái, mặc dù cô bé này trẻ tuổi, nhưng lại không xúc động, lúc này anh ta lãnh đạm với cô như vậy, nhưng cô lại không chút tức giận, không hề bất mãn.

Cũng không phải loại mấy em gái xinh đẹp yếu ớt, già mồm cãi láo.

“Cô vừa nói là cô chuyên nghiên cứu tâm lý học tội phạm?” Liên Cung cảm thấy, chỉ với sự bình tĩnh này của cô, hẳn là không quá dọa người, hoặc là cô thật sự hiểu được một chút.

Nhưng mà, Liên Cung đối với mấy thứ nghiên cứu không hiểu lắm, trong trường học đều là lý luận, nghiên cứu nữa, cũng chỉ là con mọt sách chỉ biết đọc sách, vừa ra thực tiễn lại như người mò mẫm.

Xem tuổi của cô hẳn là vừa tốt nghiệp, cho nên Liên Cung vẫn không ôm hy vọng gì với cô.

Chỉ có điều, bởi vì sự bình tĩnh, lạnh nhạt của cô, cái nhìn của Liên Cung đối với cô có chút thay đổi.

Liên Cung cảm thấy cô có thể làm được, không phải như các cô gái xinh đẹp, cho là có chút tư sắc có thể tài trí hơn người.

Bây giờ con gái chỉ cần dáng vẻ đẹp mắt một chút, cả đám đều kiêu ngạo như chim công.

Đây cũng là nguyên nhân lần đầu tiên Liên Cung nhìn thấy Tô Khiết thái độ đột nhiên rất nguội lạnh.

“Vâng.” Khóe môi Tô Khiết hơi động, chỉ trả lời một chút, đơn giản không thể đơn giản hơn, nhưng lại có một loại quyết đoán làm người không thể hoài nghi được.

“Học ở đâu?” Liên Cung lại nhìn cô một cái, con gái ở tuổi này không phải vô cùng nhiều lời sao? Cô lại không giống lắm.

“Cái này quan trọng sao?” Tô Khiết cười khẽ, nụ cười rất nhẹ rất nhẹ, cô chính là chuyên gia tâm lý học, sao có thể không biết Liên Cung đang nghĩ gì.

Liên Cung hỏi nhiều như vậy, là không tin năng lực của cô.

Liên Cung giật mình, khẽ cau mày, nhanh chóng liếc nhìn cô, không quan trọng sao?

Mặc dù anh ta không quá công nhận tri thức ly luận, nhưng mà trình độ trường học khác nhau sẽ khác, trình độ nghiên cứu cũng sẽ khác.

Lúc này có phải cô không muốn trả lời anh ta?

Thôi, dù thế nào đi nữa anh ta cũng không ôm hy vọng gì với cô, giống như chuyện phá án, chỉ có thể dựa vào chính mình, nếu như anh ta đặt hy vọng vào một cô gái trẻ như vậy, còn không biết đến năm tháng nào mới có thể phá án.

Cho nên, sau đó, Liên Cung không nói thêm gì nữa.

Đi đến cửa lớn thì có một tên nhóc chừng hai mươi mấy tuổi chạy đến, sau khi chào Liên Cung, lại nhìn về phía Tô Khiết, nhìn dáng vẻ Tô Khiết thì lập tức ngây người, thở ra một hơi.

“Vị, vị này chính là cô Đường?” Lúc này, thanh âm của cậu ta kia có chút rung rung, kinh động, kinh hãi, cũng có kinh diễm.

Liên Cung nhìn cậu ta một cái, ánh mắt có chút bất mãn, chỉ là không biết bất mãn với phản ứng của cậu nhóc lúc nhìn thấy Tô Khiết, hai là bất mãn với chuyện cậu ta này liên hệ Tô Khiết.

Hoặc là cả hai đều có.

“Cô, cô Đường, xin chào, tôi, tôi là Tiểu Châu, chính là Tiểu Châu liên lạc với cô.” Sau khi Tiểu Châu lấy lại tinh thần, liên tục chào hỏi Tô Khiết, trên mặt cậu ta lúc này có chút đỏ, miệng lưỡi trơn bén trước đây cũng có chút cà lăm.

“Xin chào.” Tô Khiết gật đầu, coi như là chào hỏi với cậu ta, nhưng cũng không tự giới thiệu.

“Thật không ngờ cô lớn tuổi như vậy mà vẫn còn đẹp như thế, cô còn trẻ thế này, gọi là cô Đường dường như không đúng lắm, không biết sau này nên xưng hô thế nào?” Lúc này Tiểu Châu đã sớm quên chuyện nhiệm vụ, lúc này rõ ràng chỉ muốn trêu chọc em gái, đấy đúng là tiết tấu muốn biết tên.

“Tiên đồ.” Tô Khiết vẫn không trả lời, Liên Cung lạnh lùng liếc Tiểu Châu, ánh mắt mang theo sự cảnh cáo rõ ràng.