Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 756






Chương 758

Bà cảm thấy tiếp theo nhất định có kịch hay để xem.

“Ừm, quả là một cô gái đặc biệt.” Khóe môi ông cụ Đường nhàn nhạt nở nụ cười nhẹ: “Nói mới nhớ, cô gái này cũng có thể coi là ra mặt cho tôi, vì tôi can thiệp chuyện bất bình.”

Bà cụ Đường đảo mắt nhanh qua ông cụ Đường: “Sao da mặt của ông dày thế? Tiểu lão cụ xinh đẹp như tôi còn không được hưởng đãi ngộ của cô gái này, dựa vào cái gì ông có?”

Ông cụ Đường nghe bà nói thì sững sờ, sau đó cười thầm.

“Cô gái này thật điên rồ không giới hạn, nhưng cô ấy cũng thật đáng yêu.” Sự chú ý của bà cụ Đường tập trung vào người của Tô Khiết.

Ông cụ Đường hơi nhướng mày, điên rồ không giới hạn? Đúng là có cảm giác như vậy thật.

Nhưng cũng làm cho người ta yêu thích.

“Tô Khiết, kẻ ngốc như cô còn dám xuất khẩu cuông ngôn?” Cố Nhược vốn đã phẫn nộ với Tô Khiết vì chuyện trước đó, nhưng bây giờ nghe thấy lời này của Tô Khiết, nó trực tiếp gầm lên.

Tô Khiết thậm chí còn không thèm nhìn, hoàn toàn không để ý đến nó.

“Thôi, cô đừng đi, ngồi xuống cho ông đây, ông đây đấu với cô, nếu ông đây không giết được cô, ông đây sẽ không mang họ Cố.” Cố Chính Tân là người giỏi nhất trong nhà họ Cố, cậu ta tài năng và thông minh, từ nhỏ cậu ta đã được sủng vô pháp vô thiên, cuồng vọng vô biên.

Cậu ta không bao giờ tin, có người có thể đánh bại mình trong cờ vua.

Tô Khiết không rời đi và cũng không ngôi xuống, không hề nói chuyện, chỉ lạnh nhạt nhìn anh ta ta.

“Cô ngồi xuống, tôi đấu với cô.” Dưới cái nhìn bình thản vô cùng của cô, khí thế kiêu ngạo của Cố Chính Tân đã biến mất vì lý do nào đó, giọng điệu và thái độ của cậu ta rõ ràng đã thay đổi.

Lúc này Tô Khiết mới ngồi đối diện anh.

Tất cả mọi người đều kinh ngạc, Cố Chính Tân này chính là một Tiểu Bá Vương, ngang ngược càn rỡ đã quen, không nghe lời ai, giờ phút này vậy mà…

Tiểu Bá Vương kiêu ngạo và độc đoán đã thay đổi thái độ chỉ vì một ánh mắt của Tô Khiết?

Trong một thoáng, mọi người đều cảm thấy hoa mắt, nhìn lâm rôi.

Đúng, nhất định là nhìn lâm rồi.

Vẻ mặt của ông cụ Cố rõ ràng trâm xuống, nhìn Tô Khiết, trong mắt có chút lạnh lùng, người phụ nữ này không hề đơn giản, rốt cuộc cô ta là ai?

“Tôi để cô đi trước.” Mặc dù Cố Chính Tân mới tiết chế một chút nhưng vẫn không thay đổi được tính khí kiêu ngạo của mình.

“Không, anh đi trước đi, tôi không chơi cờ, anh đi trước, tôi học theo.” Tô Khiết hơi rũ mắt xuống, không nhúc nhích, thậm chí không chạm vào quân cờ, trong câu nói cũng không nghe ra được cảm xúc gì.

Mọi người hung hăng hít vào một hơi, ý cô là bây giờ cô mới học.

Không phải chứ, cô không biết chơi cờ, vậy mà dám chơi với Cố Chính Tân.

Đây không phải là tìm chết sao?

Đương nhiên Tô Khiết biết chơi cờ, cô nghiên cứu tâm lý học rất sâu, lúc này mới cố ý nói như vậy.

Ai mà không biết chèn ép, yên tâm, cô tuyệt đối sẽ dùng hết sức lực chèn ép cậu ta một cách vô cùng sâu sắc.

“Bà nói nó còn không biết đánh cờ lại dám đấu với Cố Chính Tân, có ngốc hay không vậy?” Ông cụ Nguyễn nhân cơ hội đi tới bên cạnh bà cụ Nguyễn, ông nghe thấy Tô Khiết nói thì khóe môi nhếch lên.