Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 725






Chương 727

Tô Khiết phát hiện cô nói lời này rất lưu loát, không lắp bắp. Thật ra cô không quen nói dối, nhưng khi nói như vậy cô cũng không hề cảm thấy chột dạ.

Cô khẳng định là bình thường bị Nguyễn Hạo Thần tàn phá quá lợi hại, nên mới không hề biết chột dạ là gì.

Nguyễn Hạo Thần nhìn cô, muốn tìm ra chút gì khác thường từ trên khuôn mặt cô, nhưng anh không hề tìm thấy gì cả. Anh biết cô rất giỏi che giấu cảm xúc, nhưng anh cảm thấy lúc này cô không hề che giấu gì. Anh cảm thấy cô nói là sự thật.

Tất nhiên, anh sẵn sàng tin tưởng điều cô nói là sự thật.

Nhưng tròng mắt anh lại rơi vào trên mặt cô, bình thường nhìn cũng không có cảm giác gì, nhưng giờ đây anh lại cảm thấy rất chướng mắt.

“Khi em đi gặp anh ta ăn mặc rất xinh đẹp, nhưng ở trước mặt anh em lại cố ý làm cho mình trở nên xấu xí, đây chính là vì như em nói anh quan trọng hơn anh ta ư? Hả?” Cậu ba Nguyễn không muốn bỏ qua điều này, tất nhiên anh cũng không muốn cứ bỏ qua như vậy.

Hôm nay anh nhất định phải khiến cô gỡ bỏ tất cả ngụy trang ở trước mặt anh. Anh muốn nhìn thấy dáng vẻ chân chính của cô.

Tô Khiết đã sớm nghĩ đến điểm này, đã sớm nghĩ đến Nguyễn Hạo Thần biết cô ngụy trang, chắc chắn sẽ khiến cô tháo bỏ ngụy trang.

Tô Khiết sớm đã nghĩ tới Nguyễn Hạo Thần biết cô đang ngụy trang, nhất định sẽ bắt cô tháo bỏ ngụy trang.

Thực ra cô vốn định cùng anh quay vê nhà đóng cửa rồi sẽ tháo bỏ hết tất cả ngụy trang, sau đó để anh nhìn cho đủ.

Vì cô biết đã không thể che giấu được trước mặt Nguyễn Hạo Thần nữa, hơn nữa cô quá hiểu tính tình của Nguyễn Hạo Thần.

Nếu cô không đồng ý?

Có lẽ Nguyễn Hạo Thần có thể tra tấn cô nửa sống nửa chết, sau đó thứ anh có là phương pháp có thể vạch trân ngụy trang nên mặt cô, nhìn thấy dáng vẻ thật sự của cô.

Cho nên, Tô Khiết cảm thấy không bằng tự cô chủ động một chút.

Nhưng bây giờ còn ở ngoài, còn chưa tới nhà đâu, cũng không gấp nhất thời đi.

Nhưng mà, Nguyễn Hạo Thần nói cô sửa soạn xinh đẹp là để đi gặp học trưởng?

Cô sửa soạn xinh đẹp rõ ràng là vì hai bảo bối nhà cô, nhưng hai bảo bối đã về nước M rồi, Tô Khiết bèn không giải thích nhiều nữa.

“Anh không phải thích xấu sao? Hơn nữa liền thích loại xấu nổi bật mới mẻ như em.” Mặc dù Tô Khiết định quay về rồi sẽ bỏ đi lớp ngụy trang, nhưng nhớ tới lời Nguyễn Hạo Thần nói trước khi kết hôn, mắt cô lóe lên, cố ý dùng lời lúc đó của anh để chọc giận anh.

Nguyễn Hạo Thần khẽ sững sốt, mí mắt nảy lên, nhìn ngụy trang trên mặt cô, khẽ híp mắt, mơ hô mang theo vài phần hận ý cắn răng nghiến lợi: “Cho nên đây?”

Nguyễn Hạo Thần nghĩ, nếu cô dám nói cô làm xấu là vì để anh vui, anh đảm bảo sẽ khiến cô…

“Cho nên, em là vì hùa với sở thích của anh.” Nhưng mà, Nguyễn Hạo Thần còn chưa nghĩ xong, lời của Tô Khiết đã nói ra.

Đáng chết lại là lý do anh nghĩ, cô thật sự dám nói.

“Tô Khiết, em có tin tôi cắn chết em không.” Nguyễn Hạo Thần cắn răng, hận đến đau gan, thật muốn cắn chết cô.

“Sao? Anh không thích dáng vẻ này của em? Anh ghét em xấu?” Tô Khiết nhìn anh, chớp chớp mắt, còn cố ý bĩu môi, mang theo vài phần buồn bã tủi thân.

Nguyễn Hạo Thần: “…”