Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1027






Chương 1029

Đúng lúc này thì ông cụ Nguyễn vừa hay cũng bước xướng lầu.

“Ông Nguyễn, điện thoại của ông ạ.” Người hầu liên tục gọi ông cụ, giọng điệu hết sức cung kính.

“Ai vậy?” Ông cụ Nguyễn nhận điện thoại, giọng điệu của ông có chút khó chịu, lúc này ông đang rất bực vì chuyện của Nguyễn Hạo Thần.

“Nghe nói Hạo Thần nhà ông kết hôn rồi.” Bà cụ Đường cũng không lòng vòng mà nói thẳng luôn vào vấn đề: “Nghe nói Hạo Thần dã kết hôn với Tô Khiết, vậy lần trước ở nhà họ Cố, tại sau mấy người phải giấu chứ?”

Ông cụ Nguyễn vốn đang bực chuyện này, giờ nghe thấy bà cụ Đường nói thế thì ông lại càng thấy tức hơn.

Nhưng ông nhận ra giọng của bà cụ Đường, dĩ nhiên không thể phát cáu với bà được.

“Chúng nó đã ly hôn rồi.” Ông cụ Nguyễn trả lời bà rất thẳn thắng, song ông lại không nói rõ là ly hôn lúc nào.

“Cái gì? Ly hôn? Tại sao?” Bà cụ Đường hết sức ngạc nhiên, hôn nhân đâu phải trò đùa để bọn họ muốn kết hôn lúc nào thì kết hôn, muốn ly hôn lúc nào thì ly hôn như vậy?

“Hôn nhân của hai đứa vốn chỉ là thỏa thuận thôi, lúc trước Nguyễn Hạo Thần cưới con bé là vì muốn lấy được cổ phần của Nguyễn thị trong tay tôi, tôi vừa chuyển nhượng cổ phần cho Hạo Thần là hai đứa liền ly hôn ngay.”

“À, ra là vậy.” Bà cụ Đường nhẹ nhàng trả lời, giọng điệu bà vẫn rất bình thường song vẻ mặt thì đã thay đổi.

Bà có cảm giác là chuyện này không hề đơn giản như vậy.

Chuyện nhiều năm trước ông cụ Nguyễn đuổi mẹ của Nguyễn Hạo Thần đi bà biết rất rõ, liệu có phải chính ông cụ đã buộc hai người họ ly hôn không?

Rất dễ nhận thấy, lần trước lúc ở nhà họ Cố thì ông cụ Nguyễn cũng không có vẻ gì là thích Khiết Khiết cả.

“Ly hôn cũng tốt, con bé kia cũng không xứng với Hạo Thần.” Ánh mắt bà cụ Đường chợt lóe lên, giọng điệu cũng quay ngoắt một trăm tám mươi độ.

Ông cụ Đường ngồi cạnh nghe vậy thì liền ngẩn người ra, ngay sau đó liền lắc đầu cười khẽ.

“Bà Đường nói vậy cũng đúng, Tô Khiết sao xứng với Hạo Thần nhà chúng tôi được, khoan hãy nói tới tình trạng của nhà họ Tô lúc này, chỉ tính riêng khuôn mặt của con bé thôi đã là không xứng rồi, bây giờ muốn tìm được một cô gái xấu giống vậy thật đúng là không dễ gì.” Lúc trước ông cụ Đường không nói thẳng ra là vì lần đó ở nhà họ Cố bà cụ đã giúp cho Tô Khiết, lúc này nghe bà ấy nói thế thì ông cũng không cần phản băn khoăn gì nữa.

Vốn dĩ gần đây ông đã rất chướng mắt Tô Khiết, bây giờ còn biết chuyện cô không thể sinh con nữa, Nguyễn Hạo Thần còn vì chuyện này mà cúp ngang điện thoại của ông, không hề để tâm gì đến lời dọa dẫm của ông, sự bực bội bấy lâu nay ông vẫn đang không biết xả vào đâu.

Câu nói này của bà cụ Đường thật sự đã nói trúng tiếng lòng của ông rồi.

Bên kia, khuôn mặt bà cụ Đường thoáng chốc tối sầm xuống, trong ánh mắt rõ ràng cũng có vẻ gì đó tức giận.

“Mà con bé xấu chút cũng được đi, đã vậy còn không sinh được con nữa, người như vậy ai muốn cưới về chứ? Cũng may Hạo Thần đã ly hôn với con bé đó rồi.” Ông cụ Nguyễn vừa nói ra thì liền không thể dừng lại, tất cả mọi bực dọc trong lòng cũng theo đó tuôn hết ra ngoài.

Khuôn mặt bà cụ Đường lại càng tối tăm hơn, nhưng ánh mắt bà lại chợt lóe lên vẻ kinh ngạc, ông cụ Nguyễn nói không thể sinh con là ý gì?

Ý nói Khiết Khiết bị vô sinh sao?