Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1020






CHƯƠNG 1022

Nhìn thấy vẻ mặt anh ta như thế thì Tô Khiết cũng hiểu được rằng chuyện này đã là nước tới chân rồi.

Sự gian ác của người nhà họ Cố thì trước kia cô đã được chứng kiến tận mắt ở trong buổi tiệc, vậy nên muốn xử lí chuyện này chắn chắn sẽ vô cùng khó khăn.

“Tôi có thể đi ngay lúc này, nhưng anh phải cho người tới chăm sóc ông nội tôi.” Lần này cô quay về vốn là vì ông nội, vậy nên cô rất lo cho sức khỏe của ông.

“Được.” Đường Lăng cũng không ngờ rằng cô lại muốn đi ngay bây giờ, và cô cũng chỉ dặn dò chuyện của ông cụ thôi, chẳng lẽ cô không có lời nào muốn nói về Nguyễn Hạo Thần sao?

Nhưng lần này thì Đường Lăng cũng không nói thêm gì, cô gái này rất có chính kiến, không cần bất kỳ ai phải nhắc nhở gì.

Mà thật ra lúc nãy anh ta cũng đã nói quá nhiều rồi.

Liền sau đó Tô Khiết nhấc máy lên gọi một cuộc cho ông cụ Tô, nói rằng mình có việc phải đi khỏi vài ngày.

Sau khi cúp máy cô lại cầm di động suy nghĩ một lát, sau đó lại soạn một tin nhắn rồi gửi đi.

Tin nhắn đó là gửi cho Nguyễn Hạo Thần.

Phía bên kia, Nguyễn Hạo Thần nghe thấy tiếng chuông báo vang lên, anh lấy điện thoại ra và khi thấy đó là tin nhắn của Tô Khiết gửi đến thì anh ngơ ra một thoáng.

Nội dung tin nhắn của Tô Khiết rất ngắn gọn súc tích: “Em có việc bận, cần đi vài hôm.”

Nguyễn Hạo Thần nghĩ đến việc cô phải đi khỏi đây thì liền cảm thấy rất khó chịu, nhưng cô lại chủ động nhắn tin thông báo cho anh, điều đó khiến anh cảm thấy có chút khác lạ.

“Đi đâu?” Vốn Nguyễn Hạo Thần định sẽ gọi điện cho cô luôn, nhưng lúc sắp gọi đi thì anh lại dừng lại, sau đó cũng soạn một tin nhắn rồi trả lời cô.

Lúc Tô Khiết nhận được tin nhắn của Nguyễn Hạo Thần thì cô có hơi bất ngờ, cô cho rằng với tính cách của anh thì anh sẽ gọi điện cho cô hỏi luôn.

“Có một vụ án ở nơi khá đặc biệt nên trong thời gian ở đó em không tiện ra bên ngoài.” Tô Khiết lại soạn tin nhắn gửi cho anh, lần này cô giải thích cũng rất tỉ mỉ.

Nguyễn Hạo Thần đọc tin nhắn của cô, khóe môi khẽ nhếch, cô đã giải thích với anh, đã thế còn giải thích tỉ mỉ như vậy, có phải đã chứng minh rằng anh cũng chiếm một vị trí quan trọng trong lòng cô không?

“Vậy khi anh nhớ em thì phải làm sao?” Nguyễn Hạo Thần nhanh chóng nhắn tin trả lời cô.

“Khụ…” Tô Khiết vừa đọc được tin nhắn của Nguyễn Hạo Thần thì cô liền bị sặc nước miếng.

Điều đầu tiên cô nghĩ đến là chuyện trước kia Nguyễn Hạo Thần tối nào cũng ‘hành’ cô, vậy câu nhớ nhung mà anh nói chắc cũng chỉ có ý thèm thuồng chuyện đó thôi.

Lúc này đây cô cảm thấy có hơi bực bội, vậy nên cũng không muốn để ý tới anh nữa, cô thấy chắc mình điên rồi nên mới chủ động thông báo việc riêng của mình với anh như vậy.

Nhưng rồi cô lại chợt nhớ đến những lời mà lúc trước Đường Lăng đã nói với cô, nghĩ đến những việc mà anh ta làm để tìm ra cô.

Khi cậu ba Nguyễn điên lên thì đúng thật là không thèm ngán việc gì cả, lần này chắc anh sẽ không làm bậy như vậy nữa đâu nhỉ?

“Anh, không được làm bậy.” Đôi mắt của cô thoáng lóe lên, sau đó cô lại gửi cho anh một tin nhắn.

Tin nhắn kia Nguyễn Hạo Thần gửi đi là nói thật lòng mình, anh thật sự rất nhớ cô, nhưng anh cũng biết tính cô, thấy tin nhắn đó của anh chắc chắn cô sẽ không thèm trả lời đâu.