Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1655






Chương 1661

“Anh Bắc Minh, xem ra tôi thật sự hiểu lầm rồi. Anh không hổ là thương nhân kiệt xuất, cái gì cũng đã nghĩ sẵn thay tôi rồi. Đã vậy, tôi cũng chỉ đành một là không làm, hai là làm tới cùng. Tôi đồng ý làm nhân chứng cho anh.”

Câu này của Liễu Giang lập tức cho Bắc Minh Quân một viên thuốc an thần. Chỉ cần có người này thì có thể trở thành vũ khí hữu hiệu nhất để đối phó Đường Thiên Trạch trên tòa.

Bắc Minh Quân gật đầu, nhìn hắn ta: “Vậy chúng ta đã đạt thành hiệp nghị, hai ngày nay đành để anh thiệt thòi một chút, vì sự an toàn của anh, tôi sẽ sắp xếp một nơi an toàn để các anh ở tạm.”

Hoàng Tự vừa nghe liền khổ sở nói: “Ông chủ, nếu tôi ở cùng anh ta, vậy không phải không giữ được cái mạng nhỏ sao, anh ta căn bản chính là đến hại tôi…”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Liễu Giang lườm anh ta: “Anh yên tâm đi, chúng ta bây giờ ngồi trên cùng một chiếc thuyền, tôi sẽ không hại anh.”

Sau đó hắn ta lại nhìn Bắc Minh Quân nói: “Tổng giám đốc Bắc Minh, tôi vẫn là rất tin tưởng anh. Đặc biệt là phương pháp đảm bảo an toàn của anh quả thực không tệ.”

Bắc Minh Quân kêu Hình Uy sắp xếp nơi bí mật và an toàn để hai người tới ở.

Ngày hôm sau, anh lại gọi luật sư Âu Dương tới phòng làm việc của mình, nói đơn giản chuyện tối qua với anh ta.

Luật sư Âu Dương cau mày trầm ngâm giây lát rồi nói: “Anh đã tìm thấy hai nhân chứng, vậy chúng ta có thể khởi tố với tòa. Như vậy đi, tôi bây giờ đến tòa một chuyến.”

Anh ta nói xong bèn thu dọn hồ sơ liên quan, xoay người rời khỏi phòng làm việc.

Đợi sắp xếp xong mọi chuyện, Bắc Minh Quân vươn người lười biếng, chuyển mắt nhìn Hình Uy: “Hôm qua không phải cậu đi tìm Lạc Kiều sao, sao nhanh vậy đã tới hiện trường rồi?”

Hình Uy lắp bắp: “Lúc đó tôi tới nhà cô chủ, nhưng nhà họ không có ai, tôi gọi điện cho cô chủ mới biết họ dọn tới nơi khác rồi.”

“Dọn tới nơi khác? Đang yên đang lành sao lại dọn nhà?”

Bắc Minh Quân có chút không hiểu vò đầu.

“ông chủ, không phải dọn nhà. cô chủ nói nhà họ quá nhỏ, mấy người lớn lại thêm cậu chủ nhỏ Trình Trình không đủ ở. Cho nên ở nhờ nhà người khác.”

Sỉ nhục, thật sự là sỉ nhục. Mẹ của con Bắc Minh Quân anh bây giờ lại tới mức phải ở nhờ nhà người khác, mặc dù họ bây giờ không ở cùng nhau, nhưng không phải anh đã đưa mẹ con họ tiền phí sinh hoạt đầy đủ sao, hoàn toàn có thể mua căn nhà lớn để ở, sao còn muốn đến nhà người khác ở nhờ chứ.

Bắc Minh Quân khẽ nhíu mày: “Vậy cậu biết họ bây giờ ở đâu không?”

“Chuyện này…” Hình Uy nơm nớp nhìn anh, có chút chần chờ.

Anh ta biết quan hệ giữa ông chủ và Vân Chi lâm không tốt, hơn nữa giữa họ còn kẹp thêm cô chủ.

Nếu để ông chủ biết cô chủ bây giờ đang ở nhà Vân Chi Lâm, anh nhất định sẽ lập tức dẫn người xông tới nhà anh ta, giành lại cô chủ và cậu chủ nhỏ Trình Trình.

Bắc Minh Quân thấy Hình Uy chần chừ, nhướn mày: “Sao vậy, có gì khó mở miệng?”

Hình Uy nuốt nước miếng. Nói thì nói, dù sao thì nếu ông chủ thật sự muốn điều tra cũng có thể tra ra. Như vậy còn không bằng mình nói.

“Ông chủ, cô chủ nói họ bây giờ ở chỗ Vân Chi Lâm.” Nói xong, anh ta cúi đầu, như đứa bé mắc lỗi, cắn răng chờ đợi người lớn phê bình.

Quả nhiên không ngoài dự liệu, Bắc Minh Quân vừa nghe là ở nhà Vân Chi Lâm, tâm trạng vốn vui vẻ vì có thể xử lý Đường Thiên Trạch lập tức lại giăng đầy mây mù.