Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1488






Chương 1494

Bắc Minh Khởi Hiên cũng nhìn Hình Uy: “Nghe nói cậu lên chức, trước mắt tôi có chút bận rộn, không có thời gian chuẩn bị quà tặng, vài ngày nữa sẽ bù cho cậu.”

Hình Uy vội vàng xua tay: “Cậu Khởi Hiên khách sáo rồi. Không biết hôm nay anh đến tìm cậu chủ là có việc gì?”

Bắc Minh Khởi Hiên nhìn Cố Tịch Dao cười lạnh một tiếng: “Lần này tôi đến đây để nói một tin tốt và một tin xấu.”

Chỉ là Cố Tịch Dao dường như không chút hứng thú với lời của anh ta, thu dọn đống tài liệu trong tay, rồi châm một điếu thuốc trên bàn, vắt chân lên nhìn xem Bắc Minh Khởi Hiên diễn vở kịch này như thế nào.

Bắc Minh Khởi Hiên cầm bản vẽ lấy về từ tập đoàn Gia Mậu ra, đặt lên bàn Bắc Minh Quân: “Thật không ngờ thứ gọi là tinh phẩm được chú hai lựa chọn, lại bị người khác coi là rác mà ném đi, đúng là khiến cho tập đoàn Bắc Minh thị phải xấu hổ mà.”

Hình Uy đi đến trước bàn, cầm bản vẽ trong tay lên nhìn, đúng là bản vẽ của chủ quản Dư: “Cậu Khởi Hiên, bản vẽ này chúng tôi đã gửi đi từ sáng sớm, sao lại ở trong tay anh?”

“Là cổ đông lớn thứ hai của Bắc Minh thị, có vài chuyện tuy không nói với tôi, nhưng tôi cũng không thể không để tâm. Trước kia tôi vẫn công nhận ánh mắt của chú hai, nhưng lần này lại khiến tôi cảm thấy có chút thất vọng. Để Bắc Minh thị không bị mất mặt, tôi đành phải tự ra tay, đưa bản thiết kế của mình qua đó rồi.”

Bắc Minh Khởi Hiên nói xong, cũng không quan tâm Bắc Minh Quân có đồng ý hay không, đưa tay ra lấy hộp thuốc mà Bắc Minh Quân vừa mới ném thuốc bàn, lấy ra một điếu rồi hút.

Hình Uy nhíu mày nhìn Bắc Minh Khởi Hiên nói: “Chẳng lẽ bọn họ đã giữ lại bản thiết kế của cậu Khởi Hiên rồi.”

Bắc Minh Khởi Hiên ngậm điếu thuốc khẽ cười: “Đương nhiên rồi. Không chỉ như vậy, tôi còn lấy về được hợp đồng giữa tập đoàn Gia Mậu và Bắc Minh thị.”

Bắc Minh Khởi Hiên nói xong, lấy ra hợp đồng có con dấu của tập đoàn Gia Mậu từ trong túi xách.

Rồi tùy tiện ném lên bàn làm việc.

Bắc Minh Quân nhìn hợp đồng trên bàn, đưa tay ra cầm lấy.

“Cậu chủ, đừng!” Hình Uy thấy Bắc Minh Quân muốn xé bản hợp đồng trong tay, vội đưa tay ra ngăn cản anh.

Bắc Minh Khởi Hiên nhìn anh cười lạnh: “Bản hợp đồng này tôi nghĩ anh còn biết rõ nó quan trọng với Bắc Minh thị như thế nào hơn tôi đấy. Nếu như tôi nhớ không lầm, khoảng thời gian này Bắc Minh thị của chúng ta đã không còn công trình lớn nào đang làm nữa. Nếu anh mà xé đi, e là sẽ không còn cơ hội nào nữa đâu.”

Nói xong, anh ta thong thả đi về phía cửa phòng làm việc.

“Được rồi, nên nói tôi đều đã nói, những chuyện khác mấy người cứ xem mà làm, tôi cũng nên về nhà rồi, chuyện này cũng khiến tôi tốn không ít công sức đấy.” Nói xong kéo cửa ra rồi đi ra ngoài.

Hình Uy nhìn tấm lưng đang rời đi của Bắc Minh Khởi Hiên, không biết nên nói điều gì, anh thở dài một hơi rồi ngồi lại vị trí của mình.

Lúc này điện thoại của anh reo lên, anh cúi đầu xuống nhìn, là Cố Tịch Dao gọi đến.

Anh ngẩng đầu lên nhìn Bắc Minh Quân, sau đó nghe máy.