Cố Tổng Chúng Ta Ly Hôn Đi

Chương 144






Buổi tối ba của Cố Minh Kiệt là Cố Minh Dương gọi điện cho hắn về Cố Gia một chuyến và chính hắn cũng biết lí do ba hắn gọi hắn về là để làm gì.

và dù ba hắn không gọi hắn về thì hôm nay hắn cũng định về Cố Gia một chuyến.

Vừa về tới Cố Gia hắn đã thấy ba mình đang ngồi uống trà ở đó đi cất xe hắn bước vào bên trong chào ba mình.

- Chào ba con mới về.

Ba cố nhấp thêm một ngụm trà gật đầu nhìn hắn nói.

- Con ngồi đi Minh Kiệt.

Hắn ngồi xuống rót cho ba mình một chén trà rồi tự rót cho mình một chén nhấp một ngụm hắn hỏi ba mình.

- Ba hôm nay người gọi con về đây có việc gì không ạ?.

mà bà nội và mẹ đâu sao con không thấy họ ở nhà thì phải?.

Ba cố mân mê ly trà rồi nói.

- Bà nội và mẹ con vào viện thăm Tiểu Nhiên rồi Minh Kiệt,cứ có việc thì ta mới được gọi con tới đây sao?.

Hắn nhìn ba mình lắc đầu nói.

- Con không có ý đó thưa ba con biết là hôm nay ba gọi con tới Cố Gia là có lí do mà đúng chứ thưa ba?.


Ba hắn không nói gì chỉ nhìn hắn gật đầu cười rồi nói.

- Đúng hôm nay ta có chút việc nên gọi con về đây sao con bận gì sao Minh Kiệt?.

Hắn lắc đầu nói.

- Con không bận gì cả thưa ba,không biết ba có gì muốn hỏi con ạ?.

Ba Cố uống thêm một ngụm trà hỏi hắn.

- Ta nghe nói hôm nay Cố Thị có kẻ dám lấy cắp bản thiết kế mới của công ty bán cho công ty đối thủ sao?.

Hắn không ý định dấu ba mình gật đầu nói.

- Đúng vậy thưa ba nhưng con đã giải quyết xong cả rồi người đừng lo.

nhưng có điều người lấy cắp bản thiết kế của Cố Thị là con gái của người bạn mà trước kia có nhờ ba đưa cô ta vào Cố Thị làm việc Trình Giản Uyên.

Ba Cố nhíu mày nhìn hắn.

- Ta biết điều đó Minh Kiệt,ba cô ta chiều tối hôm nay mới đến gặp ta để xin ta nói con rút đơn kiện cô gái đó vì ông ta không muốn con gái ông ta phải ngồi tù.

Hắn nhìn ba mình tự nhiên hỏi.

- Vậy ba tính gọi con tới đây để nói chuyện này sao?ba muốn con tha cho Trình Giản Uyên một con đường sống?.

Ba Cố im lặng nhìn ra bên ngoài thật ra ông cũng không quan tâm lắm tới mấy chuyện này chỉ là ông đang mượn chuyện này để hỏi hắn về chuyện khác thôi.

- Minh Kiệt nếu ta nói đúng là ta có ý đó thì con có tha cho Trình Giản Uyên hay không?.

Cố Minh Kiệt bình thản như không nói với ba mình.

- Con nghĩ con quên nói với ba chuyện này con đã hứa chuyện này sẽ do Hoàng Lâm và David xử lý rồi vì cô ta đắc tội với người yêu hai người họ vậy nên con cũng không có cách gì cứu cô ta cả nếu ba muốn thì gọi điện cho Hoàng Lâm và David nói chuyện nếu hai người họ đồng ý tha cho cô ta thì tất nhiên con cũng sẽ không có ý kiến gì.

Ba cố nhếch môi cười nhìn con trai mình nói.

- Không phải con bé đó còn động tới cả Tiểu Di nữa sao?ta đoán không nhầm là vì Tiểu Di xin tha cho cô ta nên con mới đẩy mọi chuyện sang cho Hoàng Lâm và David xử lý đúng chứ?.

Hắn nhìn ba cố một cái cười như không cười,hắn cũng không thắc mắc khi ba hắn biết mọi chuyện và cả suy nghĩ của hắn vì dù đã nghỉ hưu nhưng mọi chuyện của Cố Thị ba hắn đều nắm được hơn nữa ba cố rất hiểu hắn.

- Ba biết mọi chuyện rồi vậy còn gọi con tới đây làm gì?hay ba có điều khác muốn hỏi con sao?.

Ba Cố chỉ thở dài một cái nói.

- Minh Kiệt ta đã giao Cố Thị cho con nên con có toàn quyền quyết định mọi chuyện không cần phải nể mặt ai cả kể cả là người đó do ta giới thiệu vào công ty làm việc.

làm sai phải bị trừng phạt đó là điều đương nhiên.

- Nhưng không phải ba với ông ta là bạn sao?ba không sợ ông ta sẽ liên tục tìm tới làm phiền sao?.


- Nếu ta không muốn gặp thì ông ta cũng không có cơ hội làm phiền ta đâu Minh Kiệt,tiện thể ta muốn hỏi con chuyện này.

Hắn đang nhìn điện thoại thì dừng lại nhìn ba Cố.

- Ta muốn hỏi con và Tiểu Di sao rồi?.

Hắn hơi xao động nhẹ khi ba hắn hỏi tới Tiểu Di.

- Làm sao là làm sao thưa ba cô ấy là trưởng phòng thiết kế còn con là chủ tịch của cô ấy vậy thôi.

Ba Cố Nghiêm túc nhìn hắn nhíu mày.

- Con định cứ ngắm hình con bé ở điện thoại mãi như vậy chắc Minh Kiệt?con giống y như ta hồi trước chỉ vì cố chấp mà chút nữa ta đã bỏ lỡ mẹ con.

ta còn nhớ hồi đó ta cũng như con dù còn trẻ nhưng ông nội con đã giao cho ta ghánh vác tập đoàn Cố Thị ta lúc đó là một kẻ như mẹ con nói lạnh lùng và vô tâm trước khi quen mẹ con ta có quen một người phụ nữ khác cô ta là bạn học của ta hồi cấp hai ta và người phụ nữ đó yêu nhau nhưng không để bà nội con biết nhưng rồi giấy không bọc được lửa bà nội con bắt gặp ta và cô gái ấy hôn nhau.

lúc đầu bà nội con không phản đối gì chuyện ta quen cô gái đó cả nhưng một hôm bà nội con gọi ta tới và nói đã tìm được vị hôn phu cho ta rồi vậy nên hãy chia tay với cô gái kia đi,tất nhiên là ta thà chết cũng không chịu chia tay người phụ nữ kia như bà nội con muốn.

nhưng bà nội con chỉ bình tĩnh nói với ta.

"nếu con không muốn đổ vỏ cho kẻ khác thì nghe lời đi".

Dĩ nhiên với tình cách ngang ngược của ta lúc ấy thì chắc chắn ta sẽ không nghe lời bà nội con mà chấp nhận lấy một cô gái ta không quen và ta không yêu nhưng bà nội con đã dùng cách tuyệt thực để ép ta đi gặp người bà nội con giới thiệu không còn cách nào khác ta đành nghe lời bà nội con đi gặp mặt.

khi ta tới chỗ hẹn ta đã thấy mẹ con đã ngồi đó rồi lúc ấy mẹ con chạc tuổi Tiểu Di lúc con gặp con bé lần đầu tiên thật ra lúc ta nhìn thấy mẹ con ta đã nhận ra đó là cô gái ta hay gặp khi ta và bà nội con tới cô nhi viện thăm những đứa trẻ mồ côi ở đó.

mẹ con lúc ấy thật sự xinh đẹp vẻ đẹp của một thiếu nữ đôi mươi với đôi mắt ngây thơ to tròn và trong veo ấy đã thu hút ta nhưng ta luôn tự nói với mình ta có người yêu rồi ta không yêu mẹ con.

ta lúc đó lạnh lùng còn mẹ con lại luôn hiền dịu và nhẹ nhàng khi ta vừa ngồi xuống ta đã trao cho mẹ con một cái nhìn lạnh lùng rồi ta nói ta có người yêu rồi,thậm chí lúc đó ta còn nói những câu làm bà ấy tổn thương cuối cùng để cứu vớt chút tự tôn cuối cùng của mình bà ấy đã nói với ta rằng.

"vì cô nhi viện nơi nuôi lớn tôi mang ơn mẹ anh nên tôi chấp nhận lấy thân mình để trả ơn vì tôi không muốn nợ nần ai gì cả".

Nói xong bà ấy cũng bỏ đi thật ra lúc đó ta thấy có lỗi với bà ấy vì những câu nói đay nghiến của ta với bà ấy  nhưng rồi ta quên ngay cảm giác tội lỗi khi người ta yêu gọi điện khóc lóc trách móc ta điều đó càng làn ta ghét mẹ con hơn nữa.

nhưng dù muốn hay không ta vẫn phải nghe lời bà nội lấy mẹ con nhưng ta lại yêu cầu muốn được ở riêng và bà nội con đồng ý.

và có lẽ quãng thời gian ân hận nhất cuộc đời ta bắt đầu từ đây,dù lấy mẹ con nhưng ta vẫn qua lại với người yêu cũ thậm chí ta còn mang cô ta về nhà ở chung như vợ chồng mặc kệ mẹ con thậm tệ hơn ta còn bắt bà ấy nhìn ta và người phụ nữ đó âu yếm nhau,ta cũng ngầm cho phép cô ta sai bảo mẹ con như người hầu mặc dù ta rất khó chịu khi mẹ con bị cô ta bắt nạt nhưng rồi ta vẫn nhắm mắt cho quan.

và tất nhiên rồi chuyện gì tới cũng tới 2 tháng sau bà nội con cũng phát hiện ra mọi chuyện nhưng điều ta không ngờ là mẹ con bà ấy đã quỳ xuống xin bà nội con tha lỗi cho ta và xin bà nội con cho chúng ta Ly Hôn.

lúc mẹ con nói muốn ly hôn với ta thật lòng mà nói ta vô cùng khó chịu nhưng ta vẫn tự lừa dối mình rằng ta khó chịu là vì mẹ con dám đòi ly hôn ta trước ta không thích cảm giác bị đá vậy thôi.

Mẹ con đã khóc rất nhiều và bà nội con đồng ý cho chúng ta ly hôn theo mong muốn của mẹ con và bà nội con cũng tuyên bố không quan tâm tới ta nữa ta muốn làm gì thì làm,mẹ con sau đó bỏ đi và tất nhiên ta được tự do bên người ta yêu nhưng điều ta không ngờ là từ lúc đó hình ảnh lần đầu tiên ta gặp mẹ con,hình ảnh mẹ con cười thật tươi khi ta trao nhẫn cho mẹ con hôm đám cưới,hình ảnh mẹ con nhẫn nhịn khi bị ta chửi mắng khi người ta yêu đổ thừa tội cho bà ấy và cả hình ảnh mẹ con quỳ xuống xin bà nội con cho chúng ta ly hôn cứ quanh quẩn trong đầu ta mãi không thể quên đi được.

và cũng kể từ đó ta cảm nhận ta và người kia xa cách dần và dường cô ta đang dấu ta chuyện gì đó thì phải?.

trong một lần ta đưa người phụ nữ kia đi ăn ta vô tình thấy mẹ con đang cười rất vui vẻ với một người đàn ông khác không hiểu sao khi nhìn hình ảnh đó ta lại cảm thấy rất tức giận ta lấy lí do rời đi và không biết lúc đó ta làm sao chỉ biết lúc đó ta muốn tách mẹ con và tên đàn ông kia ra vậy nên ta lấy điện thoại nhắn tin gặp mẹ con lúc đầu bà ấy không chịu đến gặp ta nhưng khi ta nói tới gặp để giải quyết việc ly hôn và mẹ con đồng ý.

Ta cũng không hiểu vì sao ta chưa đưa đơn ly hôn của ta và mẹ con đi nộp nữa ta có lúc tự nói với mình vì ta bận chưa có thời gian nộp chúng nhưng lí do thật sự chỉ ta biết là vì ta không muốn.


khi mẹ con tới gặp ta bà ấy lúc đó nhìn ta rất lạnh lùng và thờ ơ ta thấy rất khó chịu vì điều đó có một suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu ta "có phải ánh mắt hiền dịu lúc trước bà ấy giành cho ta giờ đã giành cho người đàn ông khác rồi không?" nghĩ tới đó ta lại thấy khó chịu ta có hỏi bà ấy người đàn ông kia là ai bà ấy chỉ nói.

- "Tôi và anh ly hôn rồi vậy nên chúng ta cũng không còn liên quan gì tới nhau nữa cả vậy nên anh cũng không có quyền hỏi về mối quan hệ giữa tôi và anh ấy".

Và rồi như nhận ra mục đích ta gọi bà ấy tới đây bà ấy bỏ đi còn ta mang một bụng tức giận về công ty.

về tới công ty ta đã thấy bà nội con ở trong phòng ta rồi lúc đó bà nội con chỉ trao cho ta ánh mắt tức giận rồi ném một xấp ảnh và một cái thẻ nhớ cho ta rồi rời đi.

đoạn ba cố nhìn hắn hỏi.

- Con có thấy quen không Minh Kiệt?.

Cố Minh Kiệt gật đầu nói.

- Giống lúc bà nội và ba mẹ bắt gặp con và Diệp Băng Tâm bà nội cũng vứt một xấp hình và đoạn video cô ta gài bẫy con.

Ba cố gật đầu rồi nói tiếp.

Sau đó ta vừa đau khổ vì bị phản bội lại vừa khó chịu khi nghĩ mẹ con có người khác ta như người điên lao ra khỏi công ty lấy xe phóng như bay trên đường và rồi ta bị tai nạn lúc ta tưởng như ta không qua khỏi cái tên ta nhớ tới đầu tiên lúc ấy là mẹ con " Chu Tuyết Nhi" lúc đó ta đã biết ta thực sự yêu mẹ con rồi.

lúc ta tỉnh dậy điều đầu tiên ta thấy là mẹ con với đôi mắt đỏ hoe đang cầm tay ta với sự lo lắng và điều ta không ngờ là trong lúc ta ở viện mẹ con cũng là người chăm sóc ta đến khi ta xuất viện thì bà ấy không tới nữa.

Ta có nhờ Hoàng Kha ba của Hoàng Lâm lúc đó là thư ký của ta tìm địa chỉ nơi mẹ con ở và khi ta tới tìm mẹ con ta lại gặp mẹ con và tên đàn ông đó đang nói chuyện với nhau ta không phủ nhận lúc đó ta ghen ta đứng đó cho tới khi tên đàn ông đó rời đi và khi mẹ con mở cửa bước vào nhà ta đã tức giận xông tới kéo mẹ con vào trong mặc mẹ con không muốn cho ta vào nhà và hôm đó ta cũng lấy đi lần đầu tiên của mẹ con.

sau lần đó ta nói muốn chịu trách nhiệm với mẹ con nhưng bà ấy nói không cần nhưng dĩ nhiên mẹ con không cần là một chuyện còn chuyện ta muốn chịu trách nhiệm là chuyện khác từ đó ta mặt dày tới nhà mẹ con ở liên tục nhưng vô ích mẹ con tránh mặt ta cuối cùng ta đã quỳ ở trước cửa nhà mẹ con ở 3 ngày 3 đêm liên tục đến ngất đi nhưng bù lại cuối cùng bà ấy cũng đã động lòng và tha thứ cho ta.

Cố Minh Kiệt im lặng nghe ba mình kể chuyện của ba mẹ cho mình nghe hỏi sao bà nội và mẹ luôn nói hắn và ba cố giống y chang nhau hóa ra là vì ba cố cũng từng gây ra lỗi lầm với mẹ hắn như hắn đã làm với Tiểu Di lúc trước.

ba cố nhìn hắn vỗ vai nói.

- Con muốn nhận được sự tha thứ từ Tiểu Di thì trước hết con hãy dùng sự chân thành của mình chứng minh tình cảm của con với con bé đi đã rồi sau đó khi con bé đã cảm nhận được tình cảm của con rồi tự khắc con bé sẽ tha thứ cho con thôi.

Hắn nhìn ba mình sau đó gật đầu nói.

- Con hiểu rồi thưa ba.

.

.