Chương 2 : Làm ruộng bắt đầu,phải làm mới có ăn
Tào Mộng Kha như có cảm động phủ bị người xúc động,buông bỏ nghiên cứu công pháp tâm tư.
Từ trên đệm rời đi mở ra cửa động phủ.
“Nha,là Thiết Ngưu huynh ta còn tưởng là ngọn gió nào đưa ai tới đây.
Ngược lại là rồng đến nhà tôm.”
“Kha ca nhi đừng đùa,tiểu đệ nào có vinh dự lớn như vậy.” Trương Thiết Ngưu hơi lúng túng cười hắc hắc trả lời.
“Bây giờ cũng sắp đến giờ giảng đạo thời gian đi.
Ngươi đến cũng không có sai biệt cho lắm,cùng đi a.”Tào Mộng Kha biết sớm đối phương tới vì sự tình gì,không nhanh không chậm xoay ngược tấm biển thành đi vắng rồi kết bạn mà đi.
Song phương đã sớm bàn tốt sự tình hôm nay cùng đi nghe giảng đạo.
Trương Thiết Ngưu cũng là Tào Mộng Kha đồng bạn từ cùng thành trì trắc linh căn ra tới.
Cũng đều là ăn mày xuất thân,nhưng tam linh căn linh căn phải tốt bỏ xa Tào Mộng Kha vài đầu con phố.
Điều này cũng khiến Tào Mộng Kha hâm mộ nhiều.
Trở thành tạp dịch thời gian đầu rảnh rỗi chỉ có ba tháng đầu tiên để quen thuộc tông môn hoàn cảnh.
Cũng như tu hành tích lũy giai đoạn đầu.
Đây là thời gian nhàn rỗi nhất,sau này khả không có thời gian như vậy.
Sau ba tháng phải thi hành nhiệm vụ tông môn cưỡng chế ban ra,hoặc tự nguyện đi xác nhận nhiệm vụ.
Nếu quá ba tháng không làm nhiệm vụ thì sẽ bị đuổi khỏi tông môn.
Tức là mỗi năm phải hoàn thành bốn nhiệm vụ,hoặc là trường kì làm một nhiệm vụ dài hạn.
Khi hai bọn hắn leo tới giảng đạo vị trí thời điểm đã sớm có không ít người tới.
“Kha ca nhi,chúng ta nhanh chóng tìm một vị trí tốt nghe giảng đạo a.” khi nhìn thấy nhiều người như thế,Thiết Trụ cái này cũng sấp sỉ mười hai tuổi cũng kìm nén không được lo lắng quay qua trao đổi với Tào Mộng Kha.
“Ân,đi bên kia ít người mà lại tương đối gần a.” Đối cái này Tào Mộng Kha cũng không nhiều ý kiến,quan sát một hồi liền thấy vị trí tương đối thích hợp liền đi qua chiếm chỗ.
Một lát sau,một đạo thân ảnh từ phương xa xỏ xuyên qua thiên địa lao nhanh mà đến hạ xuống trên bình đài tọa giảng chỗ.
Thuần túy không không dùng ngoại lực nào cũng đạt tới tình cảnh như thế khiến Tào Mộng Kha thông qua đơn giảng sách ngữ miêu tả cũng không đủ hâm mộ hình dung.
“Tốt,an tọa bắt đầu giảng đạo.”
Lúc này Tào Mộng Kha mới giống các thiếu niên khác nghe được đạo âm thanh này mới hoàn hồn lại,lập tức ngồi xuống.
Trương Thiếu Ngưu đồng dạng như vậy,ánh mắt mạo tinh tinh quan sát đến lão đạo.
Thuần túy quần áo lụa trắng tinh khiết,không giống bọn hắn loại này tạp dịch vải thô áo gai.
Ngũ quan thanh nhã,thần thái có thần.
Hảo một cái đạo nhân tiên phong đạo cốt.
Còn có thảm không nỡ phải may may vá vá mới tránh chỗ người soi con mắt.
“Ta vì ngoại môn chấp sự,đảm nhiệm giảng đạo cho người mới.
Tu hành như dũng mãnh tinh tiến,không tiến tắc thối.
Cho nên các ngươi cũng phải cố gắng chăm chỉ,không uổng công tông môn vun trồng chính là.”
Chấp sự âm thanh như có ma lực khuyếch đại mà ra.
Làm cho các đệ tử dù ở xa nhất ngoài rìa cũng có thể nghe được.
Cảnh giới tu hành chính là từ luyện khí bắt đầu.
Thiên địa có linh chi khí khả cung phàm vật hấp thu lột xác thành sinh mệnh bản chất cao hơn,tục chi vì linh khí.
Khí thiên địa chi tinh a.
Cho nên muốn hấp thu loại này đặc thù linh khí,cần đặc thù cách thức.
Giống người thì cần linh căn khả hấp thu linh khí.
Linh căn tốt xấu thì đơn linh căn,cũng gọi là thiên địa sủng nhi a.
càng phía dưới tư chất giảm dần.
………….
Sau ba canh giờ,đạo nhân ngừng giảng đạo chỉ lưu lại một câu nói:”kế tiếp thời gian mỗi tháng đầu sẽ có giảng đạo tu hành nan đề.”
Tào Mộng Kha nghe si say,một bên không ngừng ghi chép lại nội dung nghe được.
Đạo nhân giảng đạo không phải chậm mà có chút nhanh,cho nên Tào Mộng Kha cũng viết chữ nghĩa có chút nghệch ngoạc ra.
Bất quá hắn xem hiểu chính là,không quản nó là xấu đẹp.
Mang lại chỗ tốt đó chính là đại thiện.
“Kha ca nhi,trưởng lão đã đi rồi.
Chúng ta cũng nên nhanh chóng về tu hành tăng cảnh giới lên là a.” chẳng biết lúc nào Trương thiết đã vô bả vai Tào Mộng Kha lúc trầm tư.
“Hảo,ngươi cái này tam linh căn tư chất rất tốt.
Về sau nên chỉ ta kinh nghiệm nhiều hơn là.” Tào Mộng Kha hâm mộ nói.
………………
“Vị này sư huynh,sư đệ là tạp dịch mới nhập môn không biết có thể nhận được nhiệm vụ gì có thể làm?”.
Nghe được có người làm phiền,trông coi nhiệm vụ điện có chút bất mãn hé mở mí mắt ra nhìn xem là ai làm phiền đến giấc ngủ của hắn.
Bất quá khi cảm nhận trong tay có một khối hạ phẩm linh thạch lúc,khuôn mặt lập tức thu giãn ra.
Ôn hòa cười nói:”nguyên lai là sư đệ a.
Sư huynh họ Đường,tên Tam.
Ta nhớ người mới có thời gian ba tháng mới là,cái này mới hai tháng thời gian ngươi như thế nào đến đâu.”
“Sư đệ cái này lo lắng vì tu vi chậm rãi khó tinh tiến,nên đến xem nhiệm vụ nào thích hợp sư đệ mong sư huynh chỉ bảo.” Tào Mộng Kha chắp tay cười đáp.
Nhận được chỗ tốt thực tế,Đường Tam cũng khoát khoát tay:”chỗ này của ta chuyên cung cấp nhiệm vụ cho tạp dịch đệ tử.
Còn có không ít công việc tốt.
Bất quá ngươi cái này chưa có tu vi đệ tử cũng không dễ dàng làm a.”
Nói xong liền liếc mắt nhìn Tào Mộng Kha.
“Mẹ nó,đúng là quỷ hút máu.
Nhận tiện không làm việc đàng hoàng cẩu đồ chơi.”
Âm thầm sau lưng, Tào Mộng Kha mắng to đối phương vô sỉ.
“Đường sư huynh xem xét a,chọn lựa nhiệm vụ nào đó trồng trọt cũng tốt.” Tào Mộng Kha vẫn phải mỉm cười đáp,dù đối phương có khó xử hắn!
Tào Mộng Kha thật sự không muốn đi làm những cái sự tình khác cưỡng chế phát ra.
Ai biết phát ra nhiệm vụ là quỷ đồ vật gì.
Đừng nhìn tạp dịch đệ tử có ba tháng an toàn,sau đó mới phải làm nhiệm vụ.
Nhưng thông qua nghe ngóng hai tháng gần đây,nhiều thông tin cho thấy tạp dịch đệ tử cũng không phải an toàn.
Như chăm sóc dược liệu không tốt,bị c·hết héo thành ra tạp dịch bị phạt không nhẹ.
Hay chăm sóc linh thú bị mổ c·hết một dạng……..
Tào Mộng Kha thật sự không muốn bị cưỡng chế nhiệm vụ nhét lên trên đầu,cho nên ba tháng an toàn kỳ hạn chưa hết liền đi tìm nhiệm vụ.
Hai tháng tu hành cũng chưa thành công trở thành luyện khí một tầng tu sĩ,cho nên Tào Mộng Kha lo lắng không ngớt.
Dù có khó khăn chút,mất tiền tài hy vọng được cái nhiệm vụ an toàn.
Thấy không còn có thể vơ vét được trên thân Tào Mộng Kha một chút chất béo liền tùy ý tuyển một cái tờ đơn.
“Tạp dịch đệ tử thường làm sự tình dễ nhất liền là đi trồng trọt linh lúa,cung cấp linh gạo ẩn chứa dinh dưỡng linh khí cho ngoại môn đệ tử.
Chỉ cần tưới nước,trừ cỏ là có thể hoàn thành.” không chờ Tào Mộng Kha phản ứng liền quăng cho hắn một cái lệnh bài nhiệm vụ,đồng thời nh·iếp khởi lệnh bài cá nhân bên eo Tào Mộng Kha tiến hành đăng kí nhiệm vụ ghi danh.
Xong việc liền đuổi Tào Mộng Kha đi. Liền lại tiếp tục chợp mắt đi.
Tào Mộng Kha đứng ngoài hành lang,nắm vuốt trong tay nhiệm lệnh bài dật vu ngôn biểu.
“Tốt a,kì thực đi trồng lúa cũng không có gì sai.” tiếp nhận sự thật, Tào Mộng Kha bước chân nhanh chóng tới khu vực chỉ định tìm tới quản sự nơi đó.
Một lão giả đang thảnh thơi tự đắc nằm trên võng đu phe phẩy lấy quạt gió,trong miệng hừ khúc.
Tào Mộng Kha nhìn cũng không dám ngắt quãng đối phương,đứng cạnh đó hai mét chờ đối phương hồi phục.
Tu sĩ luyện khí một tầng cũng đã có thần thức,ngoại phóng nhận biết quan sát sự vật cũng là đơn giản mà thôi.
Sau một lát,lão giả nh·iếp khởi trong tay Tào Mộng Kha lệnh bài xác nhận một phen liền phân phối cho hắn đinh khu trăm mét vuông mẫu đất hạ phẩm linh điền,cùng một túi hạt thóc,một quyển trồng trọt tâm đắc,một cái cuốc,kèm liêm đao liền đuổi hắn đi.
Tào Mộng Kha không tự chủ được đi theo chỉ dẫn,tới một chỗ sương mù lấy ra lệnh bài mở ra một lối đi vào.
Đứng trước một gian nhà tranh cũ kĩ, Tào Mộng Kha mới bình phục một hơi.
“Tu tiên giới đều xem trong lợi nhuận cùng hiệu suất thời gian sao.
Coi như tiếp thu kinh nghiệm.”
cảm thán một chút, Tào Mộng Kha chuẩn bị dọn dẹp một chút nhà tranh.
Nơi này sẽ là nơi trường kì hắn kinh doanh chỗ.
Dù sao linh căn tư chất của hắn quá kém cỏi.
Ở hạ phẩm linh mạch bên kia tu hành cũng không khác ở hạ phẩm linh điền bên trong tu hành.
Kế tiếp chỉ là có chút tịch mịch,cô độc thời gian.