Cô Nhóc Đáng Iu Và Chàng Trai Lạnh Giá

Cô Nhóc Đáng Iu Và Chàng Trai Lạnh Giá - Chương 115: Nốt nhạc thứ 115




Hắn đang "tay trong tay" với nhỏ đi dạo, trong lòng nhỏ tự nhiên có cảm giác rất lạ, không hẳn là vui mà không phải là buồn.

Quan sát nét mặt nhỏ, hắn thấy rất kì " Em sao vậy? "

" Dạ? Em...em...không có gì "

Hắn dừng lại nhìn thẳng mặt nhỏ " Thật sự không sao chứ? Hay có chuyện gì giấu anh? "

Trúng tim đen, nhỏ ấp úng " K..không, chỉ là...chỉ là... "

" Như thế nào? "

Nhỏ lắc đầu cười " Em ổn, chỉ là hơi chóng mặt, chúng ta qua kia nghỉ tí nha "

Phía bên này thì vui vẻ từ từ dạo chứ nhỏ đâu biết được một tuần nữa nó sẽ về, phía bên kia thì đang vui vẻ trông mong nó về nước, Ba Mẹ, Tuấn Tuệ, Khánh Du và cả Thư đều cảm thấy nôn nóng.

" Nhưng mọi người à, còn chuyện của anh Khánh Du, anh Vũ và chị Thy thì sao? Nếu chị Ly biết chắc chắn sẽ rất buồn " - Thư

Nghe xong, tất cả đều yểu xìu, còn cái quan trọng đây mà không lo, lo ăn mừng.

Khánh Du thở dài " Kệ cô ấy, chuyện này anh không muốn nhắc tới, cứ tưởng cô ấy sẽ thay đổi nhưng ai ngờ... "

Tuệ vỗ vai Khánh Du an ủi " Thôi nào em trai, cố gắng lên đi, không sao đâu "

Thư nổi nóng " Nghĩ lại chị ta cũng kì ghê, quen anh Du rồi còn mơ đến chồng của chị Ly, thật quá đáng "

Tuấn cười " Thật may lúc đó Khánh Du thông minh, trong lúc hỗn loạn kêu họ kí vào giấy kết hôn, tuyệt! "

Chắc hẳn mọi người còn nhớ vào lúc nó và hắn đang định kí vào giấy kết hôn thì điện thoại reng và biết ông nội nó bị tai nạn nhỉ. Trong lúc tất cả chạy ra ngoài chuẩn bị đi đến bệnh viện thì Khánh Du đã nắm áo cả hai lại bắt kí vào tờ giấy rồi mới đi được.

" Kí vào đã Nhi, hai đứa sẽ lỡ cơ hội đó "

Nó rất hỗn loạn " Nhưng còn ông? "

"Kí vào hãy đi, mau lên "

Nó và hắn cấp tốc kí vào rồi đến bệnh viện, vào khoảnh khắc cả hai kí vô không có ai ngoài nó hắn Khánh Du, từ giây phút đó Lục Tuyết Nhi - Thiên Vũ đã là vợ chồng hợp pháp nè. Hí hí.

-----

" Em không muốn Tuyết Nhi sẽ đau thêm lần nữa nên mới ép họ kí vào, chỉ như thế Thy mới không chen ngang. Khó lắm Nhi và Vũ mới đến với nhau, nếu lại mất nhau thì không phải cả hai đau sao? "

Thư tò mò " Vậy sao anh không đưa cho chị ta xem? "

" Chưa đến lúc, anh sẽ để cho Nhi quyết định "

" Dì Thư ơiiii "

Giọng hai đứa nhỏ vọng vào, cả hai lũ lượt kéo nhau vào nhà, Hạo Tâm nắm tay Thư cười rất tươi

" Dì ơi, ra chơi với tụi con đi, đi đi mà "

" Được rồi, dì dẫn tụi con đi ăn kem ha "

" Yeahhh "

Cả hai đứa nhỏ kéo Thư ra ngoài, nhìn tụi nó vui chưa kìa. Chị em nó cùng giống là hiền nhưng khi nóng là dữ như chằn, rất thích con nít và nấu ăn rất ngon, ai cưới được họ đúng là hạnh phúc mà.

Pháp :

" Anna, đây là màu vàng kim mới tạo được vẻ sang trọng "

Nó gật đầu rồi làm theo chỉ dẫn của ông ấy, thật đúng là nhà thiết kế nổi tiếng có khác ha, hiểu biết rộng quá chừng.

" Wow, đúng là tạo được vẻ sang trọng và quý phái, tôi còn phải học hỏi từ ông " - Nó mê mẫn nhìn vào bộ váy

Ông ta cười " Cô là người có tài, sẽ sớm đuổi kịp tôi thôi, có khi còn hơn cả tôi không chừng "

Nó chỉ cười. Vừa về đến nhà, nó đã lao đầu vào thiết kế trang phục, chủ đề lần này là Summer, nó phải thiết những bộ trang phục không quá cầu kì nhưng phải đẹp, khi mặc sẽ cảm thấy dễ chịu. Thời gian chỉ còn 4 ngày mà thôi.

" A còn 4 ngày nữa thôi, làm sao đây? " - Nó rối như tơ vò

Cốc...cốc...cốc...

" Thưa cô, cô có khách ạ "

" Khách? Ai vậy ta? " - Nó tự hỏi mình rồi xuống lầu xem, lại là anh ta?

" Anh rảnh quá không chuyện làm hả? Sao phiền tôi quài vậy? " - Nó cằn nhằn

Anh ta bình thản uống trà đọc báo như hẳn nhà mình " Anh rảnh mới tới thăm em được chứ, em phải cảm ơn anh mới đúng "

Nó có nghe nhầm không? Làm phiến nó còn nói nó cảm ơn sao?

" Anh ngủ mớ hả? Sao tôi phải cảm ơn? Tôi chưa sút anh như sút bóng là may rồi "

" Nghĩ xem, anh quan tâm em, dẫn em đi chơi, bảo vệ... "

" Khoan! Anh quan tâm tôi thì còn nói được, đi chơi là anh ép tôi chứ tôi đâu rảnh, bảo vệ, anh bảo vệ tôi cái gì? Anh làm phiền tôi thì có. Nói cho anh biết nha, tôi phải thiết kế để chuẩn bị cho show thời trang mừng 10 năm thành lập công ty, không rảnh như anh mà tám mà phiền "

" Vậy có thời gian ăn cơm không? Nhìn em anh biết em chưa ăn gì "

Nó nổi nóng " Kệ tôi! "

Nó đùng đùng đi lên phòng đóng cửa lại, anh ta phì cười rồi cất bước đi về.

" Cái con người gì mà phiền thấy ớn luôn, bám như đĩa, nghèo còn mắc cái eo " - Nó hầm hầm ngồi vào ghế rồi tiếp tục thiết kế, không nghĩ ra mẫu nó còn sinh nông nỗi ngồi xé giấy.

Tèn ten tén, giờ này ngủ hết rồi có ai còn thức không ta? Ngoài nó còn có hắn đó. Hắn đang nằm mơ, một giấc mơ ngoài hắn còn có người con gái (Nó chứ ai), cả hai cùng chụp hình, cùng ăn kem, cùng đi dạo với nhau, còn có hồi ức mơ màng về tờ giấy kết hôn có chữ kí hắn và người khác, không phải Thy (Đã nói nó mà không tin, tui là tác giả nên tui biết).

" Tuyết Nhi? Tuyết Nhi? " - Hắn bật dậy, cả người thấm ướt mồ hôi, tối nào ngủ cũng có cơn ác mộng như vậy (Giấc mơ chứ không phải ác mộng), người tên Tuyết Nhi là ai chứ? Lúc nào cũng gọi tên Tuyết Nhi, người đó có quan hệ gì với hắn chứ??