Em đừng đi! Em là ánh sáng của đời anh, là hơi ấm giúp cho anh tồn tại. Em là cả cuộc đời của anh. Cây không có ánh sáng, cây sẽ chết. Cuộc đời anh không có em, anh sẽ hóa một nắm tro tàn tung bay trong gió đầy đau thương. Nhìn anh như vậy, em nỡ rời xa anh sao? Và từ đó, họ nhận ra, họ là của nhau, trọn đời, trọn kiếp, tựa như đôi uyên ương bay lượn giữa bầu trời, vẽ ra một khung cảnh nên thơ khiến con người trở thành ánh dương sáng lòa của tạo vật. Nhưng liệu, tình yêu đó có tồn tại trong sự dịu dàng bình yên?...