Công ty của cha nuôi sắp phá sản, tài chính túng quẫn, người đòi nợ kéo đến.
Họ định bán cô đi trả nợ, nhưng may sao có người cứu cô.
Cô nghĩ, dù cùng là mua bán, nhưng ít ra làm vợ vị thiếu gia ngốc nhà họ Mặc còn hơn phải đi làm gái bán hoa...
Nhưng cô không ngờ rằng đêm đến lại bị em trai chồng đặt dưới thân ăn sạch sành sanh.
Tất cả mọi chuyện kết thúc, cô cho rằng có thể dứt áo ra đi. Nào ngờ, anh chưa từng muốn buông tay cô ra! “Mặc Diêu Dương! Anh đừng quên là giao dịch giữa chúng ta đã kết thúc rôi!” Đêm khuya cô ngăn anh ngoài cửa, căn răng nghiến lợi nói.“An Đình Đình! Giao dịch đúng là kết thúc, nhưng em làm trái quy định ước hẹn!”
Người đàn ông tuấn tú nhíu mi một cái. Thừa dịp người phụ nữ thất thần, Mặc Diệu Dương phá cửa mà vào áp cô vào tường.
"Em dám có gan mang con của tôi đi! Cho nên...giao dịch của chúng ta còn phải tiếp tục!”