Chúa Tể Vũ Trụ

Chương 66: Đợt tấn công thứ 1




Nhìn Vũ Minh cười tà mị, Lâm Dũng chẳng hiểu sao có chút lạnh gáy, hắn nhìn 1 chút đồng hồ, chỉ còn 5 phút



Lúc này mấy người khác đã xong việc của mình



Vũ Minh nhìn mấy người họ 1 chút sau đó nói



“Mỗi hướng 12 người, lớp 10 đứng bên trên tiếp ứng, lớp 11 làm theo lời ta vừa nói, mau đi đi”



Mấy người kia cũng không nói gì, xoay người rời đi



Vũ Minh hơi nhíu mày, ngẩng lên nhìn bầu trời 1 chút, trên không xuất hiện nhiều loại máy bay mini, hẳn để thu hình, thấy vậy hắn nhếch miệng cười



Bên trong quảng trường



Gần 2000 người đang đứng quan sát, không ngừng bàn tán xôn xao



“Học viện cho nhiệm vụ thật quá khó khăn, 55 người, trong đó lại có gần 20 người lớp 10, làm sao chống lại được nhiều như thế ma thú?”



“Không phải 55, bây giờ chỉ có 51, đừng quên vừa rồi 4 tên bị loại”



“Đúng thế, ta không hiểu sao Vũ Minh lại làm thế, nhiều người thêm 1 phần sức lực, không tốt hơn sao?”



“Ta quan tâm hơn là sao Lâm Dũng hắn lại đột phá tới Thông Mạch cảnh được, mới vài ngày trước hắn chỉ mới là Tụ Huyết tầng 6 mà thôi”



“Nhiều nơi bị ma thú làm hỏng mất máy thu hình nên không thể tìm hiểu được gì”



“Ta đoán rằng Lâm Dũng hắn đột phá có liên quan tới Vũ Minh, dù không liên quan chắc chắn hắn cũng biết”



“Được rồi, đừng bàn tán nữa, sắp bắt đầu rồi”



“Động tĩnh càng lúc càng lớn”



Cùng lúc đó, trong rừng từ 4 phía lao ra rất nhiều ma thú, chúng điên cuồng lao lên, Vũ Minh dùng thần thức cường đại của mình thăm dò sơ qua cũng thấy hơn 100 con mỗi phía



Trong đó cấp 1 ma thú 300 con, cấp 2 ma thú 100 con, cấp 3 ma thú 10 con



Kèm theo đó là âm thanh vang lên



“Đợt tấn cầu đầu tiên kéo dài 2 giờ. Bắt đầu”



Hắn ánh mắt sắc bén nhìn về phía chúng, sau đó hét lớn



“Hành động”



Nhất thời, đám học sinh lớp 11 toàn bộ nhảy xuống dưới



Đại chiến xảy ra



Hai bên không ngừng va chạm lẫn nhau



Tuy nhiên ma thú quá đông, rất khó bắt giữ, hơn nữa còn đôi khi gặp phải ma thú cấp 2 đánh tới, tình hình bên Vũ Minh có chút không lạc quan cho lắm



Vũ Minh chỉ liếc mắt nhìn 1 chút không nói gì, hắn và Lâm Dũng vẫn đứng đó quan sát, người xem có phần khó hiểu. Nếu 2 người họ tham gia hẳn sẽ kết thúc rất nhanh



Thậm chí có mấy con ma thú cấp 2 leo lên tường thành, 2 người họ vẫn không có chút hành động nào, chỉ mặc cho mấy tên học sinh lớp 10 cực khổ chống trả



Lúc này phía xa đi ra 10 con ma thú cấp 3, thấy thế Vũ Minh khẽ cười 1 tiếng, quay sang nói với Lâm Dũng



“Chặn chúng lại, đừng giết chết, ta không dám chắc nếu giết hết chúng thì tính là kết thúc đợt 1 hay không, hoặc ngay khi giết hết chúng những sau 2 tiếng mới kết thúc đợt thứ nhất. Chúng ta không có cơ hội đánh cược điều đó, cho nên tận lực cản chúng lại, cẩn thận 1 chút”



Lâm Dũng gật đầu 1 cái lao ra



Lúc này Vũ Minh mới động, hắn dùng tốc độ nhanh nhất chạy băng qua 4 bức tường thành, thoáng cái toàn bộ ma thú trên tường thành đều bị đánh bay vào bên trong, nhưng rơi xuống tất cả chúng đều mất đi năng lực hành động




Nhìn kỹ thì tay chân chúng đều bị cắt đứt hết



“Bắt chúng đi” Vũ Minh hét lớn



Tiếng nói của hắn làm những người khác giật mình, sau đó họ cắn răng tóm lấy ma thú gần nhất, vũ khí trên tay cắt đứt toàn bộ chân tay của chúng, sau đó 1 tay xách chúng lên, tay còn lại nắm lấy sợi dây an toàn treo bên trên



Mượn lực đạp vào bức tường leo lên trên, đến giữa tường thành họ ném lên trên



Phía bên trên lớp 10 đón lấy rồi ném vào bên trong thành



Vũ Minh không ngừng tính toán, ma thú cấp 1 nổ lên uy lực có chút yếu, đối với cấp 2 ma thú hệ phòng thủ không ảnh hưởng gì. Càng đừng nói tới cấp 3 ma thú



Nhìn số ma chủng trong không gian trang bị gom góp được của mọi người, không nhiều lắm, khoảng 100 viên, cấp 2 ma chủng 37 viên, 2 viên cấp 3, còn lại toàn bộ là cấp 1 ma chủng



Phía bên ngoài thì đám học sinh đang khó khăn trong việc bắt giữ ma thú, 1-2 lần đầu rất dễ dàng, nhưng càng về sau càng khó, thể lực cùng chân nguyên lực theo không kịp tiến độ kế hoạch



Vũ Minh dùng thần thức bao quát lấy toàn bộ bọn họ, hắn vẫn đứng yên tại chỗ, nhưng nếu có ai sắp chịu không được là hắn sẽ ngay lập tức đi xuống giúp đỡ



Thoáng cái 1 tiếng đi qua, mọi người dần mệt mỏi ra rời, nhiều người trực tiếp trở lại tường thành nghỉ ngơi, chờ ma thú leo lên mới đánh chúng rơi xuống



Thời gian 1 tiếng qua, ma thú bắt được rất ít, cấp 1 có 40 con, cấp 2 có 6 con, nhưng lại chết đi 10 con cấp 1, 2 con cấp 2. Có chút đáng tiếc



Số ma thú chết đi khá nhiều, hiện tại chỉ còn có hơn 100 con ma thú cấp 1, 30-40 con cấp 2



Về phía Lâm Dũng thì đang không ngừng chống đỡ 10 con ma thú cấp 3 tiến công, đôi lúc hắn gặp nguy hiếm Vũ Minh liền xuất hiện giúp đỡ



Cứ thế kéo dài cho đến nửa tiếng sau đó, lúc này tất cả mọi người đã mệt muốn chết rồi Vũ Minh mới cùng Lâm Dũng giải quyết 10 con cấp 3 ma thú và đám còn lại



Lúc này âm thanh thông báo vang lên



“Đợt tấn công thứ nhất kết thúc, sau 1 tiếng nữa sẽ bắt đầu cuộc tấn công thứ 2”




Nghe thế, tất cả mọi người đều bất lực nằm xuống đất thở hổn hển, suốt 1 tiếng 30 phút chiến đấu, họ thật sự quá mệt mỏi



Nhìn đám học sinh nằm trên tường thành thở dốc, Vũ Minh trầm ngâm 1 chút rồi nói



“Hai người đi ra lấy ít thi thể ma thú vào chuẩn bị đồ ăn bổ sung thể lực, những người còn lại vào trong nghỉ ngơi”



Nói xong hắn quay người nhảy vào trong, đi lại đống ma thú ở bên trong xem xét



Tổng cộng có 40 con ma thú cấp 1, 7 con cấp 2



Con số có chút thiếu thốn, nhưng không có cách, đành phải vậy thôi, hắn quay sang nhìn Lâm Dũng nói



“Ngươi ở lại trông coi 1 chút, ta ra ngoài 1 chút rồi về, đừng cho ai đến gần đám ma thú này”



Nói xong Vũ Minh liền đi ra ngoài lao vào rừng



Nhìn thấy thế có mấy người nói



“Hắn đây là muốn chạy trốn sao?”



“Vừa rồi hắn là người ít xuất lực nhất, tại sao chúng ta phải nghe hắn sắp xếp chứ?”



“Đúng thế, chúng ta không cần chỉ huy kiểu đó”



“Ngậm miệng của các ngươi lại” Lâm Dũng nhìn đám người quát mắng, oán trách Vũ Minh, hắn nhịn không được hét lớn



“Dựa vào cái gì? Chúng ta nói không đúng sao?” 1 tên trong đó tức giận nói



“Biết dùng não không? Ngươi không động não trước khi nói à? Nếu Vũ Minh hắn không làm gì, các ngươi tưởng mình có thể chống đến bây giờ sao? Nhìn 1 chút xem có ai bị loại không? Ngu ngốc” Lâm Dũng trừng mắt nhìn hắn nói




Nghe hắn nói thế, cả đám đều sững sờ, nhưng khi kiểm tra lại số người lại chẳng thiếu ai, họ có chút bối rối không hiểu ra sao



“Một lũ ngu ngốc, chính vì Vũ Minh cứu các ngươi khỏi kết quả bị loại, ra nhìn 1 chút ngoài thành xem có bao nhiêu Ám Ảnh Ma Lang”



“Các ngươi nghĩ lại xem có gặp phải 1 con nào chưa? Loại ma thú đó nó dựa vào ẩn núp tấn công, với thể lực của các ngươi bị đánh bất ngờ có thể trở tay kịp sao?”



“Nhiều người gần như bị đàn ma thú ép đến tuyệt cảnh, các ngươi nghĩ lại 1 chút lúc đó tình hình thế nào? Mẹ kiếp”



Lâm Dũng càng nói càng tức giận, Vũ Minh hắn chỉ vừa mới ra ngoài mà bọn này lại ở sau lưng nói kiểu đó



Nhất thời cả đám đều hồi tưởng lại, thậm chí có nhiều người đi ra ngoài xem, nhưng khi đi vào lại vẻ mặt ảm đạm



Quả thật như lời Lâm Dũng nói, bên ngoài có ít nhất 30 con Ám Ảnh Ma Lang, hơn nữa nhiều người cũng nhớ tới việc bị ma thú ép đến sát tường thành không thoát được, nhưng đột nhiên lại bị đẩy lùi



Lâm Dũng nói xong tức giận bỏ ra ngoài để lại 1 đám mặt mũi tràn đầy xấu hổ bên trong



Bên trong quảng trường, các học sinh kinh ngạc há hốc mồm



“Thật thành công?”



“Mẹ nó, ghê gớm thật”



“Mà họ bắt sống mấy con ma thú kia làm gì?”



“Ai biết được. Suy nghĩ của Vũ Minh ta không hiểu được”



“Các ngươi nhìn, đám người này thật không biết xấu hổ, nếu không phải có Vũ Minh bọn họ đã bị loại rồi, lại còn dám oán trách?”



“Cũng không thể trách bọn họ, dù sao đang trong chiến đấu, ai lại quan sát được nhiều như thế, chúng ta ở đây mới biết được toàn bộ thôi, còn họ thì không”



“Vũ Minh hắn đi vào rừng làm gì kia?”



“Ai biết được, chẳng phải có máy quay bay theo sau sao, xem 1 chút là biết”



Nhìn vào màn hình, chỉ thấy Vũ Minh đang cúi đầu tìm thứ gì đó. Một lúc sau hắn khom người xuống nhổ lên 1 bông hoa sau đó bỏ vào không gian trang bị, thấy cảnh này đám học sinh khó hiểu nói



“Kia chẳng phải U Lan Hoa sao?”



“U Lan Hoa? Nó có tác dụng gì?”



“Hắn tìm thứ này làm gì? U Lan Hoa chẳng phải dùng để điều chế E cấp dịch áp chế sao?”



“Nó dùng chung khi hấp thụ ma chủng mà”



“Đúng vậy a, hấp thụ ma chủng rất nguy hiểm, ma chủng năng lượng rất cuồng bạo, nếu dùng sẽ gây lên năng lượng cuồng bạo, nhưng dùng với dịch áp chế thì có thể đơn giản hấp thụ, chẳng lẽ hắn muốn tu luyện?”



“Mau nhìn, kia là loại thảo dược gì? Nhìn thật đẹp”



“A…Nấm Đầu Lâu?”



“Ngươi biết?”



“Đúng thế, đây là 1 loại nấm độc, nói là nấm độc cũng không đúng vì ăn vào sẽ không sao, nhưng dùng với bất kỳ thứ gì khác sẽ sản sinh ra 1 loại độc đáng sợ. Nó sẽ triệt tiêu bất kỳ tác dụng nào của dược thảo hay thức ăn dùng chung, sau đó hình thành 1 loại độc ăn mòn máu thịt, cốt tủy của người dùng cho đến khi chỉ còn bộ xương khô” người kia nghiêm túc nói



“Đáng sợ như thế?”



“Đúng thế, hơn nữa càng khó hiểu là dù bị chế biến thành gì đi chăng nữa, nấu canh, xào, luộc… ăn vào cũng không sao, nhưng chỉ cần dùng chung với thứ khác chắc chắn sẽ chết”



“Vậy hắn lấy thứ đó về làm gì?”



Ai cũng thắc mắc tại sao Vũ Minh lại lấy 2 thứ đó về, chỉ có Mạc lão cùng 1 số giáo viên lâm vào suy tư, họ mơ hồ đoán ra được điều gì đó