Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!

Chương 38: giúp đỡ (H)




Bạch Dạ Phi Ưng cố gắng nén ngọn lửa trong người xuống

Nếu không phải cơ thể cô chưa hoàn toàn bình thường, thì hắn sớm đã ...

Nghĩ đến đây, đột nhiên nam chủ chợt nhớ ra vấn đề gì đó

Vươn tay kéo hộc tủ bên cạnh lấy ra lọ thuốc nhỏ

Hắn mở ra rồi chấm nước thuốc màu trắng đó lên ngón tay quẳng cái lọ cho Y Y

Cô nhìn hắn, rồi nhìn lọ thuốc trong tay

Giảm đau, giảm sưng, tiêu viêm ...

Này là cái gì đây?

Còn chưa kịp mở miệng hỏi, thì váy đã bị kéo lên

Phòng vệ bên dưới cũng được tháo gỡ kéo qua đầu gối làm cô có chút lạnh

Oa ... khoan ... ngài ...

Y Y hốt hoảng lấy tay che chắn

Hắn cười phì như đang châm biếm hành động này, làm Y Y cảm thấy có chút đả kích về lòng tự tôn

Tay hắn men theo bắp đùi mềm mại di chuyển lên phần mô.ng gợi cảm kéo nhẹ 1 cái đã khiến cô miễn cưỡng nằm lên bắp tay to lực lưỡng không chút mỡ thừa như vận động viên thể hình của hắn

Tư thế này làm nơi riêng tư có thể dễ dàng được chạm đến hơn

Bạch Dạ Phi Ưng đưa tay lên vùng bụng bằng phẳng Roẹt 1 cái liền khiến khoá váy cô mở bung, tiện thể hắn kéo cái váy xuống để lộ nơi xuân sắc của thiếu nữ

Lạc Y Y không muốn bị nhìn thấy liền co chân muốn che đi, nào ngờ lại lộ cặp mô.ng căng tròn

Che cái gì, cơ thể em có nơi nào tôi không thấy qua? Đừng làm mất thời gian nữa, mau dũi chân ra

Hắn bá đạo ra lệnh



Điều này lại khiến cô sợ hơn, quên mất việc phải lấy lòng

Nhưng cũng không dám đắc hắn, đành dùng giọng điệu đáng thương tỏ vẻ muốn thương lượng

Nhị thiếu ... tôi ... cơ thể người ... người ... ta ( oa tởm chết đi được!!!: cô nghĩ) vẫn còn chưa khoẻ

Sao cô có thể nói ra cái từ ghê tởm như thế? Lại còn làm ra cái bộ dạng nũng nịu với hắn nữa chứ

Lạc Y Y mày điên rồi!!!

Thật sự muốn đào 1 cái hố rồi nhảy xuống

Không! Phải cố gắng nhẫn nhịn, nếu không hắn thật sự sẽ làm

Hắn nghe thấy cô tự gọi bản thân mình như thế có chút ngạc nhiên, tuy giọng điệu thật sự rất miễn cưỡng

Nhưng xem ra, bị trừng phạt đã làm cô rút ra bài học

Y Y rợn người, không phải vì điệu cười vô nhân tính của hắn

Mà là vì, cái nơi đó lại to lên

Cô đang nằm co người, nó cứ chọc chọc vào 1 bên mô.ng của cô

Bạch Dạ Phi Ưng nhìn thấy gương mặt từ đỏ chuyển sang xanh rồi tím tái đi hệt như tắc kè hoa của cô, trong lòng dâng lên cảm giác thú vị

Bụng dưới cũng sôi sục như dung nham

Biết là em không được khoẻ, vậy nên ...

Hắn ngập ngừng tách chân cô ra rồi đặt tay lên đoá hoa hồng kia

Tôi đang giúp em bôi thuốc đây

Không ... cần đâu, tôi có thể tự mình làm ... nên ...



Y Y nhanh chóng muốn từ chối, hắn hành hạ cô cả đêm chưa đủ hay sao mà bây giờ còn muốn dày vò cô như thế?

Chủ tịch không để ý, trực tiếp dùng ngón tay giữa dính đầy thuốc bôi lên cánh hoa vẫn còn sưng đỏ

Dù sao cũng là do tôi đã quá trớn, nên tôi sẽ gánh lấy trách nhiệm này

Lạc Y Y vừa xấu hổ vừa giận dữ

Ngón tay của hắn không ngừng ch.à xá t, nước thuốc trơn trượt làm cho hắn di chuyển nhanh hơn

Chỗ đó ngứa ngáy như có hàng trăm hàng ngàn con kiến đang bò, lại vì những cái xoa nhẹ nhàng của hắn mà làm cô rất nhột

Ưm ... đừng ... ân ...

Ngón chân cô co rúm lại, bàn tay trong vô thức đã nắm lấy giữa áo hắn, gương mặt nhỏ nhắn vùi vào ngực đối phương mà thở dốc

Vô tình hành động đó làm cho ai kia tưởng đó là khiêu khích

Cái cột giữa 2 chân càng kiêng cố hơn, cái quần từ lâu đã vốn không giữ được nó nữa

Nhìn từ xa chẳng khác gì đang dựng 1 cái lều

Đủ ... dừng ... lại ...

Sao có thể được? Phải bôi thuốc thật kỹ, nếu không sẽ không hết đau được đâu

Nói xong, hắn liền cho ngón tay vào thăm dò

A!!!

Cô giật nảy người

Bên ngoài thì không có gì, nhưng bên trong vẫn còn rất đau

Cảm giác nhộn nhạo lúc nãy liền tiêu tan

Y Y ngẩng đầu vô thức dùng gương mặt cún con nước mắt lưng tròng mong hắn có thể buông tha cho mình