Chiến Thần Tu La

CHƯƠNG 1938: MƯU KẾ GIẾT NGƯỜI






Doanh thu bán hàng không ngừng tăng lên.

Cái này cũng chưa tính là gì, mấu chốt chính là thông qua một trận chiến này, danh tiếng của Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc đã hoàn toàn được nâng lên, trở thành một công ty uy tín trong mắt dân chúng.

Là dũng sĩ không sợ cường quyền, chiến đấu với nhà họ Đàm như rồng ác'!

Còn nhà họ Đàm, đã trở thành 'rác rưởi mà mọi người tẩy chay, còn phải đối mặt với cảnh cáo từ luật sư của Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc, lên án hành vi thuê diễn viên để bôi nhọ của bọn họ.



Tin tức truyền thông càng như lửa cháy đổ thêm dầu, cuốn theo chiều gió.

Trong khoảng thời gian ngắn, chuyện buổi họp báo của Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc, bị làm loạn khắp cả thủ đô không ai không biết.

Bây giờ nhà họ Đàm đã hoàn toàn mất hết danh tiếng.

Đêm khuya.





Đàm Vĩnh Thắng và Đàm Quốc Đống hờn dỗi với con cháu đang ngồi trên sô pha trong nhà.

Bọn họ thực hiện ba kế hoạch A, B, C, kết quả tất cả đều thất bại không nói, còn vướng phải kiện tụng, kiện tụng không đáng sợ, đáng sợ chính là bọn họ đã mất đi lòng dân.

Nhà họ Đàm ở trong mắt mọi người đã trở thành một xí nghiệp tiểu nhân xảo trá.

Đàm Vĩnh Thắng ngồi trên sô pha, một điếu thuốc rồi lại một điếu, buồn đến không nói lời nào.

Lúc này, quản gia đi đến nói: "Lão gia, cậu Đàm, chủ tịch của Khoa học kỹ thuật Trọng Môn --- Kerry muốn gặp mặt."

Đàm Quốc Đống liên tục nhíu mày.

Đã mấy giờ rồi?

Đêm hôm khuya khoắt, tới gặp mặt gì chứ? Là tới chế giễu sao?

"Không gặp không gặp, bảo anh ta cút đi" Đàm Quốc Tổng căn bản là không có lời gì hay để nói.

Ngay khi quản gia xoay người lui ra, Đàm Vĩnh Thắng đột nhiên gọi ông ta lại, "Chờ đã.

"Lão gia?"

"Tên Kerry rất xảo trá, như một con cá trạch, không có việc gì chắc chắn sẽ không đến tìm chúng ta. Nếu tới, vậy nhất định là có chuyện đặc biệt. Để anh ta vào, xem anh ta có gì để nói"

"Vâng."



Không lâu sau, quản gia dẫn Kerry vào.



"Đàm gia chủ, cậu chủ Đàm, chúc hai vị buổi tối tốt lành" Vẻ mặt Kerry đầy vui vẻ cười nói.



Đam Quốc Đổng nhổ một ngụm, "Tốt cái rắm, ông đây đã sắp chết rồi. Nhóc con cậu có chuyện gì thì mau nói có rắm thì mau đánh, tôi không có tâm tình dong dài với cậu."



Sắc mặt Kerry thay đổi.



Anh ta chưa từng bị đối xử như vậy, vậy mà có người một câu không hợp thì mắng anh ta.



Nhưng không sao cả.



Hiện tại anh ta phải đối phó với Giang Nghĩa, không phải nhà họ Đàm.



Một lần nữa nở nụ cười, Kerry nói: "Hai vị, chuyện của ban sáng tôi đã nghe nói rồi."



Đàm Quốc Đống cười, "Loạn đến ồn ào huyên náo như vậy, cả thủ đô đều đã biết, có gì là sao?” Đàm Vĩnh Thắng ngắt lời nói: "Quốc Đống, đừng có tranh cãi.



Kerry cười cười, tiếp tục nói: "Thật ra tôi không dối gạt hai vị, Khoa học kỹ thuật Trọng Môn chúng tôi có mâu thuẫn rất sâu với Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc. Cá nhân tôi cũng không đội trời chung với Giang Nghĩa! Trong tay tôi có diệu kế có thể diệt trừ Giang Nghĩa, chỉ là Khoa học kỹ thuật Trọng Môn chúng tôi không đủ tài lực, nhân thủ thiếu thốn, vậy nên...



Đàm Vĩnh Thắng là một tên cáo già, liếc mắt một cái đã nhìn ra tâm tư của Kerry.



Quả nhiên, người này sẽ không vô duyên vô cớ mà đến.



Đàm Vĩnh Thắng nói: "Chuyện tài lực, nhân thủ đều dễ nói, mấu chốt là diệu kể có thể đối phó với Giang Nghĩa thật không? Qua chuyện hôm nay, chúng ta đều thấy được thực lực của Giang Nghĩa. Người này không chỉ tâm tư thâm trầm, còn có một chỗ dựa lớn mạnh đứng sau hậu thuẫn, khó đối phó"



chapter content