Chiến Thần Cuồng Phong

Chương 1756




Chương 1758

Công Tôn Vũ tuyệt đối không thể để xảy ra chuyện như vậy. Không nói đến mạng người rốt cuộc có lớn hay không, chì nói Lâm Kiều Như là người phụ nữ của Tần Vũ Phong.

Nếu như là vì Công Tôn Vũ đã làm đứt đoạn trạng thải đột phá của Lâm Kiều Như, hại Lâm Kiều Như luận lạc đến kết cục nội lực xao động bạo thể mà chết, e rằng Tần Vũ Phong sẽ hận Công Tôn Vũ cả một đời.

Mặc dù nói nguyên nhân chủ yếu vẫn là bởi vì đại trận bảo vệ núi ở La Phù Sơn.

Nhưng Công Tôn Vũ có thể không hề có một chút quan hệ sao?

Công Tôn Vũ để tay lên ngực tự hỏi, nếu như đặt mình lên vị trí kia của Tần Vũ Phong, nếu như Lâm Kiều Như thật sự xảy ra đại sự không hay gì, mình nhất định sẽ vô cùng căm hận cái người cuối cùng đã cắt ngang Lâm Kiều Như!

Cho nên, Công Tôn Vũ không thể trơ mắt nhìn Lâm Kiều Như xảy ra chuyện.

Trên đầu Công Tôn Vũ cũng đã bị bức bách chảy ra từng giọt mồ hôi lạnh.

Hiện tại Công Tôn Vũ đang trợ giúp Lâm Kiều Như xoa dịu nội lực.

Bởi vì phát hiện sớm nên biện pháp sử dùng cũng sớm.

Cho nên tình huống hiện tại của Lâm Kiều Như mặc dù đáng sợ, nhưng vẫn còn chỗ để cứu vãn.

Nếu như xử lý tốt, Lâm Kiều Như có thể không xảy ra chuyện gì. Tình huống bình thường chính là thực lực của Lâm Kiều Như hạ xuống. Tình huống xấu nhất, Lâm Kiều Như bạo thể mà chết.

Nhưng trong lòng bản thân Công Tôn Vũ cũng cảm thấy, nếu như tình huống bất ngờ của một Bản Bộ tông sư cũng không thể xử lý, vậy anh ta cũng không cần tiếp tục tu luyện nữa.

Công Tôn Vũ hít sâu một hơi, cưỡng ép bức bách mình loại bỏ tất cả tạp niệm, trợ giúp Lâm Kiều Như xoa dịu Linh khí trong cơ thể.

Tình huống tốt nhất…Chính là Lâm Kiều Như thành công đột phá. Mặc dù hy vọng mịt mù.

Nhưng Công Tôn Vũ vẫn quyết định liều hết toàn bộ sức lực.

Nội lực xao động không thôi lúc này đang được Công Tôn Vũ từng chút từng chút xoa dịu khơi thông.

Thuận theo kinh mạch của Lâm Kiều Như, từng chút chảy vào trong Đan Điền.

Rất nhanh, Công Tôn Vũ đã giúp Lâm Kiều Như thu nạp được một phần ba.

Trong lòng Công Tôn Vũ cuối cùng đã thở phào nhẹ nhõm.

Vẫn tốt, hết thảy cũng còn tốt, đều đang phát triển theo phương hướng tốt.

Chí ít có thể bảo đảm Lâm Kiều Như an toàn không việc gì. Mà giờ khắc này, Tần Vũ Phong trên núi cũng không biết rõ toàn bộ những chuyện xảy ra ở dưới núi, thậm chí Tần Vũ Phong cũng không biết Lâm Kiều Như đi vào La Phù Sơn.

Trước đó khi ở lôi đài, Tần Vũ Phong mặc dù đã cảm nhận được một hơi thở quen thuộc, nhưng trên thực tế, lúc ấy anh cũng không thể tin Lâm Kiều Như thật sự sẽ chạy tới mà không nói tiếng nào.

Tần Vũ Phong đã quen tự mình chịu đựng hết thảy. Cho dù đã ngả bài với Lâm Kiều Như, nhưng Tần Vũ Phong cũng chưa bao giờ nghĩ tới Lâm Kiều Như sẽ đi theo anh một đường tới đây.

Cho nên, cho dù Tần Vũ Phong đã lờ mờ cảm nhận được hơi thở của Lâm Kiều Như cũng chỉ cho rằng bản thân đã hiểu lầm.

Trước mắt, Tần Vũ Phong càng không kịp suy nghĩ tìm hiểu xem hơi thở quen thuộc trước đó rốt cuộc có thuộc về

Lâm Kiều Như hay không.

Bởi vì đại trận bảo vệ núi đã ngưng tụ thành công. Một cỗ uy áp che trời lấp đất nháy mắt cuốn về phía Tần Vũ Phong.

Hai con người của Tần Vũ Phong đột nhiên có lại nhỏ bằng mũi kim.

Cái này!

Phải biết, sau khi Tần Vũ Phong cưỡng ép tăng thực lực lên tới Tông sư cửu trọng thiên, căn bản không cảm nhận được bất kỳ uy áp nào.

Không chỉ vì nguyên nhân thực lực của chưởng môn không đủ tạo thành áp lực với Tông sư cửu trọng thiên như Tần Vũ Phong.

Càng nhiều hơn chính là lúc bạn đã đạt được lực lượng mạnh nhất trên thế gian này, hai mắt sáng trong, Thần Hải trong suốt, mọi thứ trước mắt cũng sẽ không thành vấn đề gì.

Đây chính là cảm thụ của Tần Vũ Phong khi đã nâng thực lực lên tới Tông sư cửu trọng thiên.

Mà bây giờ, Tần Vũ Phong lại cảm nhận được một luồng áp lực vô cùng to lớn, gần như đè ép anh đến đứt từng khúc xương.

Gần như là trong nháy mắt, Tần Vũ Phong đã bị bức ép đến độ phun một ngụm máu tươi

Áp lực vô hình, đang bức bách cưỡng ép Tần Vũ Phong khom lưng xuống.

Dưới núi.

Quách Thành vừa nhìn lên tình huống ở trên đỉnh La Phù Sơn, thì toàn bộ La Phù Sơn đều bị những trận nhãn nhỏ bé liên kết lại với nhau, trở thành một đại trận bảo vệ núi vô cùng lớn.

Cả La Phù Sơn đều bị ánh sáng của trận pháp màu lam nhạt bao phủ lại. Mỗi một nơi của La Phù Sơn, bằng mắt thường cũng có thể nhìn được từng đợt chấn động truyền tới, thỉnh thoảng lại có đá vụn, từ vách đá biên giới bất ngờ lăn xuống.

Quách Thành cắn cắn răng, không biết tình hình của Thiên Vũ đại nhân bây giờ như thế nào rồi.