Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 2427






Nhưng hiển nhiên, thế cục rất kém cỏi. 

Chỉ cần mấy phút, y phục của Tử Tình bị hủy hết! 

"Cô gái, đây chính là người tự tìm!" Dạ Ma lạnh giọng cười một tiếng, đại thắng khiến cả người hắn đều trở nên cực kỳ cuồng vọng, đồng thời, gia tăng lực lượng ép chết Tử Tình! 

Theo khí đen quấn trên tay, Dạ Ma cố tình ra tay nặng hơn, trực tiếp vườn nhắm về phía bộ vị quan trọng của Tử Tình. 

Muốn chơi thế nào thì chơi thể đó! 

Sắc mặt Tử Tình kinh hoàng, mặc dù nàng vẫn luôn cắn răng kiên trì, bất đắc dĩ là, Dạ Ma thực tế là quá mức cường đại. 

-

Trải qua liên tục gắng gượng chống đỡ, thân thể nàng cạn kiệt sức lực mà tâm tính cũng trở nên căng thẳng. 

Bây giờ đối mặt với một kích khổng lồ này của Dạ Ma, nàng thực sự không có sức chống lại. 

Điều duy nhất có thể làm chỉ có thể là trông mong nhìn Dạ Ma muốn làm gì thì làm. 

"ĐM, đó là ai?" 

Đột nhiên, có người lúc này nhìn thấy bên trên chân trời có một thân ảnh đột nhiên bay về phía hai người, tốc độ nhanh chóng khiến người líu lưỡi. 

"Một đoàn khí đen, chẳng... chẳng lẽ là bè lũ của Dạ Ma? Tên kia còn có người giúp đỡ sao?" Có người nhất thời kinh ngạc kêu lên. 

"Không đúng, đoàn khí đen kia không chỉ có mỗi khí đen mà còn có ánh vàng!" Có người lanh mắt hơn, phát hiện sự thật rõ ràng hơn, lúc này hô lên. 

"Vừa là khí đen vừa là ánh sáng vàng, cảm giác này dường như... Dường như đã gặp ở đâu rồi thì phải." Nhìn thấy ánh sáng màu vàng trên bầu trời, có người kỳ quái nói. 

Nhưng một giây sau, có người đột nhiên nhớ ra cái gì đó, không khỏi đặt mông ngồi dậy: "Vừa có khí đen vừa có ánh sáng vàng? Mẹ nó, cái này... Đây không phải Hàn Tam Thiên sao?" 

"Đúng vậy, thần và ma, kim quang cùng ma khí, cái này... Đây là điểm đặc biệt của Hàn Tam Thiên mà." 

Nghĩ đến đây, đám người quay mắt nhìn lại, chỉ thấy trên bãi cỏ cách đó không xa, thân hình của Hàn Tam Thiên đã biến mất, chỉ để lại một luồng khí đen lởn vởn. 

"Hàn Tam Thiên, tên kia là Hàn Tam Thiên! Hắn còn chưa có chết!" Có người kinh hô. 

Một giây sau, càng nhiều người cũng chú ý tới sự thật này, nhất thời ngạc nhiên quay đầu lại, lại chờ mong và hưng phấn nhìn về phía thân ảnh giữa không trung kia. 

"Ầm!" 

Gần như đồng thời, Dạ Ma tung ra một trảo, nhưng đột nhiên cảm nhận được một cỗ sức lực cực mạnh lao nhanh mà đến! 

Một tiếng nổ to! 

Dạ Ma thối lui hai bước, vẻ mặt đầy kinh ngạc nhìn móng vuốt của mình, lại nhìn phía Hàn Tam Thiên đã mang theo Tử Tình lùi lại mấy chục mét, nhất thời trong mắt đều là sát khí: "Thì ra là tên vương bát đản nhà ngươi lại phá hỏng chuyện tốt của ông!" 

"Cô gái xinh đẹp này vừa xuất hiện, ta lại xem nhẹ ngươi mất. Có điều, như vậy cũng chưa chơi chết ngươi, ngươi đúng là con gián đánh mãi không chết nhỉ." Dạ Ma khó chịu giễu cợt nói. 

Tử Tình đột nhiên bùng nổ, cùng với hành động kỳ quái khiến Dạ Ma đem chủ yếu tinh lực dồn hết trên người nàng, nhất là trận đấu ác liệt vừa rồi, Dạ Ma lại càng lấy hết toàn lực đối phó Tử Tình, đến mức xem nhẹ Hàn Tam Thiên. 

Mà cũng chính nhờ cơ hội này, để Hàn Tam Thiên có được một cơ hội thở dốc. 

Do đó vào thời khắc mấu chốt này, Hàn Tam Thiên mới có thể kịp thời xuất hiện. 

"Có điều, người đến thì có ích lợi gì chứ? Chẳng qua là bại tướng dưới tay ta mà thôi." Dạ Ma âm trầm trầm cười nói. 

Từ dưới góc độ của người ngoài mà xem, Hàn Tam Thiên đương nhiên không biết lợi hại hơn Tử Tình bao nhiêu cấp bậc, nhưng ở nơi này, ở trong mắt Dạ Ma, Hàn Tam Thiên lại căn bản không có cách so sánh với Tử Tình. 

Dù sao Tử Tình ít nhiều có chút điểm khó nắm bắt, còn Hàn Tam Thiên thì hoàn toàn ở trong phạm vi khống chế của mình. 

"Muốn giết người, chẳng qua là hao phí chút công sức của ta mà thôi, ngươi cũng xứng xuất hiện ở trước mặt ta ư?" Dạ Mai khinh thường nói. 

Nghe nói như thế, Hàn Tam Thiên cũng không tức giận, nhẹ nhàng cười một tiếng, nói: "Vậy người cho là người tại trước mặt ta lại có thể là chuyện phiền phức lắm sao?" 

Sắc mặt Dạ Ma lạnh lẽo: "Thế nào, Hàn Tam Thiên ngươi cũng bắt đầu học được khoác lác rồi sao? Giết ta? Ngươi có tư cách gì? 

chapter content