Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 2420






Ma long đã nói, ở đây Dạ quỷ chính là người lợi hại nhất, muốn đánh bại được hắn chỉ có hai cách. 

Thứ nhất, giống như linh hồn Ma long lúc đầu, bị kim thân của Hàn Tam Thiên áp chế, tấn công từ ngoài vào. Điểm này giống như việc tìm thấy có thể thật của Dạ quỷ, hiệu quả giống như việc giết chết cơ thể thật của hắn. 

Ngoài ra hắn là người giỏi nhất ở lĩnh vực nào, thì lập tức tiêu diệt lĩnh vực ấy. 

Hàn Tam Thiên đương nhiên lựa chọn cách thứ hai. 

Người làm theo cách của ngươi, ta làm theo cách của ta. 

“Bắc minh tứ hồn trận, một hóa tám" 

“Địa hóa tâm linh.” 

“Bát phương kinh lôi, cửu thiên lôi long 

“Thiên hỏa nguyệt luân." 

“Tứ thú trấn thủ" 

Ầm!!! 

Pằng, pằng, pằng. 

Hàn Tam Thiên giận dữ hét lên, kéo theo mưa gió ùn ùn kéo đến. 

Lửa trên mặt đất nổi lên, mây đen cuồn cuộn trên bầu trời, cửu thiên lôi lang mang theo tia điện xuyên qua các đám mây, thiên hỏa nguyệt luân biến hóa theo tám cơ thể, biến thành mười sáu cây kiếm tấn công khắp nơi. 

“Muốn chơi đúng không? Vậy ta sẽ chơi với ngươi." Hàn Tam Thiên lạnh lùng nói. 

“Người ta nói, ra tay liền có thể tiêu diệt trời đất, ta luôn cứ tưởng rằng đó chính là một từ hình dung, hình dung bản lĩnh rất mạnh của một người, nhưng bây giờ ta đã biết, đó không phải là một từ để hình dung, đây rỏ ràng là một câu kể lại " 

Thiện hạ rộng lớn, không gì là không có, đây là câu nói được đúc kết từ thời xa xưa để lại. 

“Đây có khoa trương quá không? Trời đất thay đổi, trên có sấm chớp, dưới có lửa cháy, muốn hủy diệt sao..." 

“Ma thần đúng là ma thần, mạnh đến mức khiến người khác kinh hãi." 

Tất cả đều bị cảnh tượng trước mắt dọa đến mức thất kinh hồn vía, mặc dù có không ít người trong trận chiến ở núi Khốn Long, đã nhìn thấy trận chiến kinh thiên động địa của hai vị chân thần và Hàn Tam Thiên. 

Nhưng... 

Nhưng nó khác biệt hoàn toàn với khung cảnh trước mắt, chỉ có thể đứng nhìn từ phía xa. 

Còn sức mạnh của Hàn Tam Thiên lúc này cũng vô cùng bức người, đặc biệt là có thêm khí Hỗn thuần, càng khiến cho sức mạnh tăng lên vượt xa lúc đầu. 

Hắn không có cách nào giữ lại, chỉ có thể hoàn toàn phóng hết sức mạnh ra bên  ngoài. 

Chính là muốn phá vỡ lĩnh vực của hắn. 

“Phá vỡ nó cho ta." 

Hàn Tam Thiên hét lên, trừ rìu bàn cổ không có ở đây ra, còn lại tất cả các chiêu thức đều được Hàn Tam Thiên dùng để tấn 

công. 

Trời đất như muốn nổ tung. 

“Không hổ danh là Hàn Tam Thiên, Dạ quỷ ta trước nay chưa từng nể phục bất kì ai, thần thánh hay ma quỷ cũng vậy, nhưng với biểu hiện của người lúc này, ta phá lệ mà gọi người một tiếng ma thần” 

12 

“Đây chính là vinh dự của người, cũng chính là..." Nói đến đây, Dạ quỷ đột nhiên cười lên: “Cũng là lời tán thưởng cuối cùng người được nghe thấy: 

“Ta đã nói rồi, ở đây ta chính là vua, vì vậy người..." 

“Ngươi mãi mãi chỉ là một loài vật nhỏ bé mà thôi." 

"Pång." 

Chỉ là một cái vung tay nhưng đôi tay ấy như mang theo một luồng sức mạnh to lớn, mang theo trận gió mạnh mẽ thổi tới. 

“Pằng, pằng pằng." 

Lửa trên mặt đất dần tắt đi, cửu thiên lôi long ẩn hiện trong những đám mây dần dần cũng biến mất. 

Mười sáu cái thiên hỏa nguyệt luân cũng đột nhiên tiêu tán. 

Tám luồng kim thân trong gió đã biến mất hết bảy cái, chỉ còn lại một mình Hàn Tam Thiên bị gió mạnh tấn công, rồi trực tiếp bị hất bay ngược xuống đất. 

“Phù." 

Một ngụm máu tươi phun ra. 

Địa hỏa và thiên lôi bị hủy diệt, điều này có nghĩa là Hàn Tam Thiên vẫn chưa tinh thông võ thuật, và thiên hỏa nguyệt luân cũng giống như vậy. 

Nhưng... 

Nhưng bát đạo kim thân hoàn toàn tuyệt đối không phải do nguyên nhân này. 



Thậm chí không phải là chưa tinh thông, ngược lại đã đạt đến đỉnh cao của nó. 

Hơn nữa, tính phòng thủ của bát đạo kim thân vô cùng mạnh mẽ, bát đạo kim thân cùng nhau hợp sức, đồng thời phân tán vết thương, và còn có sự bảo vệ của áo giáp bất diệt huyền khai và tứ đại thần thú... 

Cho dù lại Lục Vô Thần và Áo Thế, cộng với các thần khí khác cũng không thể sát thương nó, nhưng khi dùng nó đối phó với lại Dạ quỷ lại không hề có chút tác động nào. 

Điều này quả thật khó tin được. 



“Ở đây người thật sự là vua sao?" 

Hàn Tam Thiên nghiến chặt răng, không cam tâm đưa hai mắt nhìn Dạ quỷ đang giương oai diễu võ phía trước. 



Lúc này, đám người Mặc Dương ở bên ngoài cũng nhìn thấy Hàn Tam Thiên đang học máu ra ngoài, trên cơ thể hiện lên các vết thương, điều này khiến đám người bọn họ vô cùng lo lắng. 

“Tam Thiên Tam Thiên đây là..." 

“Hỏng rồi, ngay cả Hàn Tam Thiên cũng giống hệt bọn họ sao?" 

“Tam Thiên, dừng lại đi." 



chapter content