Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 2325




Leng keng!

Kích lại tấn công tới.

Nhưng lần này, lại hoàn toàn không chạm được vào ngực Hàn Tam Thiên.

Máu tươi dù vẫn tuông ra, nhưng không phải chảy ra từ ngực Hàn Tam Thiên, mà là từ cánh tay phải của hắn.

“Cái gì? Tên tiểu tử này đã dùng tay để ngăn cản một kích địch càn khôn của Ảo Thế, hắn điên rồi sao?”

“Tên ngốc này dùng tay không bắt lấy kiểm sắt sao?”

Tất cả đều cảm thấy vô cùng khó tin, Hàn Tam Thiên đến bây giờ chỉ toàn là phòng thủ một cách bị động, nhưng đã chạm đến trái tim không ít người. Chiến đấu với chân thần, Hàn Tam Thiên có thể làm đến đây đã vô cùng vinh quang, nhưng với hành động của Hàn Tam Thiên trước mặt họ, lại khiến cho họ vô cùng kinh hãi. 

Đây rốt cuộc là muốn làm gì?

Chẳng lẽ muốn đổi cánh tay khác sao? Chẳng lẽ cánh tay kia sử dụng rìu Bàn Cổ không tốt sao? Dù gì đó cũng là vũ khí lợi hại nhất trong hàn vạn binh khí, cho nên hiệu quả được tạo ra khiến người khác kinh hãi, so với tất cả vũ khí đều tốt hơn rất nhiều.

Lục Vô Thần cảm thấy vô cùng hiếu kì, thích thú cười lên, thật sự không hiểu Hàn Tam Thiên rốt cuộc đang muốn làm gì.

“Tên tiểu tử này...không phải muốn cướp đi kích thủy thần trong tay của Áo Thế không? Lục Nhược Hiến cảm thấy kì lại, chau mày nói, vừa dứt lời, hắn liên cảm thấy buồn cười, đây không phải là chuyện mà chỉ có tên ngốc mới làm sao?

Lục Nhược Tâm cảm thấy lời nói đó cũng có phần nực cười, nhưng đó là lí do duy nhất để giải thích cho hành động của Hàn Tam Thiên lúc này.

“Điên vậy sao? Lục Nhược Tâm chau mày đáp: “Đó chính là Áo Thế, chân thần của thế giới bát phương, chứ không phải là bà bán rau ngoài chợ, không thể dễ dàng mà cướp đi vũ khí trên tay hắn như vậy được, đó không phải là tự tìm đường chết sao?”

“Nhìn xem, nhìn xem tên ngốc ấy đang làm gì kìa. Các người vừa tung hô hắn như một vị thần, theo ta thấy, hắn chẳng khác nào một tên đần độn.” Diệp Cô Thành tìm mọi thời cơ để có thể xúc phạm, nói xấu Hàn Tam Thiên.

Từ một mức độ nào đó, lòng đố kị của Diệp Cô Thành đối với Hàn Tam Thiên đã trở thành một căn bệnh.

“Tiểu tử thối, ngươi điên hay là ngốc vậy, dám dùng tay không chống lại vũ khí của ta?” Ở trên không trung, Áo Thế vừa sững người vừa dùng lời nói lạnh nhạt mỉa mai Hàn Tam Thiên.

“Hay là người cho rằng, sức mạnh ở trong nước có thể chống đở lại được ta nên cho rằng có khả năng đánh tay đôi với ta, ta nói cho người biết, khoảng cách giữa ta và người vô cùng lớn.”

Lời nói của Áo Thế có vẻ kiêu ngạo, nhưng cũng có đạo lí.

Áo Thế thân là chân thần, cơ thể chân thần lại vô cùng to lớn, người bình thường nào có thể so sánh được? Cho dù hai bên có sức mạnh ngang ngửa nhau, nhưng khác biệt về cơ thể là nguyên nhân khiến hành động của Hàn Tam Thiên trở nên yếu thế như vậy.

“Ngươi nói rất đúng, sự khác biệt giữa chúng ta, có lẽ không nhỏ.” Hàn Tam Thiên lạnh lùng cười nói.

Tất cả những hành động của hắn, bởi vì hiện tại hắn cảm nhận được một nguồn sức mạnh to lớn không thể tưởng tượng được đang tràn trề trong cơ thể, nguồn sức mạnh này trước đây đã từng có, thậm chí ở một mức độ nào đó mà nói, nó lớn hơn nhiều so với sức mạnh được phát ra từ trái tim rồng.

Sự bùng cháy của Huyết long đương nhiên mãnh liệt, mạnh đến mức không thể hình dung được.

Chỉ là Hàn Tam Thiên không hề biết, sức mạnh huyết long không lớn bằng Bát Hoang thiên thư, chỉ là một cái có thể giữ lại, hơn nữa được phóng ra thông qua một con đường khác, còn cái còn lại dùng cho Hàn Tam Thiên và đả thông kinh mạch. 

Từ một mức độ nào đó mà nói, theo nhận thức của Hàn Tam Thiên, sức mạnh của huyết long đương nhiên sẽ tăng lên gấp nhiều lần so với sức mạnh được truyền từ bên trong trái tim rồng.

“Ma huyết phi đẳng."

Hàn Tam Thiên đột nhiên gầm lên, cơ bắp cuồn cuộn, gân đen nổi theo, cánh tay nắm chặt thủy thần kích.

“Xông lên cho ta.” Gầm lên một tiếng, tay cầm Thủy thần kích đột nhiễn chuyển động.

“Cái gì?” Áo Thế chỉ cảm nhận một lực xoắn cực lớn truyền tới cánh tay đang giữ thủy thần kích của mình, lực xoắn này vô cùng kì lạ, dù cho hắn cố gắng dùng toàn bộ sức mạnh để giữ chặt, nhưng dường như không thể khống chế được.

“Tên tiểu tử nhà ngươi... lấy đâu ra sức mạnh như vậy?"Áo Thế vô cùng kinh ngạc ngước nhìn Hàn Tam Thiên.

“Ta từng nói, giữa chúng ta tồn tại sự khác biệt, có lẽ không hề nhỏ!” Nụ cười vô cùng quỷ quyệt, những hàng động của Hàn Tam Thiên đều khiến cho mọi người vô cùng khó hiểu.

Chỉ thấy Hàn Tam Thiên tay cầm đầu ngọn kích, dùng một tay mạnh mẽ nâng lên.

Ầm!!!

Phía đuôi kích là Áo Thế liền cảm nhận một sức mạnh kì lạ nhắc bản thân lên cao.

Sau đó rung lên.

Ầm!!!

Áo thể cảm nhận lực kì lạ đó ném bản thân xuống đất.

Hắn cố gắng dùng sức mạnh để khống chế bản thân, nhưng càng cố gắng thì càng nhếch nhác. Chỉ nhìn thấy Hàn Tam Thiên nắm chặt thủy thần kích, phất lên, phất xuống, còn Áo Thế đáng thương ở

phía đuôi ngọn kích thì giống như | một con khỉ bị tóm đuôi, cả thân

hình bay lên bay xuống trông vô cùng nhếch nhác.

“Làm...”

| “Làm »

Tất cả những người phía dưới được | một phen thất kinh hồn vía, bị | hoảng hốt đến nỗi không thốt nên lời, chỉ có thể dùng những lời chửi thể để có thể diễn tả tâm lí lúc này.”

“Ta đang hoa mắt sao? Hay là ai đó khiến ta hoàn tưởng!” Có người đột nhiên thốt lên.

“Tên tiểu tử này. Trên không trung, Lục Vô Thần kinh ngạc mở to hai mắt, giống như vừa gặp quỹ, không còn sự điềm tĩnh và khí chất của | một vị chân thần, trên miệng lẩm | nhẩm, cuối cùng cũng thốt lên được: “Chết tiệt...như vậy cũng được sao?”