Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 1923




Chương 1925

Đặc biệt là Lý Mộng Đình.

Cô từng nhìn thấy Lãnh Nhan, nhưng khí thế trên người của người phụ nữ này còn mạnh mẽ hơn cả Lãnh Nhan, càng trong trẻo và lạnh lùng hơn, cô phương tự thưởng.

Một người phụ nữ như vậy thật sự rất quyến rũ.

“Là chị dâu của anh rể.”

Lý Tuyết Nhi kích động kêu lớn.

Cô từng gặp Khương Nhã My.

Lúc trước khi cô bị bắt cóc, Khương Nhã My đã cứu cô.

Cô cảm thấy Khương Nhã My thật sự rất ngầu.

Đặc biệt là chiếc áo khoác da vừa gợi cảm lại vừa lạnh lùng.

Lý Tuyết Nhi rất ngưỡng mộ người này!

Lý Khinh Hồng cũng nhận ra Khương Nhã My.

Ngay từ cái nhìn đầu tiên, cô đã bắt đầu cảm thấy có chút nghi ngờ.

Bề ngoài có vẻ là chị dâu, nhưng Lý Khinh Hồng biết Khương Nhã My mới chính là mối tình đầu của Vương Nhất.

Chỉ là mối tình đầu này đã sớm chết yểu trước khi kịp bắt đầu.

Khương Nhã My từ mối tình đầu trở thành chị dâu.

Lần trước, cô đến Giang Thành muốn tạo cho Vương Nhất một bất ngờ, nhưng ngoài ý muốn lại thấy Vương Nhất và Khương Nhã My ở cùng một căn phòng.

Theo một nghĩa nào đó, Khương Nhã My chính là sự uy hiếp lớn hơn cả Diệp Thúy Như!

Nhưng Lý Khinh Hồng không thể nói ra.

Dưới ánh nhìn soi mói của nhiều người, Khương Nhã My cuối cùng cũng đã bước đến bên cạnh Vương Nhất.

Biểu cảm trên mặt của Hồng Phật và Thiết Diện từ đầu đến cuối đều rất lạnh lùng.

“Chào cô Khương!”

Đám người Diệp Kình Thiên của hiệp hội võ đạo Thiên An cũng lần lượt bước đến chào hỏi.

Khương Nhã My từng đảm nhiệm qua chức vụ huấn luyện viên của hiệp hội võ đạo, bao gồm cả Diệp Kình Hiên, mỗi một người đều vừa kính trọng vừa oán hận Khương Nhã My.

Nhà họ Hạ, nhà họ Lương lại lần đầu tiên nhìn thấy Khương Nhã My.

Không chỉ thán phục trước vẻ đẹp của Khương Nhã My mà còn kinh ngạc trước thực lực của cô.

“Ồ, chị Nhã My còn phách lối hơn cả…

Hồng Phật cầm hộp sữa chua, vẻ mặt ngưỡng mộ nhìn Khương Nhã My.

Cô nằm mơ cũng muốn có được khí chất nữ vương như Khương Nhã My.

Nhưng vóc dáng của bản thân quá nhỏ, không thể có được khí thế như vậy.

Vương Nhất vẫn ngồi tại chỗ, từ đầu đến cuối cũng không hề đứng lên.

Anh cười như không cười nhìn Tần Vũ và Vương Hạn Kiệt nói: ‘Bây giờ các người còn muốn xuống tay với tôi nữa không?”