Cậu Chủ, Cậu Là Trời Là Đất

Chương 9




-Là cô/anh-cậu bạn với mái tóc bạt ánh kim và Thiên Nghi đồng thanh

-Cái tên này.....sao anh lại ở đây?ám tôi à?

-Tôi cho cô nói lại đấy!cô muốn theo đuổi tôi nên đi theo tôi chứ gì?

-Nhìn lại mình đi!nói mà không biết xấu hổ

-Cô....cô....cô....

-Gì gì?cô cháu gì ở đây?

-Tôi nói cho cô biết luôn tôi là bạn của Phong

Thiên Nghi mắt tròn mắt dẹp nhìn ông anh

-Anh hai.....thằng này....là bạn anh hả?anh đùa với em phải không?trước giờ anh đâu có kết bạn?-ánh mắt kì vọng không phải

Nhưng đáp lại cái ánh mắt đó là một cái gật đầu và từ chính miệng anh đã phán ra một câu khiến Thiên Nghi mém sặc

-Cậu ta là bạn của anh!

-Cái gề?

-Anh Phong có bạn khi nào vậy?-Tình Nhi ngơ ngơ hỏi cậu

-Đầu năm,cậu ta giúp tôi một lần nên giờ thành bạn luôn-cậu phán

-Chào!tôi tên là Trương Hàn Tử-cậu cười đểu cái nhìn Nghi

Nghi sau khi tiếp thu mớ thông tin lùm xùm kia và sau khi nghe xong cái tên của cậu liền bực tức quát

-Hàn Tử cái đầu ngươi á!

-Tôi đã giới thiệu tên mình thì nhẽ ra cô cũng phải giới thiệu tên cô nhỉ?đó là phép lịch sự tối thiểu mà?-Hàn Tử bình thản đáp

-Anh....

-Sao?tôi sao?

-Hừm tôi tên Hàn Băng Thiên Nghi-Nghi dùng ánh mắt hừng hực sắc khí như muốn ăn tươi nuốt sống Hàn Tử

-ừa...tên đẹp-Hàn Tử cười đểu cái

Thiên Nghi hậm hực bước đi,Tình Nhi thấy vậy cũng chạy theo Nghi luôn.Phía sau 2 nàng giờ chỉ còn 2 chàng....

-Đó là em gái cậu?

-Ừ thì sao?

-Ahahaha cô em cậu hay lắm...mình sẽ trả thù cô ta....-cậu cười nhưng mặt có chút không cam tâm nói

Ánh mắt Tử Phong lạnh tanh liết nhìn cậu

-Cậu tính làm gì em gái mình?

-Cậu đừng có căn quá,mình chỉ muốn trả thù cô một chút hui!mình sẽ cho cô ta tham gia một trò chơi....

Cậu khó hiểu nhìn Hàn Tử....

-Mình sẽ khiến cho em gái cậu thích mình rồi mình đá cô ta không thương tiết-cậu nghiến răng

-Cậu mà làm em gái tớ bị gì thì liệu hồn đấy

-Ahaha vậy thì mình xin cậu để mình làm em cậu đau lòng xíu được không?

-Phiền phức

-Này!cô bé tóc vàng ngồi cạnh cậu lúc nãy cũng xinh ấy chứ hay tớ cưa cô bé luôn hì?

Nét mặt cậu đanh lại,nhìn cậu còn đáng sợ hơn lúc nãy

-Mình nói cậu biết cô bé đó cậu đụng đến sợi tóc của cô ấy thôi thì coi chừng đấy

Hàn Tử nhếch môi cười,từ lúc nảy khi cô bé ấy có thể ngồi bên cạnh cậu là cậu biết cô bé đó rất đặc biệt với Tử Phong rồi,chẳng qua chỉ đùa chút thôi

-Mình giỡn thôi mà!

-Hừ...cậu coi chừng ấy

Nói rồi Phong sách cặp đi luôn.Trong một chiếc xe màu đen nọ....Tình Nhi và Thiên Nghi ngồi bên trong.Thiên Nghi trông có vẽ rất ấm ức còn Tình Nhi thì có vẽ như muốn dỗ dành cô

-Hắn ta là một tên đáng ghét chị Nhi ạ!một tên vô văn hóa vô giáo dục một tên không được giáo dục đàng hoàng....hừm....

-Ây....chị hiểu mà hiểu mà..

-Em phải bày mưu báo chù-Nghi với vẻ mặt quyết tâm

-Nhưng em báo thù bằng cách nào?

-Em sẽ khiến hắn yêu em rồi em đá hắn ta không thương tiết-cô cười khinh cái

-ồ...-Tình Nhi ngốc vẫn chưa hiểu chỉ ồ cho có lệ

Thiên Nghi đâu biết rằng,cái cách đó của cô cũng là cái cách mà Hàn Tử nghỉ đến.Bây giờ thì....hai người này chính thức chơi một trò chơi mà họ tự tạo nên lúc nào không hay đó chính là người nào yêu người đó trước thì người đó chiến thắng....

~~~~~~~Kazuko Huyền Cơ~~~~~~~~~~~~~

Em nhận thấy chap này viết không được hay đã vậy thoại còn nhiều xin lỗi nhưng tạm thời em đang bí ý tưởng!khoảng chừng ngày thứ 2 em sẽ đăng truyện tiếp ạ

Cám ơn ạ...

(em tạm thời đang bí ý tưởng nên không thể gt sơ qua chap tiếp theo được Cơ xin lỗi

Nhưng Cơ vẫn mong mọi người vẫn ủng hộ Cơ...

Trong khoảng thời gian này Cơ bí ý tưởng thứ mà một nhà văn sợ nhất nên giờ tạm thời Cơ nghỉ không đăng truyện 2 ngày để chăm chỉ tìm ý tưởng,đến thứ hai tuần sau Cơ sẽ đăng truyện tiếp ạ