Cao Thủ Tu Chân

Chương 414




“Xẹt!”.



Hai hình nắm đấm to hàng chục trượng va đập vào nhau trong không trung, sức mạnh ngút trời, những người đứng xem chỉ cảm thấy như bị luồng gió điên cuồng đè nén lên cơ thể, mặt đất đã hơi rung lắc nhẹ.



Còn hơn mười cột đá xung quanh Diệp Thiên và Tiêu Ngọc Hoàng liên tiếp nổ tung, khiến vô số viên đá vụn bay khắp không trung.





Ánh mắt của hai người sắc lạnh, nội lực trong cơ thể không ngừng được hội tụ, hai tia sáng xanh và đỏ càng đậm hơn, trời đất dấy lên một cơn lốc xoáy, vô số hạt mưa hóa thành những dòng nước, xếp thành một hàng bao quanh nơi hai người đang hội tụ sức mạnh, cảnh tượng vô cùng hoành tráng.



Mặt Tiêu Ngọc Hoàng biến sắc, ông ta có thể cảm nhận được cú tấn công mà ông ta dùng hết sức lực đã hoàn toàn bị Diệp Thiên đỡ được, không chỉ vậy, thế quyền mang đầy sát khí của ông ta đang bị phá vỡ từng lớp một.



Những người đứng xem xung quanh khe núi, chỉ thấy hình nắm đấm màu xanh lam hơi dao động, sau đó màn mưa bị phá vỡ, ánh sáng màu đỏ bị ánh sáng màu xanh lấn áp.



Ngay sau đó, hình nắm đấm màu đỏ thế mà lại bị tan vỡ, hình nắm đấm màu xanh chiếu xuyên và chĩa thẳng về phía Tiêu Ngọc Hoàng.



“Sao có thể được?”.



Hai mắt Tiêu Ngọc Hoàng sững sờ, ông ta còn chưa kịp phản xạ, quyền đoạn hồn của Diệp Thiên đã đến trước mặt ông ta rồi.



Hơn mười năm ông ta tung hoành Hoa Hạ đến nay, lần đầu tiên cảm thấy tính mạng bị đe dọa, ngay đến năm xưa Diệp Vân Long đánh bại ông ta, ông ta cũng chỉ là thua chút ít.



Đúng lúc ông ta sắp bị hình nắm đấm màu xanh tấn công, một tiếng nổ lớn xé trời, chỉ thấy áo dài trên người Tiêu Ngọc Hoàng rách bươm thành nhiều mảnh bay lên không trung, từng lớp da thịt màu vàng kim dần dần lộ ra, như người đồng kim cang.



Nắm đấm màu xanh lam đã in lên ngực của ông ta, một tiếng nổ lớn lại theo đó phát ra, nhưng bản thân Tiêu Ngọc Hoàng vẫn đứng im tại trận, không hề động đậy.



Bọn Dược Không Nhàn thấy vậy đều lộ vẻ kinh ngạc, gần như đều cùng lúc thốt lên.



“Đó là... Kim Cang Hoành Luyện của Phật Môn Tây Vực sao?”.







“Đó là... Kim Cang Hoành Luyện của Phật Môn Tây Vực sao?”.



Những cao thủ chí tôn võ thuật nói chung và Dược Không Nhàn nói riêng, đều thốt lên thành tiếng.



Mặt Dược Du biến sắc, tuy cô ta còn trẻ, nhưng cũng từng nghe nói về công phu luyện thân thể thuộc về một chi nhánh của Tây Vực này.



“Không ngờ Tiêu Ngọc Hoàng lại có thể tu luyện được Kim Cang Hoành Luyện!”.



Ông lão cụt tay há mồm trợn mắt, giọng nói hơi rưng rưng.



“Ông nội, Kim Cang Hoành Luyện là gì vậy ạ?”.



Người phụ nữ váy trắng đột nhiên hỏi.

“Kim Cang Hoành Luyện là một công phu ngoại môn do một chi nhánh của thiếu lâm Tây Vực tự sáng lập ra để tôi luyện xương cốt, tu luyện đến cuối cùng có thể có được thân thể cứng rắn như lực sĩ Kim cang, dao và súng không làm gì được, nước và lửa cũng không thể xâm phạm, chống được cả đạn của súng trường!”.