Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 312: Thần binh hạ giới




- Má nó, thằng nhóc này đúng là may mắn, con bé đó rõ ràng là một con chim non! Nếu không phải thời gian quá cấp bách, thì tao đã giữ lại mà dùng rồi!

Mạnh Hướng Đông ngồi trước máy tính theo dõi video nói những lời nói khó nghe.

Trong video, chân của Nhạc Băng Phong gác lên vai Đỗ Long, Đỗ Long đang dùng sức đẩy vào. Việc này khi đã bắt đầu thì rất khó có thể dừng lại, tại nơi tiếp xúc giữa xác thịt giữa hai người, một dòng máu đỏ tươi từ từ chảy ra trên người Nhạc Băng Phong, vệt máu đỏ tươi duyên dáng như được vẽ lên trên làn da trắng như tuyết của cô.

Đỗ Long cảm thấy chỗ đó của Nhạc Băng Phong vừa hẹp vừa trơn, giống như cái miệng nhỏ nhắn của đứa trẻ nhỏ đang chúm chím mút chặt lấy mình, cảm giác đó vô cùng thoải mái. Hơn nữa dưới tác dụng của thuốc kích dục Nhạc Băng Phong lại càng hưng phấn một cách lạ thường, cô chuyển động nhịp nhàng cùng với cái vật cứng nhắc nóng bỏng kia tựa như đang muốn xuyên thấu cơ thể của mình…

Bạch Nhạc Tiên bị Mạnh Hướng Đông bịt mắt lại, nhét chiếc khăn bông trắng vào miệng, chân tay bị trói lại, cô không thể cử động cũng không thể nói, không thể nhìn, duy chỉ có xúc giác và thính giác là bình thường. Cô nghe thấy những âm thanh phát ra từ máy tính, cô biết bên kia đã xảy chuyện gì, nước mắt của Bạch Nhạc Tiên tự nhiên cứ trào ra, khiến chiếc khăn bịt mắt cô ướt đẫm.

Mạnh Hướng Đông chứng kiến cảnh nhập vai ăn ý ở bên kia, thì ông ta cũng cảm thấy hưng phấn lên. Ông ta đột nhiên lại véo mông Bạch Nhạc Tiên một cái, thì thào nói:

- Tiểu thư Bạch, bên kia đang chơi vui lắm, chúng ta cũng đừng lên lãng phí thời gian nữa, chúng ta cũng xem xem nên chơi trò chơi bạo lực này như thế nào đi?

Bạch Nhạc Tiên lo sợ giãy giụa, nhưng trong lớp dây trói, cô chạy đi đâu mà thoát được dưới bàn tay ma quái của Mạnh Hướng Đông. Mạnh Hướng Đông đẩy cô ngã xuống đất, lấy ống tiêm trên bàn máy tính chích ra một loại thuốc nước gì đó, rồi đâm vào mông Bạch Nhạc Tiên.

- Đây được gọi là thánh nữ điên cuồng mà tao đã tốn không ít tiền mới mua được, bất kì những cô em nào thánh thiện không thể xâm phạm được như đại tiểu thư đây thì cũng rất nhanh biến thành một con đàn bà dâm dê đê tiện thôi, trong đầu lúc nào cũng chỉ nghĩ cách để bảo bối của đàn ông chiếm lấy thân thể mình…

Mạnh Hướng Đông tắt điện thoại di động, hiện giờ Đỗ Long không cần ông ta uy hiếp gì, bản năng của người đàn ông sẽ khiến hắn tiếp tục hành động. Ông ta nhìn Bạch Nhạc Tiên đang giãy giụa dưới chân mình, cười nham hiểm nói:

- Nghe nói loại thuốc này còn có di chứng, sẽ khiến cô yêu điên cuồng cảm giác bạo lực đó, những tên đàn ông bình thường không thể thỏa mãn nhu cầu của cô. Cả đời này cô sẽ chẳng khác nào một con cave bình thường, bí thư Bạch nếu biết con gái mình bị Đỗ Long hãm hại thành như thế này, không biết có để yên cho hắn sống không?

Bạch Nhạc Tiên kêu khóc, lẽ nào ông trời thật sự không có mắt. Cô cả đời này chưa làm việc gì xấu, tại sao lại có kết cục đáng sợ như vậy?

Mạnh Hướng Đông ôm ngang Bạch Nhạc Tiên lên, đi về phía phòng ngủ. Cơ thể ông ta vô cùng cường tráng, cơ thể nhỏ bé của Bạch Nhạc Tiên trong tay ông nhẹ như không.

Nếu Bạch Nhạc Tiên có thể nhìn thấy, thì cô sẽ thấy cách bài trí của căn phòng cũng giống như phòng của bên Đỗ Long. Mạnh Hướng Đông không chỉ muốn làm chuyện bạo lực với cô, mà thậm chí còn có một âm mưu hiểm ác phía sau đó. Bối cảnh giống nhau, cách bạo lực giống nhau, Mạnh Hướng Đông giỏi về cắt ghép clip, sau khi đã tỉ mỉ cắt nối lại thì ai có thể phát hiện ra đó là thật hay là giả? Đến lúc đó tất cả tội lỗi sẽ đổ lên đầu Đỗ Long, mà Bạch Nhạc Tiên thì sao? Dưới tác dụng của thuốc kích dục thì thật sự sẽ không còn nhớ cái gì, cũng giống như lần trước cô bị bắt cóc.

Thuốc được tiêm vào trực tiếp quả nhiên phát huy tác dụng rất nhanh, sau khi bị ném lên giường, Bạch Nhạc Tiên bắt đầu không làm chủ được. Mạnh Hướng Đông cởi dây trói cho cô, rồi lại trói chân tay cô vào bốn góc giường giống hệt như bên kia.

Lúc Mạnh Hướng Đông cầm kéo lên định ra tay với Bạch Nhạc Tiên, thì tai ông ta dường như nghe thấy tiếng lách cách nhè nhẹ. Mạnh Hướng Đông rất cảnh giác, bình tĩnh xuống giường, từ trên chiếc bàn nhẹ nhàng cầm lên một con dao nhọn dài nấp bên cạnh cửa phòng ngủ, lặng lẽ lắng nghe âm thanh bên ngoài.

Đã qua một hồi lâu, lúc Mạnh Hướng Đông bắt đầu nghi ngờ phán đoán của mình, thì có bóng một người từ ngoài cửa lao tới. Mạnh Hướng Đông nhanh như chớp đâm tới, trúng ngay mục tiêu, nhưng Mạnh Hướng Đông lại cảm thấy dường như hoàn toàn không đúng. Trong lòng thầm nghĩ không hay rồi, một bàn tay rắn chắc bắt lấy con dao của ông ta.

Mạnh Hướng Đông thấy cánh tay như muốn rời ra, hung khí trong tay rơi xuống. Người ông ta buộc phải xoay theo hướng ngược lại, phía dưới chân lại còn bị người đó gạt một cái, chưa kịp phản ứng thì đã ngã nhào xuống đất, tay phải bị vặn ngược ra sau. Một bàn chân giẫm lên lưng ông ta, Mạnh Hướng Đông cảm thấy tay phải mình hình như bị gãy rồi, ông ta kêu lên một tiếng, đau đến nỗi suýt nữa ngất đi, hoàn toàn bị người đàn ông lạ mặt kia khống chế rồi.

Hạ Hồng Quân động tác thuần thục bẻ gãy hai cánh tay của Mạnh Hướng Đông, Mạnh Hướng Đông đau đến nỗi ngất xỉu. Hạ Hồng Quân trông thấy Bạch Nhạc Tiên quằn quại trên giường, quay lại nhìn chiếc máy tính trong phòng làm việc.

Trên màn hình lớn có tới sáu góc quay quay lại “tình hình chiến đấu chân thực” ở căn phòng quỷ quái bên kia, Đỗ Long bây giờ đã mất hết ý thức càng lúc càng tấn công mạnh mẽ cơ thể Nhạc Băng Phong. Nhạc Băng Phong cũng hoàn toàn mất đi vẻ kiêu sa thường ngày, cái miệng nhỏ của cô khẽ phát ra những tên rên rỉ nhè nhẹ.

Hạ Hồng Quân cau mày, y lập tức cầm chiếc điện thoại trên bàn, tìm nhanh trong lịch sử cuộc gọi, rồi lập tức gọi đến số điện thoại gần đây nhất.

Một âm thanh lanh lảnh kích thích dây thần kinh của Đỗ Long, hắn vội vã cầm lấy chiếc điện thoại, toàn thân vẫn đang không ngừng kích động, Hạ Hồng Quân lớn tiếng hét:

- Đỗ Long, Mạnh Hướng Đông đã bị tôi khống chế rồi, cô Tiên không sao cả, chỉ bị Mạnh Hướng Đông ép uống thuốc, anh đang ở đâu? Tình hình bên đó thế nào? Anh sao lại làm chuyện đó với cô ấy?

Tâm tình Đỗ Long như được giải thoát, phút chốc cảm thấy nơi đó của Nhạc Băng Phong rất thoải mái ấm áp, hắn cắn răng nói:

- Con mẹ nó, tôi đang ở tầng bốn của tòa nhà quỷ quái kia, sớm biết vậy thì đã qua đó cứu người rồi, tôi còn có thể làm gì đây? Nếu tôi không làm như vậy thì Mạnh Hướng Đông sẽ làm việc đó với Tiên rồi, nếu Tiên Nhi đã được cứu rồi, thì cậu mau gọi người theo dõi Mạnh Hồng Vĩ bắt lấy gã, trong tình huống khẩn cấp có thể xử lý gã luôn. Con mẹ nó chứ, mình lại bị hai cha con nhà lão hại thê thảm rồi!

Hạ Hồng Quân cười ha hả nói:

- Anh chắc đang sướng chết đi được ấy? Tôi ở đây thấy rõ từng ly từng tí rồi, cô Tiên làm sao bây giờ, tôi đưa cô ấy đến bệnh viện được không?

Đỗ Long giận dữ nói:

- Tắt màn hình và loa cho tôi, không được phép nhìn trộm tôi, cậu có biết Bạch Nhạc Tiên bị ép uống thuốc gì không?

- Anh có muốn ghi lại không…

Hạ Hồng Quân rất nhanh tìm ra ống tiêm và lọ thuốc, y nói:

- Bị tiêm thuốc thánh nữ điên cuồng, tiếng anh viết tắt là SF3.

Đỗ Long nói:

- Đó là một loại thuốc kích dục cực mạnh, vô cùng đáng sợ, chưa đưa cô ấy đến được bệnh viện sợ rằng cô ấy không chịu nổi. Cậu hắt nước thật nhiều vào người cô ấy, tôi sẽ nghĩ cách nhanh chóng qua đó.

Hạ Hồng Quân chần chừ một lúc nói:

- Đỗ Long, anh thật sự muốn làm như vậy sao?

Đỗ Long cắn răng nói:

- Ông nội đây thất tình rồi, bố cố ấy là bí thư tỉnh ủy! Tôi đây đã nhịn một lần rồi, lần này tôi không nhân cơ hội này thu phục cô ấy, thì ông trời chắc cũng không tha thứ cho tôi!

Hạ Hồng Quân ha hả cười nói:

- Nếu đã quyết định như vậy thì cứ làm đi, tôi xem anh có thể giải quyết thế nào với hai cô ấy, tạm thời không cần báo cho mọi người biết đã cứu được người đúng không? Nếu đã như vậy, thì tên Mạnh Hồng Vĩ kia cứ cho là bắt được, thì tạm thời cũng không phải giao ra?

Đỗ Long nói:

- Ừ, chờ tôi đến giải quyết hai cô nàng này rồi nói tiếp. Thôi … tôi tắt điện thoại đây, nhớ phải tắt màn hình và loa đi đó, video.. tôi có dùng… Tôi sẽ nhanh chóng qua đó…

Đỗ Long nói xong vung tay ném chiếc di động vào tường, nó lập tức nát bét