Sau khi buổi tiệc đã tàn, thấy thời gian vẫn còn sớm, Thời Ngọc Thao lại hẹn vài cậu ấm thân thiết khác tiếp tục đến CLUB giải trí Mị Dạ dành cho thành viên VIP nổi tiếng ở Diệu Thành để bắt đầu tăng hai.
Thật ra ba người bạn từ nhỏ sống chết có nhau và chơi thân với Thời Ngọc Thao nhất, lúc này đều đang ở nước ngoài.
Những người trong giới như Khâu Thiếu Trạch này nọ cũng chỉ có thể coi là bạn bè hơi thân mà thôi.
Khâu Thiếu Trạch cũng được liệt vào nhóm này.
Nhưng tăng hai này, Thời Ngọc Thao thông báo mấy cậu bạn thân không được đưa bạn gái theo.
Khâu Thiếu Trạch đành phải để hai người Đường Du Nhiên và Bạch Tiên Nhi tự về nhà, còn mình thì đến Mị Dạ cùng với Thời Ngọc Thao và mấy cậu ấm khác.
Sau khi hai người Bạch Tiên Nhi và Đường Du Nhiên ngồi vào ghế sau xe, Bạch Tiên Nhi lúc này nhìn thấy dáng vẻ lạnh lùng của Đường Du Nhiên, trong đầu lập tức hiện lên cảnh tượng Đường Du Nhiên và Thời Ngọc Thao ôm hôn nhau, không kiềm được cười lạnh trong lòng.
Nếu không phải sợ bứt dây động rừng, bây giờ Bạch Tiên Nhi thật muốn xé lớp mặt nạ giả dối bên ngoài của Đường Du Nhiên ra!
Hai người đều biết rõ trong lòng, chẳng qua là cùng ăn ý nên không ai nhắc đến chuyện ở vườn hoa phía sau mà thôi.
Tài xế ở hàng ghế trước đang khởi động xe chuẩn bị chạy đi, bỗng chốc cửa sổ bên phía ghế sau của Đường Du Nhiên đột nhiên bị gõ vang lên.
Tài xế đành phải tắt máy.
Đường Du Nhiên hạ cửa xe xuống thì nhìn thấy Đỗ Yên Nhiên đang đứng bên cửa xe.
“Sao thế, chị Đỗ còn có chuyện gì sao?” Đường Du Nhiên lịch sự mỉm cười hỏi Đỗ Yên Nhiên.
“Cô Đường, bây giờ vẫn còn sớm, cô đi dạo phố với tôi được không, mấy người anh Thời bọn họ ra ngoài chơi rồi, một mình tôi cũng thấy buồn chán.” Đỗ Yên Nhiên thẳng thắn nói với Đường Du Nhiên.
Đường Du Nhiên nghe Đỗ Yên Nhiên nói xong không nhịn được khẽ cau mày, người khác không biết rõ thân phận của Đỗ Yên Nhiên, nhưng Đường Du Nhiên lại biết rất rõ.
Đỗ Yên Nhiên chỉ là vệ sĩ riêng của Thời Ngọc Thao, thật ra Đỗ Yên Nhiên và cô không thân thiết chút nào, hai người từng nói chuyện với nhau đoán chừng không quá hai mươi câu, bình thường Đỗ Yên Nhiên tìm cô chỉ có một khả năng!
Đó là đưa cô đi tìm Thời Ngọc Thao!
Nhưng không phải Thời Ngọc Thao đã đi chơi rồi sao? Còn nói không được mang theo bạn gái mà!
Cũng không biết Thời Ngọc Thao đang bày trò gì nữa!
“Được thôi, đúng lúc tôi cũng không có việc gì.” Đường Du Nhiên gật đầu với Đỗ Yên Nhiên, sau đó lập tức đẩy cửa xe ra xuống xe.
Bạch Tiên Nhi trên xe thấy Đường Du Nhiên đã xuống xe, trong lòng không khỏi nghi ngờ nhìn sang Đỗ Yên Nhiên, Bạch Tiên Nhi không xác định được, hôm nay lúc ở vườn hoa phía sau trong phòng tiệc, rốt cuộc Đỗ Yên Nhiên có nhìn thấy hai người Đường Du Nhiên và Thời Ngọc Thao hôn nhau hay không.
Bây giờ Bạch Tiên Nhi đã chắc chắn được Đường Du Nhiên đang nɠɵạı ŧìиɦ với Thời Ngọc Thao!
Vậy thì cô ta cần phải tìm cơ hội thăm dò Đỗ Yên Nhiên một chút!
Nghĩ vậy, Bạch Tiên Nhi lập tức lộ ra nụ cười lấy lòng với Đỗ Yên Nhiên: “Chị Đỗ, đúng lúc tôi cũng không có chuyện gì, về nhà ở một mình cũng buồn chán, tôi có thể đi dạo phố chung với hai người không?”
Vốn là chuyện rất nhỏ, Bạch Tiên Nhi tưởng rằng Đỗ Yên Nhiên sẽ đồng ý, nhưng không ngờ Đỗ Yên Nhiên lại không do dự chút nào từ chối thẳng thừng cô ta: “Cô Bạch, thật xin lỗi, tôi không thích đi dạo phố với người không quen biết, hay là thôi đi.”
Dứt lời, Đỗ Yên Nhiên cũng không thèm quan tâm vẻ mặt đã lập tức trở nên u ám khó coi của Bạch Tiên Nhi, cô ấy kéo Đường Du Nhiên ra rồi quay người bước lên một chiếc xe khác.
Đây là lần thứ hai Đỗ Yên Nhiên không giữ chút thể diện nào cho Bạch Tiên Nhi, từ chối sự thân thiện của cô ta!
Cho đến khi xe đã rời đi, lúc này Bạch Tiên Nhi mới khôi phục lại tinh thần, vẻ mặt cô ta đen như đáy nồi, cắn môi thật mạnh rồi đấm lên ghế!
Thấy chiếc xe dần dần mất biến mất khỏi tầm mắt, Bạch Tiên Nhi không cam lòng ngoảnh đầu nhìn tài xế ngồi đằng trước, chỉ vào chiếc xe Đường Du Nhiên và Đỗ Yên Nhiên vừa mới lên, nói: “Lập tức đuổi theo chiếc xe phía trước! Chú ý giữ khoảng cách! Đừng để người trên xe phát hiện.”
Cô ta lại muốn xem thử rốt cuộc hai người Đỗ Yên Nhiên và Đường Du Nhiên muốn làm gì! Dựa vào đâu không cho cô ta theo cùng!
“Vâng, cô Bạch.” Tài xế đáp lại một tiếng, lập tức khởi động xe chạy theo.
Trên một chiếc xe khác, Đường Du Nhiên và Đỗ Yên Nhiên cùng lên xe, thái độ của Đỗ Yên Nhiên lập tức cung kính với Đường Du Nhiên hơn.
Trên xe không có người ngoài, Đỗ Yên Nhiên cung kính giải thích với Đường Du Nhiên: “Cô Đường, anh Thời bảo tôi đến đón cô.”
Quả nhiên giống như Đường Du Nhiên đoán, Đường Du Nhiên thấy hơi cạn lời xoa xoa ấn đường, không nhịn được hỏi Đỗ Yên Nhiên: “Không phải Thời Ngọc Thao đã đi chơi với mấy người đó rồi sao? Anh ấy gọi tôi đến làm gì?”
“Cô Đường… chuyện này có lẽ cô tự đi hỏi anh Thời đi…”
“Được thôi…”
Kỹ năng lái xe của tài xế bên phía Bạch Tiên Nhi quả thật chẳng ra làm sao, bám theo chưa đầy năm phút đã bị Đỗ Yên Nhiên phát hiện rồi.
Dù sao thì Đỗ Yên Nhiên cũng là vệ sĩ vô cùng chuyên nghiệp, chút mánh khóe nhỏ đó của Bạch Tiên Nhi vẫn chưa là gì.
Đỗ Yên Nhiên lạnh lùng nhìn kính chiếu hậu, vừa nhìn đã thấy trong kính chiếu hậu có một chiếc xe hạng sang màu đen vẫn luôn đi theo với khoảng cách tương đối.
Đỗ Yên Nhiên vừa nhìn đã nhận ra đó là xe Bạch Tiên Nhi đã ngồi khi nãy.
Khóe môi cười lạnh lùng một tiếng, Đỗ Yên Nhiên lập tức nói với tài xế ở đằng trước: “Đến phía trước rẽ phải!”
Tài xế lập tức điều khiển vô lăng rẽ phải về phía trước.
Quả nhiên chiếc xe hạng sang màu đen đang đi theo ở đằng sau cũng lập tức rẽ phải đuổi theo.
Muốn bám theo cô ấy cũng không dễ như vậy!
Đỗ Yên Nhiên đổi chỗ từ ghế sau lên ghế trước, một tay cầm lấy vô lăng nói với tài xế: “Để tôi lái xe cho!”
Tài xế nhanh chóng đổi chỗ với Đỗ Yên Nhiên.
Đỗ Yên Nhiên ngồi vào ghế lái, tư thế thuần thục lưu loát khởi động xe rồi tăng tốc chạy đi.
Phải biết rằng Đỗ Yên Nhiên là một vệ sĩ cao cấp chuyên nghiệp, chỉ biết đánh nhau thôi thì không được!
Đỗ Yên Nhiên không chỉ có năng lực điều tra giỏi, về kỹ năng lái xe lại còn từng tham gia cuộc thi đua xe quốc tế cấp chuyên nghiệp!
Không chỉ như vậy, thậm chí Đỗ Yên Nhiên còn có cả bằng lái máy bay và trực thăng nữa.
Tư thế khởi động xe của Đỗ Yên Nhiên giống như cá gặp nước, vừa lưu loát vừa nhanh chóng, chuyển hướng vài cái đã cắt đuôi được chiếc xe hạng sang màu đen đang đuổi theo đằng sau.
“Cô Bạch… xin lỗi… tôi bị mất dấu chiếc xe đằng trước rồi… chiếc xe vừa nãy đột nhiên tăng tốc… tôi không theo kịp…”
Bạch Tiên Nhi nghe tài xế nói xong thì giận đùng đùng liếc tài xế một cái, trong dòng xe phía trước, quả nhiên không nhìn thấy chiếc xe hai người Đường Du Nhiên và Đỗ Yên Nhiên đã ngồi khi nãy nữa!
“Đáng chết! Đúng là vô dụng!” Vẻ mặt Bạch Tiên Nhi tối sầm lại khẽ mắng một tiếng!
Bảo tài xế lại lái xe tìm quanh đó một vòng, nhưng Đỗ Yên Nhiên đã lái xe đi mất từ lâu, Bạch Tiên Nhi không thu hoạch được gì, sau cùng đành phải nén cục tức trong bụng bảo tài xế lái xe về nhà họ Đường.
“Vừa nãy làm sao thế? Có người theo dõi chúng ta sao?” Đường Du Nhiên không nhịn được hỏi Đỗ Yên Nhiên đã đổi chỗ lên ghế trước.
“Ừm, vừa nãy Bạch Tiên Nhi bám theo chúng ta, nhưng không sao nữa rồi, hiện tại đã bị tôi cắt đuôi.” Đỗ Yên Nhiên gật đầu cung kính trả lời.
Nghe thấy tên Bạch Tiên Nhi, đôi mắt Đường Du Nhiên càng lạnh lùng hơn, Bạch Tiên Nhi đúng là cứng đầu không biết hối cải thật! Bây giờ còn dùng cả chiêu theo dõi nữa!
Đỗ Yên Nhiên rất nhanh đã lái xe đến đích.